Nhưng bây giờ thì... bố cô đã chết trong trại cải tạo, mẹ cùng hai người anh trai cô cũng bị đưa đi vùng sâu vùng xa làm thanh niên trí thức.
Ngoài bọn họ ra, Cố Niệm cũng chẳng quen biết ai quyền thế.
"Ôi, cái xe con lúc nãy đẹp quá!" Lạc Lạc reo lên.
Kỷ Tư Khiết xoa đầu con, mỉm cười: "Sau này, nhất định bố con cũng lái được chiếc xe đẹp như vậy."
Thẩm Bắc Mạc lắc đầu: "Đó là xe của lãnh đạo viện nghiên cứu, địa vị không tầm thường, bố con đời này chắc chẳng với tới đâu."
"Anh Bắc Mạc đúng là khiêm tốn quá rồi." Kỷ Tư Khiết che miệng cười.
Thẩm Bắc Mạc thì thừa biết, hắn nói toàn là sự thật.
Trong lòng chất đầy tâm sự, hắn cũng chẳng còn tâm trạng giải thích, chỉ lặng lẽ đi theo mẹ con họ tiếp tục mua sắm.
Đúng lúc này, hắn gặp anh họ là Đường Kiến Quân cũng đang mua đồ Tết.
Thấy Thẩm Bắc Mạc tay xách nách mang bao nhiêu thứ, Đường Kiến Quân có phần kinh ngạc: "Cố Niệm ngày ngày chỉ ăn khoai lang, Tết nhất cũng vậy, chị dâu tôi còn tính bảo mang cho cô ta đĩa bánh chẻo đây.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/th-p-ni-n-70-co-niem&chuong=9]
Nhìn cậu mua nhiều thịt với bột mì thế này, xem ra năm nay Cố Niệm cũng được ăn Tết to rồi."
Vừa dứt lời, anh ta liền trông thấy Kỷ Tư Khiết dắt con bước ra.
Đường Kiến Quân cười gượng: "À, tôi nhầm, ra là mua cho vị này à, vậy thì cũng phải rồi."
Nói xong liền định rời đi.
Thẩm Bắc Mạc xách đồ, bước nhanh mấy bước đuổi theo: "Anh họ, anh vừa nói Cố Niệm Tết phải ăn khoai lang là sao?"
Đường Kiến Quân ngạc nhiên: "Chuyện này cậu còn không rõ à? Ai chẳng biết tiền lương, trợ cấp của cậu đều mang cho người ngoài rồi!"
"Cố Niệm ở nhà, đàn bà con gái không tiền, không tem phiếu, mấy củ khoai cô ta ăn cũng là do anh trai cô ta gửi về đấy."
Nghe vậy, Thẩm Bắc Mạc không khỏi xấu hổ: "Tôi... tôi thường xuyên ở đơn vị, ít về nhà, nên không rõ tình hình."
Cố Niệm chưa từng mở miệng đòi hỏi gì, hắn cũng chưa từng nghĩ sâu về chuyện đó.
"Hừ, vậy ruộng nhà cậu bỏ hoang, đồ đạc trong nhà thì toàn đồ hỏng, quần áo của Cố Niệm cũng rách nát, cái này cậu cũng không biết chắc?"
Đường Kiến Quân châm chọc một câu, rồi bỏ đi.
Cố Niệm bị người ngoài nói ra nói vào không hay.
Nhưng cô từng giúp vợ anh ta, là ân nhân của cả nhà họ nên dù miệng chê bai nhưng họ vẫn thương hại cô.
"Anh Bắc Mạc, sao thế?"
Kỷ Tư Khiết ôm con, bước đến bên hắn.
"Không có gì."
Thẩm Bắc Mạc buông lời qua loa, nhưng trong lòng lại nặng như đeo đá.
Nhất là khi nhìn đống thịt, kẹo, hạt dưa và vải vóc mình vừa mua, trong lòng hắn bỗng trĩu xuống như bị đè bởi ngàn cân.
Cố Niệm... sống khổ đến vậy sao?
Thẩm Bắc Mạc đem đồ biếu nhà họ Kỷ và nhà họ Thẩm rồi mang phần còn lại đặt hết ở chỗ Kỷ Tư Khiết.
Làm xong xuôi, hắn quay sang nói với Kỷ Tư Khiết: "Lần trước trong phòng bệnh, Cố Niệm mắng em với con, anh thay cô ấy xin lỗi hai mẹ con."
Kỷ Tư Khiết cầm tấm vải mới ướm thử lên người, vừa tỏ vẻ ấm ức vừa trả lời.
Cô ta tưởng lần này mình lại thắng Cố Niệm thêm một ván, trong lòng đắc ý.
Nào ngờ, câu tiếp theo của Thẩm Bắc Mạc lại là: "Ừ, Cố Niệm nhỏ mọn, biết rõ chỉ là diễn kịch mà cũng ghen. Thế nên sau này, em không cần phải đóng vai bia đỡ đạn cho cô ấy nữa!"
10
"Cái gì?"
Vì quá đỗi kinh ngạc, Kỷ Tư Khiết thậm chí còn cao giọng hẳn lên.
Cô ta vừa thốt xong mới nhận ra mình có chút thất thố, vội vàng điều chỉnh nét mặt.
"Anh Bắc Mạc, anh đùa đấy à?"
"Không."
Đây là quyết định mà Thẩm Bắc Mạc đã suy nghĩ kỹ càng mới đưa ra.
Kỷ Tư Khiết tức đến mức mặt mày méo xệch: "Em làm bia đỡ đạn cho chị dâu suốt năm năm trời, giờ anh đột nhiên không cho em làm nữa, chẳng lẽ không sợ chị dâu gặp nguy hiểm sao?"
"Anh nhờ em giúp đúng là vì sợ cô ấy gặp nguy hiểm đến tính mạng. Nhưng giờ cô ấy đã tự sát rồi, anh không muốn làm bất cứ chuyện gì có thể kích động cô ấy nữa. Cũng không muốn cô ấy phải tiếp tục sống cảnh ngày ngày ăn cơm độn, nuốt rau dại."
Trong lòng Thẩm Bắc Mạc nặng trĩu tâm sự, hoàn toàn không nhận ra nét mặt cô ta đang vặn vẹo.
Kỷ Tư Khiết cuống lên, còn định thuyết phục: "Nhưng mà, anh Bắc Mạc..."
"Không nhưng nhị gì hết. Anh đã nghĩ kỹ rồi, bây giờ quốc gia ngày càng ổn định, cũng không còn nhiều nguy hiểm như trước. Còn chuyện Cố Niệm có lỗi với mẹ con em chỗ nào, anh sẽ bù đắp, nhưng sau này, em không cần phải diễn trò cùng anh nữa!"
Thẩm Bắc Mạc xưa nay tính cách cứng rắn, đã nói là làm.
Hắn đã mở miệng, tức là chuyện này đã được định đoạt, không thể thay đổi.
Kỷ Tư Khiết nóng ruột như kiến bò chảo nóng nhưng nhất thời cũng chẳng nghĩ ra được cách gì.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận