Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

THỊNH TRIẾT DƯƠNG

Chương 18

Ngày cập nhật : 2025-09-08 23:38:33
Nghe nàng gọi tên mình, thân thể Thịnh Triết Dương khẽ run.
Trước đây, cũng từng có người gọi hắn như vậy, từng câu từng chữ chan chứa tình ý, nhưng hắn biết, tất cả chỉ là giả dối.
Còn Đoạn Tiếu Hàn thì sao?
Tình cảm của nàng có bao nhiêu chân thật?
Chỉ là bèo nước gặp nhau, thời gian bên nhau chưa đến nửa tháng, thì chân tình có thể sâu đậm đến mức nào?
Thịnh Triết Dương không dám nghĩ nữa. Dù sao đây cũng là một cuộc hôn nhân hòa thân, chân tình hay giả ý, nào có quan trọng?
Giờ đã có danh phận Quân hậu, chỉ cần tương kính như tân, vậy là đủ để sống an ổn cả đời.
Sau đại hôn, triều đình bãi triều mười ngày.
Nhưng quốc sự cấp bách, có một số chuyện không thể trì hoãn dù chỉ một ngày. Bất đắc dĩ, Đoạn Tiếu Hàn đành để Tiểu Xuân ở lại bầu bạn cùng Thịnh Triết Dương.
“Triết Dương, ta hứa, nhiều nhất hai canh giờ ta sẽ trở lại.”
Thịnh Triết Dương nhìn nàng, bất đắc dĩ lắc đầu. Mấy ngày qua, hắn và Đoạn Tiếu Hàn gần như không rời nhau, làm gì cũng kề cận đối phương.
Đám cung nữ cúi đầu cười trộm, khiến hắn bỗng dưng cảm thấy mất tự nhiên. Sao lại có cảm giác như hắn đang quá mức bám dính lấy nàng vậy?
“Bệ hạ cứ yên tâm đi, có Tiểu Xuân bồi tiếp thần là được.”
“Được.”
Đoạn Tiếu Hàn gật đầu rời đi, nhưng đi rồi mà vẫn cứ ngoái đầu nhìn lại, rõ ràng là không nỡ.
Bị những ánh mắt trêu chọc vây quanh, gương mặt Thịnh Triết Dương càng đỏ bừng.
Mấy ngày nay, quan hệ giữa hắn và Đoạn Tiếu Hàn càng lúc càng thân mật, đến mức nàng kiên trì yêu cầu hắn bỏ đi xưng hô “thần”, cắt giảm những lễ nghi rườm rà.
Cuộc sống thảnh thơi, sắc mặt hắn cũng tốt lên không ít.
“Thịnh huynh, bệ hạ đối với huynh thật lòng lắm.”
Giữa đám cung nhân, Từ Phong cười tít mắt: “Nếu không phải công vụ bận rộn, nàng nào nỡ rời xa huynh chứ!”
Tiểu Xuân cũng gật đầu tán thành: “Đúng vậy.”
“Bệ hạ bao năm qua không gần gũi nam sắc, nay đã gần ba mươi, hậu cung vẫn trống không.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/th-nh-tri-t-d-ng&chuong=18]

Triều thần đã nhiều lần khuyên lập hậu, nhưng bệ hạ chỉ nói quốc sự là trọng, không có tâm tư nghĩ đến chuyện này.”
“Từ khi đăng cơ đến nay, bệ hạ ngày ngày cần mẫn, lấy quốc gia làm trọng, là một minh quân hiếm có.”
“Bách quan và dân chúng Bắc Lương đều xem đó là phúc phần. Nhưng vì bệ hạ chậm chạp không lập hậu tuyển phi, khiến ngôi vị Thái tử vẫn còn bỏ trống, khó tránh khỏi có kẻ sinh lòng dòm ngó.”
“Nhưng giờ thì không còn lo lắng nữa.” Tiểu Xuân mỉm cười.
“Hiện tại bệ hạ và điện hạ tình cảm tốt đẹp thế này, chỉ e tiểu điện hạ cũng sớm ra đời thôi!”
Lời trêu chọc khiến mặt Thịnh Triết Dương đỏ bừng, hắn vừa xấu hổ vừa bất đắc dĩ.
Những ngày sau khi thành thân, hắn và Đoạn Tiếu Hàn ngày ngày kề cận, thế nhưng vẫn chưa từng viên phòng.
Đêm tân hôn hắn ngủ quên, đó là lỗi của hắn. Nhưng những đêm sau đó, dù cùng nhau lên giường, nàng vẫn chưa bao giờ tiến thêm một bước.
Chẳng lẽ, nàng thực sự có bệnh kín gì đó?
Bao năm qua, Đoạn Tiếu Hàn chưa từng lập hậu cung, chuyện này vốn không bình thường.
Trên đời này, có biết bao nam nhân mười mấy tuổi đã có thê thiếp, mà nàng – một nữ đế, đăng cơ từ năm mười sáu – lẽ ra đã là độ tuổi thích hợp để mở rộng hậu cung, vậy mà đến nay vẫn chưa từng có một ai bên cạnh.
Thịnh Triết Dương bất giác thấy lo lắng.
Nếu sau khi thành thân một thời gian dài mà hắn và Đoạn Tiếu Hàn vẫn không có con, triều đình khó tránh khỏi sẽ đồn đại rằng chàng – vị Quân hậu này – không thể sinh nở.
Ngay cả khi Đoạn Tiếu Hàn đã trở lại sau khi xử lý công vụ, giữa hàng mày của Thịnh Triết Dương vẫn còn vương nét u sầu.

14
Đoạn Tiếu Hàn không khỏi nhíu mày: “Tiểu Xuân, có chuyện gì vậy?”
“Chuyện gì cơ?” Thịnh Triết Dương mơ hồ, nhưng lập tức thấy Đoạn Tiếu Hàn nổi giận.
“Trẫm chỉ bảo ngươi ở bên cạnh điện hạ nửa ngày, vậy mà ngươi lại không chăm sóc chàng chu đáo?”
“Bệ hạ bớt giận, nô tỳ, nô tỳ…”
Tiểu Xuân cứng họng, hoảng hốt đến mức không biết mình đã làm sai chuyện gì. Thịnh Triết Dương cũng chẳng hiểu ra sao, vội bước đến bên Đoạn Tiếu Hàn.
“Bệ hạ, người hiểu lầm rồi, Tiểu Xuân chăm sóc ta rất tốt.”
Nghe hắn nói vậy, sắc mặt Đoạn Tiếu Hàn mới dịu đi đôi phần, phất tay cho Tiểu Xuân lui xuống.

Bình Luận

0 Thảo luận