Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

NÓI VỚI GIÓ VỀ TÌNH YÊU CỦA ANH

Chương 6

Ngày cập nhật : 2025-10-09 21:05:40
Sáng hôm sau.
Lục Hằng mang đôi mắt thâm quầng ngồi vào bàn ăn, đối diện là Chu Hoài và Lục Vãn.
Mẹ Lục hỏi: “Hôm qua không ngủ ngon à?”
Ngay lúc đó, Lục Vãn ngẩng đầu lên, cười nhạt: “Sao mà ngủ ngon được? Mọi người nhìn cái này xem.”
Nói xong, cô ném điện thoại lên bàn.
Tim Lục Hằng run lên.
Ánh mắt anh nhìn lên màn hình, đồng tử lập tức co rút.
Weibo, vị trí top 1 hot search…
【Nam coser nổi tiếng Lục Hằng là tiểu tam! Hành vi mờ ám tại lễ hội truyện tranh khiến người ta không thể không nghi ngờ!】

6
Tấm hình đính kèm là ảnh Lục Hằng và Rona ôm nhau tại lễ hội truyện tranh.
Góc chụp vô cùng xảo trá, trông giống hệt như Lục Hằng cố ý cúi người lại gần cô ta.
Đầu óc Lục Hằng “ong” một tiếng, đó là lúc anh bị Rona cố tình sàm sỡ khi mượn cớ chụp ảnh tại sự kiện Liên Minh Huyền Thoại.
Không ngờ lại bị người ta chụp thành dạng này rồi dựng chuyện vu khống!
Anh cuống lên, vội nói: “Là cô ta quấy rối em! Em hoàn toàn không quen biết cô ta!”
Thế nhưng, lời giải thích của Lục Hằng không hề khiến sắc mặt của Lục Vãn dịu đi, cô vẫn trầm mặc, gương mặt lạnh lùng, chẳng biết đang suy nghĩ gì.
Bố Lục và mẹ Lục thì đương nhiên tin tưởng con trai mình, lập tức nổi giận mắng chửi: “Cái cô kia quá đáng thật đấy!”
Mắng được vài câu, Chu Hoài bỗng ngẩng đầu khỏi điện thoại: “Thật không? Nhưng tôi thấy Rona đăng weibo rồi, cô ta nói là anh quấy rối cô ta mà…”
Lục Hằng giật mình, vội mở Weibo.
Lập tức thấy ngay một tin hot search mới.
Là phản hồi của Rona.
【Ban đầu tôi không định lên tiếng, vì xã hội này vốn đã quá khắt khe với phụ nữ… Nhưng bạn trai tôi đã động viên tôi, tôi rõ ràng là người bị hại, sao phải chịu tiếng xấu như vậy?】
Lục Hằng tức đến đỏ cả mắt, lập tức dùng tài khoản cá nhân đăng bài thanh minh.
【Tôi không hề quen cô Rona này, tại lễ hội cô ta tự đến đòi chụp ảnh chung, sau đó cố tình động chạm tôi. Bức ảnh kia là lúc tôi đang né cô ta!】
【Tôi mới là người bị hại!】
Bài thanh minh vừa đăng, chỉ trong mấy chục giây, phần bình luận đã bùng nổ.
Nhưng hoàn toàn không giống như Lục Hằng tưởng… không phải thấu hiểu, không phải an ủi.
【Người bị hại á?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/n-i-v-i-gi-v-t-nh-y-u-c-a-anh&chuong=6]

Ý anh là một người phụ nữ quấy rối anh sao? Đừng đùa nữa!】
【Không ngờ người tôi từng thích lại là loại rác rưởi thế này. Đúng là đám đàn ông…】
【Đàn ông = rác. Hết chuyện!】
Càng đọc, sắc mặt Lục Hằng càng trắng bệch.
Chu Hoài ở bên còn cười khẩy hai tiếng: “Cậu nói cậu bị hại? Mắt dân mạng sáng lắm đấy, cậu nhìn xem có mấy người tin?”
Một cơn giận như lửa bùng lên trong lòng Lục Hằng, anh lập tức đáp trả: “Loại người rác rưởi như anh thì nhìn đâu cũng toàn là rác rưởi thôi!”
Chu Hoài nghe vậy liền quay sang nhìn Lục Vãn.
Lại nữa…
Tim Lục Hằng thắt lại.
Quả nhiên, ngay giây tiếp theo giọng mắng của Lục Vãn vang lên: “Lục Hằng! Em định gây sự với anh rể em đến bao giờ nữa? Không thể lễ phép một chút à?!”
Cảm giác bất lực nhấn chìm cả thể xác lẫn tinh thần của Lục Hằng.
Anh ngẩng đầu cứng rắn: “Em nói sai sao? Chuyện này em sẽ tự giải quyết. Một lần thanh minh chưa đủ thì hai lần, nếu vẫn không được thì em sẽ kiện thẳng Rona tội vu khống.”
Lục Vãn thoáng sững người, rồi bực dọc day trán: “A Hằng, chị và Chu Hoài sắp cưới rồi, chuyện này mà làm to ra thì sẽ ảnh hưởng rất xấu.”
“Em chịu thiệt một chút, tạm thời xử lý nhẹ thôi. Đợi sau lễ cưới, chị sẽ làm luật sư cho em, cùng kiện cô ta.”
Lục Hằng đứng bất động tại chỗ, trong một khoảnh khắc, anh cảm thấy Lục Vãn thật xa lạ.
Anh bị quấy rối.
Bị bôi nhọ.
Bị mắng chửi.
Trước đây, Lục Vãn nhất định sẽ xót anh, sẽ đứng trước mặt anh mà bảo vệ.
Còn bây giờ…
Cô chỉ bảo anh nhẫn nhịn.
Lục Hằng thấy thật mỉa mai.
Lục Vãn đã thay đổi, thay đổi đến mức anh không còn nhận ra nữa.
Thấy Lục Hằng không đáp, Lục Vãn dịu giọng lại: “Được không? A Hằng?”
Lục Hằng rất muốn nói không được, nhưng khi thấy ánh mắt lúng túng của bố mẹ nuôi, anh đành thỏa hiệp.
Anh khàn giọng nói: “Được.”
Nói xong từ đó, anh không thể ở lại thêm giây nào nữa, lặng lẽ quay về phòng.

Bình Luận

0 Thảo luận