Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Nguyệt Thượng Tiên Tâm

Chương 12: Hắc Ám Bủa Vây

Ngày cập nhật : 2025-09-15 16:19:41
Cung Quang Minh trở thành nơi ngự trị của nàng, một nơi được bao bọc bởi ánh sáng và sự tôn kính. Nhưng đối với nàng, sự xa hoa và vẻ lộng lẫy chỉ là lớp vỏ bọc bên ngoài. Lòng nàng chỉ cảm thấy an yên và ấm áp khi có người ở bên. Hàng ngày, hắn đều dành thời gian đến thăm nàng, cùng nàng tu luyện tiên lực mặt trăng. Sức mạnh của nàng không ngừng phát triển, và nàng có thể cảm nhận rõ ràng từng luồng năng lượng tinh khiết đang chảy trong huyết mạch mình.

Một buổi chiều, khi ánh hoàng hôn dát vàng lên những đám mây, nàng và hắn ngồi trong khu vườn của Cung Quang Minh. Nàng đang dùng tiên lực của mình để chữa lành một đóa hoa tiên sắp tàn. Đóa hoa từ từ sống lại, những cánh hoa héo úa dần căng tràn nhựa sống, tỏa hương thơm ngát.

"Người thấy không? Lực lượng của mặt trăng không chỉ để chiến đấu," Tịch Dao nói, giọng nàng nhẹ nhàng. "Ta cảm thấy nó giống như một dòng nước ấm, có thể làm tan chảy mọi băng giá."

Thiên Dạ nắm lấy tay nàng, khẽ nói: "Ta biết. Nàng là người duy nhất có thể làm tan chảy băng giá trong trái tim ta."

Nàng mỉm cười, một nụ cười rạng rỡ như ánh trăng. "Người nói quá rồi."

"Ta nói thật," hắn siết chặt tay nàng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/nguyet-thuong-tien-tam&chuong=12]

"Nàng là ánh sáng của đời ta."

Trong khi hai người đang sống trong sự bình yên hiếm có, thì một âm mưu tàn độc đang được hình thành. Tiên phi Nhu Nhi và Thiên quân Hạo Phong đã tìm đến Ma giới, nơi một vị Ma quân hùng mạnh đang ngự trị. Hắn có tên là Thác Thiên, một kẻ luôn khao khát có được tiên lực của Thiên giới. Lòng tham và sự thù hận đã khiến hai người họ dấn thân vào con đường tăm tối, tìm đến một kẻ mà Thiên
giới luôn căm ghét, không hoan nghênh.

Nhu Nhi và Hạo Phong được dẫn vào một hang động sâu thẳm, nơi không có ánh sáng, chỉ có những tảng đá đen thô kệch và luồng khí lạnh lẽo. Ma quân Thác Thiên xuất hiện, thân hình to lớn, ánh mắt đỏ rực.

"Tại sao hai ngươi lại đến đây? Chẳng lẽ các ngươi đã chán ghét ánh sáng của Thiên giới rồi sao?" Hắn cười lớn, giọng nói vang vọng khắp hang động, đầy vẻ chế giễu.

"Chúng ta đến đây để bàn một kế hoạch," Nhu Nhi nói, giọng đầy vẻ hận thù. "Chúng ta sẽ giúp ngươi chiếm được Thiên giới, đổi lại, ngươi phải giúp chúng ta trả thù một người."

Thác Thiên tỏ vẻ không quan tâm. "Trả thù? Ngươi nghĩ ta sẽ giúp ngươi trả thù cho một kẻ hèn mọn sao?"

"Người này không hèn mọn," Hạo Phong nói.

"Nàng ta là Nguyệt Thượng Tiên Quân. Nàng ta có tiên lực của mặt trăng, có khả năng chữa lành mọi vết thương, ngay cả vết thương của Chiến thần. Ta nghe nói, ngươi đang tìm kiếm một loại tiên lực như vậy để thống trị cả ba giới."

Thác Thiên nghe vậy, ánh mắt hắn sáng lên. Hắn đã tìm kiếm một loại tiên lực thuần khiết như vậy từ rất lâu. Hắn biết, nếu hắn có được tiên lực đó, hắn sẽ trở thành kẻ mạnh nhất trong cả ba giới. Lòng tham của hắn trỗi dậy, hắn nhìn Nhu Nhi và Hạo Phong với ánh mắt dò xét. Hắn biết, hai kẻ này chỉ lợi dụng hắn, nhưng hắn cũng có thể lợi dụng họ để đạt được mục đích của mình.

"Được," Thác Thiên nói. "Ta sẽ giúp các ngươi. Nhưng ngươi phải mang nàng ta đến đây cho ta."

"Không cần," Nhu Nhi nói. "Ngươi chỉ cần giúp chúng ta tạo ra một loại tà thuật, có thể hủy hoại nàng ta. Chúng ta sẽ làm cho nàng ta trở thành kẻ thù của Thiên giới." Nàng ta giải thích kế hoạch của mình: dùng một loại độc tố ma thuật, rồi tìm cách để Tịch Dao phải dùng hết sức mạnh để chữa trị, lúc đó, độc tố sẽ ngấm vào cơ thể nàng, biến tiên lực của nàng thành tà thuật.

Thác Thiên cười lớn, một nụ cười độc ác. Hắn lấy từ trong người ra một viên ngọc ma thuật màu đen, nó phát ra một luồng khí lạnh lẽo, đầy sát khí. "Viên ngọc này sẽ giúp ngươi làm được điều ngươi muốn. Nọc độc của nó sẽ từ từ thấm vào người nàng ta, và biến tiên lực của nàng ta thành một loại tà thuật đen tối. Ta sẽ đợi ngày đó, ngày mà ta sẽ có được nàng ta."

Nhu Nhi cầm lấy viên ngọc, nở một nụ cười độc ác. Nàng ta biết, kế hoạch này sẽ thành công. Nàng ta sẽ không chỉ hủy hoại Tịch Dao, mà còn gián tiếp hủy hoại Thiên Dạ.
Không lâu sau đó, một thảm họa bất ngờ ập đến hạ giới. Một loại dịch bệnh bí ẩn bùng phát, khiến con người và cây cỏ héo tàn. Cả Thiên giới đều kinh ngạc. Các vị tiên quân đã xuống hạ giới để chữa trị, nhưng tiên lực của họ không có tác dụng. Dịch bệnh lan truyền nhanh chóng, đe dọa sự sống của cả phàm trần.

Tịch Dao nghe tin, lòng nàng đau như cắt. Nàng từng là một phàm nhân, nàng hiểu được nỗi khổ của họ. Nàng biết, tiên lực mặt trăng của mình là thứ duy nhất có thể cứu họ.

Nàng đến gặp Thiên Dạ, vẻ mặt đầy lo lắng. "Ta phải xuống Hạ giới, Chiến Thần. Ta không thể làm ngơ trước nỗi đau của những con người phàm nhân kia được."

Thiên Dạ biết đây là một cái bẫy, nhưng hắn không thể ngăn cản Tịch Dao. Hắn biết, lòng từ bi của nàng là một phần sức mạnh của nàng. "Ta biết. Nhưng cẩn thận, đây có thể là một cái bẫy. Ta sẽ đi cùng nàng."

Họ cùng nhau xuống hạ giới. Cảnh tượng dưới đó khiến Thiên Dạ không khỏi đau lòng. Cánh đồng khô cằn, cây cối trụi lá, con người ngã xuống vì bệnh dịch. Nàng nhìn thấy những gương mặt đau khổ, những tiếng rên rỉ, và lòng nàng đau như cắt.

"Ta sẽ dùng toàn bộ tiên lực của ta để chữa trị cho họ," Tịch Dao nói. Nàng giơ tay lên, ánh trăng từ cơ thể nàng tỏa ra, một luồng ánh sáng màu bạc bao trùm lấy toàn bộ hạ giới.

Nhưng đúng lúc đó, một luồng khí đen từ viên ngọc ma thuật của Nhu Nhi tỏa ra, hòa vào tiên lực của Tịch Dao. Một cuộc chiến không tiếng động diễn ra. Tiên lực màu bạc của nàng chống lại luồng khí đen, cố gắng đẩy lùi nó. Tịch Dao cảm thấy đau đớn, nhưng nàng vẫn cố gắng. Nàng biết, nàng không thể bỏ cuộc. Nàng dùng hết sức mạnh của mình, cố gắng đẩy lùi luồng khí đen, và chữa lành cho thế giới.

Cuối cùng, Tịch Dao đã chiến thắng. Luồng khí đen bị đẩy lùi, và tiên lực của nàng đã chữa lành toàn bộ hạ giới. Cây cối xanh tốt trở lại, con người đứng dậy, nở nụ cười.

Tịch Dao dùng hết tiên lực trong người rồi kiệt sức, ngã vào vòng tay Thiên Dạ. Hắn ôm nàng vào lòng, đưa nàng trở về Thiên giới. Mọi người đều tung hô nàng là anh hùng. Nhưng hắn biết, một mối nguy hiểm khác đang ẩn mình. Một chút khí đen đã len lỏi vào cơ thể nàng, đang từ từ ăn mòn tiên lực của nàng.

Bình Luận

0 Thảo luận