Chính phủ không công khai ảnh nữ thú, nhưng hắn là con trai của một Công tước hạng ba, cha hắn lại bí mật lấy được ảnh của Tô Nại. Dù ảnh chỉ là một bóng dáng mờ nhạt bị chụp lén từ xa, hắn vẫn lập tức động lòng. Thế là hắn bắt đầu nộp đơn xin làm bạn đời của cô, đây cũng chính là lý do chính phủ cử hắn đến gặp mặt.
Dưới ánh mắt chăm chú của Tô Nại, hắn lấy hết can đảm, mặt đỏ bừng lên tiếng:
"Tô Nại nữ thú, công tước của đế quốc là cha truyền con nối. Chẳng bao lâu nữa tôi sẽ kế thừa vị trí Công tước hạng ba của cha tôi. Tôi biết địa vị của tôi với cô vẫn còn thấp, một nam thú cấp S cũng chẳng thể so được với quân soái Minh Thương. Nhưng tôi sẽ cố gắng thăng tiến! Tôi từ nhỏ đã học cách phục vụ nữ thú, bất kể là trong cuộc sống... hay trong chuyện phối ngẫu... tôi đều rất có kinh nghiệm. Cô... có thể cho tôi một cơ hội không?"
Tô Nại: "???"
Cuộc sống với cái gì cơ?
Phối ngẫu?
Cô? Với một con thỏ?
Một alpha mạnh mẽ thường sẽ không chỉ có một bạn tình. Con thỏ này tuy dáng vẻ thanh tú, trông như omega, nhưng bản chất vẫn là thú nhân. Khẩu vị của hắn... có hơi nặng quá không?
Hơn nữa, cô vốn thích chinh phục những alpha mang hình tượng nam tính mạnh mẽ: giống như Minh Thương, cao lớn, ngũ quan sắc bén đầy khí thế, có cơ bắp rắn chắc, giọng nói trầm khàn tràn đầy sức hút.
"Cạch." Cửa phòng mở ra, Minh Thương trong bộ quân phục còn chưa kịp thay xuất hiện.
Mắt Tô Nại sáng rực:
"Anh về rồi à!"
Minh Thương quét mắt nhìn Tô Khắc Lợi một cái, ánh nhìn như đao bén. Thân hình to lớn của anh gần như chặn hết ánh sáng ngoài cửa. Chỉ đến khi quay sang Tô Nại, khí thế mới dịu xuống, đôi mắt đầy ấm áp:
"Ừ, xong việc là tôi lập tức về ngay."
Vệ binh canh gác ngoài cửa đã gửi tin báo qua tinh não nói chính phủ có người đến. Anh lập tức bỏ hết mọi việc để chạy về. Đám lão già trong chính phủ suốt ngày chỉ nghĩ đến kế hoạch sinh sản, làm sao để nam thú lấy lòng nữ thú. Người bọn họ cử đến, chắc chắn chẳng có ý đồ gì hay ho!
Tô Khắc Lợi đứng dậy, bước đến trước mặt Minh Thương, hơi cúi đầu hành lễ. Động tác tỏ vẻ tôn trọng, nhưng khí thế lại hoàn toàn khác lúc đối diện Tô Nại, ngược lại còn mang theo sự khiêu khích:
"Quân soái Minh Thương, tôi là đặc phái viên của chính phủ, con trai Công tước hạng ba Tô Khắc Mãn - tôi tên là Tô Khắc Lợi. Chúng ta từng gặp nhau."
Ánh mắt lạnh lẽo của Minh Thương khóa chặt hắn, giọng trầm thấp:
"Tôi nhớ ra rồi. Hình thú của cậu là thỏ, một nam thú ăn cỏ. Một kẻ như vậy mà cũng dám mơ tưởng đến Tô Nại?"
Tô Khắc Lợi liếc nhìn Tô Nại đang ngồi trên sofa chăm chú nghịch chiếc tinh não mới được phát, hoàn toàn không để ý đến bầu không khí căng thẳng bên này. Sau đó hắn quay lại, từng chữ rõ ràng:
"Quân soái Minh Thương, hình thú của tôi là Thỏ Chiến Đấu Asker - một nam thú ăn tạp. Tôi không chỉ ăn cỏ... mà cũng có thể ăn thịt."
Thỏ Chiến Đấu Asker, loài thỏ hung dữ nhất trong vũ trụ, sức tấn công cực mạnh. Là một nam thú, hắn sẽ không bao giờ giống thỏ bình thường - thấy địch mạnh thì co giò chạy trốn. Trái lại, bản năng chiến đấu của Asker khiến hắn có lãnh địa ý thức cực mạnh, móng vuốt sắc bén chẳng kém gì thú ăn thịt, thậm chí còn phát ra tiếng gầm đầy uy thế như dã thú.
Cho dù chênh lệch đến hai cấp bậc, vì nữ thú trong lòng, hắn cũng không sợ liều mạng với Minh Thương!
Hơn nữa...
Trong chiến đấu, thú ăn thịt thường khinh thường thú ăn cỏ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/tieu-giong-cai-la-van-nhan-me-nuoi-mot-long-xu&chuong=11]
Nhưng trong chuyện phối ngẫu, thú ăn cỏ mới là giống đực được nữ thú ưa chuộng hơn! Với vẻ ngoài mềm mại, đáng yêu của một con thỏ, hắn tự tin rằng mình có lợi thế hơn Minh Thương trong việc lấy lòng nữ thú. Nữ thú ưu tú như Tô Nại, lẽ ra phải công bằng cạnh tranh, không thể chỉ thuộc về một mình Minh Thương.
"Cậu đang tìm đường chết." Đôi mắt sắc lạnh của Minh Thương khóa chặt hắn, sát ý lộ rõ.
Anh vốn không thèm chấp kẻ yếu, nhưng điều đó không có nghĩa một thằng nhóc chẳng biết lượng sức có thể vọng tưởng nữ thú của anh!
Bầu không khí căng thẳng đến mức như sắp nổ tung. Tô Nại cũng nhận ra điều bất thường, ngạc nhiên nhìn hai người:
"Có chuyện gì vậy?"
Cả hai nam thú lập tức thu liễm khí thế. Minh Thương bước đến cạnh cô, giọng trở nên dịu dàng:
"Không có gì. Em đói chưa? Tôi mua loại dinh dưỡng mới cho em, hôm nay thử nhé?"
Tô Khắc Lợi đứng phía sau, quai hàm siết chặt, cố chen lời:
"Tô Nại nữ thú, chính phủ chúng tôi quản lý nhiều loại dinh dưỡng độc quyền, bên ngoài không bán. Lần sau tôi có thể mang cho cô nếm thử."
Ánh mắt Minh Thương thoáng tối lại.
Tô Nại chần chừ:
"Ừm... ngoài dinh dưỡng, có gì khác để ăn không?"
Ngày nào cũng uống nước, đổi vị mấy cũng vẫn là nước. Cô sắp phát ngán rồi. Thế giới này rốt cuộc có không cần đồ ăn thực sự sao?
Minh Thương suy nghĩ một lát rồi dịu giọng:
"Trong đế đô có một chuyên gia dinh dưỡng, biết dùng nguyên liệu nấu ra nhiều món mới lạ. Tôi sẽ liên hệ để mời về."
Hóa ra vẫn có người biết nấu ăn.
Tô Nại thở phào, cười rạng rỡ, theo bản năng kéo tay anh:
"Vất vả cho anh rồi, quân soái đại nhân."
Minh Thương cúi mắt nhìn bàn tay trắng nõn bé xíu của cô, so với tay anh chỉ bằng một nửa, mỏng manh như cánh chim. Lạnh lùng trong mắt anh tan biến, chỉ còn lại sự dịu dàng:
"Gọi tôi là Minh Thương thôi, Tô Nại."
Quân soái chỉ là chức vị. Trước mặt cô, anh chỉ muốn làm một nam thú bình thường, nguyện ý khuất phục dưới váy cô.
Tô Khắc Lợi im lặng vài giây.
Trong đế đô, chuyên gia dinh dưỡng kia chỉ phục vụ Viện Nghiên cứu Á - Âu, nghiên cứu thực đơn cổ nhân loại. Muốn mời người đó làm đầu bếp riêng, ngay cả với thân phận người thừa kế Công tước hạng ba như hắn cũng không đủ tư cách.
Nhưng điều đó không có nghĩa hắn sẽ từ bỏ tranh giành Tô Nại.
Sự thân mật giữa Tô Nại và Minh Thương khiến hắn ghen tị đến đỏ mắt. Có lẽ hắn cần quay về tính toán lại.
Trước khi rời đi, hắn lễ phép chào, nhưng vẫn không quên lấy hết dũng khí nói:
"Tô Nại nữ thú tôn quý, mong cô hãy suy nghĩ về lời tôi vừa nói. Chúng ta chắc chắn sẽ còn gặp lại."
Cửa phòng bị Minh Thương "rầm" một tiếng đóng sập lại.
Bên ngoài, đám nam thú đang hóng hớt lập tức xúm lại khi thấy Tô Khắc Lợi bước ra. Có người quen biết hắn vội hỏi:
"Tô Khắc Lợi! Sao rồi, cậu gặp được nữ thú 4S chưa?!"
"Cô ấy xinh không? Tính tình thế nào?!"
Tô Khắc Lợi liếc nhìn biệt thự phía sau, mím môi:
"Nữ thú Tô Nại vô cùng xinh đẹp, lại dịu dàng. Tôi không thể dùng lời nào để miêu tả hết sự mỹ lệ của cô ấy."
Đó là một vẻ đẹp khiến nam thú tự ti đến mức không dám nhìn thẳng, nhưng đồng thời lại mang đến cảm giác gần gũi.
Hắn nhất định sẽ nỗ lực để trở thành nam thú xứng đáng được cô lựa chọn.
Đám thú nhân nghe xong càng xôn xao phấn khích:
"Thật vậy sao?!"
"Một nữ thú vừa dịu dàng vừa xinh đẹp, thú thần ơi, trên đời thật sự có nữ thú hoàn mỹ đến vậy sao?!"
"Đúng thế, lần trước tôi đi xem mắt, nữ thú kia quả là xinh đẹp, nhưng chỉ vì tôi nói sai một câu mà đã tát tôi, còn mắng tôi xấu. Huhuhu... Nữ thú Tô Nại sẽ không vậy chứ?!"
"..."
Trong biệt thự.
Sau khi Tô Khắc Lợi rời đi, Minh Thương khẽ mím môi, giọng trầm:
"Hắn đã nói gì với em?"
Tô Nại lắc lắc chiếc tinh não mới, đáp:
"Hắn đưa cho em tinh não và huân chương mà chính phủ phát, bảo ở đế đô rất dễ kiểm tra được cấp bậc của em. Còn nữa..." Khuôn mặt cô hơi kỳ quái:
"Hình như hắn muốn làm giám hộ của em. Nói là rất giỏi chăm sóc người, ừm... còn rất giỏi... phối ngẫu."
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận