Trong Thần cung, một sự yên bình hiếm có đang bao trùm. Tịch Dao nhẹ nhàng sắp xếp lại các bình hoa tiên, thay những bông hoa mới, thổi vào căn phòng của Thiên Dạ một luồng sinh khí ấm áp. Căn phòng vốn luôn lạnh lẽo, chỉ có sự hiện diện của chiến giáp và kiếm sắt, giờ đây lại có thêm mùi hương hoa dịu dàng và tiếng bước chân thanh thoát của nàng. Thiên Dạ ngồi trên chiếc ghế gỗ trầm hương, lặng lẽ nhìn Tịch Dao. Hắn không còn là một vị chiến thần lạnh lùng, uy nghiêm nữa. Trong mắt hắn, chỉ có hình bóng của nàng, một hình bóng hiền dịu, thuần khiết.
Hắn biết, sự bình yên này chỉ là tạm thời. Cơn sóng gió đang ập đến, và lần này, chúng sẽ không chỉ là những lời dèm pha. Thiên Dạ đã cảm nhận được một luồng khí độc đang dần lan tỏa khắp Thiên giới. Đó là sự nghi ngờ, sự đố kỵ, và lòng tham. Hắn siết chặt nắm tay, thầm thề sẽ bảo vệ Tịch Dao bằng mọi giá.
Cùng lúc đó, trong cung điện của Nhu Nhi, một âm mưu thâm độc đang được hình thành. Nhu Nhi và Thiên quân Hạo Phong đang ngồi đối diện nhau, gương mặt cả hai đều đầy vẻ căm hận.
"Ta không thể chấp nhận được!" Nhu Nhi nghiến răng. "Một kẻ phàm tục hèn mọn, lại có thể khiến Chiến thần mê muội. Hắn ta còn dám công khai bảo vệ nàng ta, làm ta mất mặt trước bao người."
"Tiên phi bớt giận," Thiên quân Hạo Phong nói. "Chúng ta không thể đối đầu trực diện với Chiến thần. Hắn quá mạnh. Nhưng... chúng ta có thể dùng trí."
"Ngươi có kế sách gì?" Nhu Nhi hỏi.
"Chúng ta sẽ không công kích nàng ta. Chúng ta sẽ dùng chính Thiên Đế để ra tay với nàng ta"
Hạo Phong đã điều tra thân phận của Tịch Dao. Hắn không tìm thấy bất cứ điều gì liên quan đến ma thuật đen, nhưng hắn lại tìm thấy một bản ghi chép cổ xưa. Đó là một bản ghi chép về một lời tiên tri: "Nguyệt Thượng Tiên Tâm, người mang trái tim tiên nhân được ánh trăng soi sáng, sẽ là người mang đến sự hỗn loạn cho Thiên giới." Hắn biết, Tịch Dao là "ánh trăng đêm". Nàng ta chính là Nguyệt Thượng Tiên Tâm.
"Chúng ta sẽ dùng lời tiên tri này để gieo rắc sự nghi ngờ vào lòng Thiên Đế. Thiên Đế là người rất coi trọng sự ổn định của Thiên giới. Khi hắn biết được lời tiên tri này, hắn sẽ không còn tin tưởng Tịch Dao nữa."
Nhu Nhi nghe vậy, nở một nụ cười độc ác. "Được. Cứ làm theo lời ngươi nói. Ta sẽ giúp ngươi."
Ngày hôm sau, Thiên Đế triệu tập tất cả các vị tiên quân, tiên tử đến Thiên Điện. Hắn ngồi trên ngai vàng, gương mặt nghiêm nghị.
"Ta triệu tập các ngươi đến đây, vì có một chuyện rất quan trọng. Mấy ngày nay, có rất nhiều lời đồn đại về một tiểu tiên tử, Tịch Dao, rằng nàng ta đã dùng tà thuật để chữa trị cho Chiến thần." Thiên Đế nói.
Hạo Phong bước ra, quỳ xuống. "Thưa Thiên Đế, thần đã điều tra thân phận của Tịch Dao. Nàng ta không phải là một tiên nhân bình thường, mà là một phàm nhân tu tiên. Hơn nữa, thần đã tìm thấy một lời tiên tri cổ xưa, nói về một người mang tên Nguyệt Thượng Tiên Tâm, sẽ mang đến sự hỗn loạn cho Thiên giới lẫn đến Tam giới. Lời tiên tri này có liên quan đến tiên tử Tịch Dao."
Thiên Đế nhíu mày. "Ngươi có bằng chứng không?"
"Vâng, thưa Thiên Đế. Tịch Dao đã dùng một loại thảo dược ở hạ giới để chữa trị cho Chiến thần. Loại thảo dược này ở Thiên giới không có, và nó có thể mang đến một loại tà thuật nào đó. Thần xin người cho phép thần điều tra Tịch Dao."
"Ngươi...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/nguyet-thuong-tien-tam&chuong=10]
có bằng chứng nào cho thấy nàng ta có liên quan đến tà thuật không?" Thiên Dạ đứng dậy, nhìn thẳng vào Thiên Đế.
"Chiến thần," Thiên quân Hạo Phong nói. "Người đang bị mê muội bởi nàng ta. Ta chỉ muốn bảo vệ người."
Thiên Dạ cười lạnh. "Bảo vệ ta? Hay là muốn hại nàng ấy?"
"Thiên Dạ, ngươi hãy bình tĩnh đã," Thiên Đế nói. "Ta tin ngươi, nhưng ta cũng phải nghĩ cho Thiên giới. Tịch Dao... hãy bước ra đây."
Tịch Dao từ trong đám đông bước ra, quỳ xuống trước mặt Thiên Đế. "Tịch Dao bái kiến Thiên Đế."
"Tịch Dao," Thiên Đế nói. "Ngươi... có dùng tà thuật để chữa trị cho Chiến thần hay không?"
"Không, thưa Thiên Đế," Tịch Dao nói. "Tiểu nữ chỉ dùng Huyền Tử Thảo."
"Huyền Tử Thảo là gì?"
"Là một loại thảo dược ở hạ giới, có tác dụng giải độc."
"Vậy sao ngươi lại không dùng tiên dược ở Thiên giới?"
"Tiên dược ở Thiên giới không có tác dụng với loại độc mà Chiến Thần trúng phải này ạ, thưa Thiên Đế."
"Vậy ta sẽ thử xem." Thiên Đế giơ tay lên, một luồng tiên lực mạnh mẽ lao thẳng về phía Tịch Dao. Nàng nhắm mắt lại, chuẩn bị đón nhận đòn đánh. Nhưng đúng lúc đó, một luồng sáng màu bạc từ người nàng tỏa ra, chặn đứng đòn đánh của Thiên Đế.
Mọi người đều sững sờ tại chỗ. Thiên Dạ kinh ngạc nhìn Tịch Dao. Nàng không có tiên lực mạnh mẽ, vậy luồng sáng này từ đâu ra?
"Đây là..." Thiên Đế nhìn Tịch Dao, ánh mắt đầy vẻ kinh ngạc. "Đây là tiên lực của mặt trăng. Nguyệt Thượng Tiên Tâm... ngươi chính là người được nhắc đến trong lời tiên tri."
Tịch Dao cũng ngạc nhiên. Nàng không biết gì về lời tiên tri này. Nàng chỉ cảm thấy một luồng năng lượng mạnh mẽ đang lan tỏa khắp cơ thể mình.
"Đó không phải là lực lượng tà thuật," Thiên Dạ nói. "Đó là nguồn tiên lực thuần khiết nhất. Tịch Dao không phải là kẻ ác và dùng tà thuật. Nàng là người được chọn."
Thiên Đế nhìn Tịch Dao. "Ngươi... hãy đứng lên."
Tịch Dao đứng lên. Nàng cảm thấy một luồng năng lượng mạnh mẽ đang chảy trong cơ thể mình. Nàng không còn là một tiểu tiên tử yếu ớt nữa. Nàng là Nguyệt Thượng Tiên Tâm.
Thiên quân Hạo Phong và Tiên phi Nhu Nhi tái mặt. Kế hoạch của họ đã thất bại. Không những thế, họ còn giúp một tay làm Tịch Dao bộc lộ tiên lực của mình, khiến nàng trở thành một người có vị thế cao hơn cả họ.
"Từ giờ," Thiên Đế nói. "Tịch Dao không còn là một tiểu tiên tử nữa. Nàng là Nguyệt Thượng Tiên Tâm. Nàng sẽ sống ở Thiên cung, và ta sẽ bảo vệ nàng ấy."
Thiên Dạ nhìn Tịch Dao, trong lòng dâng lên một cảm xúc khó tả. Hắn biết, Tịch Dao đã không còn là một tiểu tiên tử vô danh nữa. Nàng đã trở thành một người có quyền lực, có vị thế. Điều này sẽ mang lại cho nàng nhiều sóng gió hơn ập đến đối với nàng. Nhưng hắn sẽ ở bên nàng, bảo vệ nàng.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận