Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Nguyệt Thượng Tiên Tâm

Chương 14: Hành Trình Tìm Lời Giải

Ngày cập nhật : 2025-09-16 15:51:00
Bên trong Cung Quang Minh, cảm giác lo lắng bao trùm. Nàng ngồi trên giường, đôi mắt đờ đẫn nhìn về phía cửa. Nàng biết, người đang chuẩn bị cho một cuộc hành trình xa, và nàng không thể ngăn cản người ấy được.

Hắn tiến lại gần nàng, nhẹ nhàng nắm lấy tay nàng. Bàn tay nàng lạnh buốt như băng. "Ta phải đi ngay rồi" hắn nói, giọng hắn đầy sự kiên định. "Ta phải tìm cho ra Linh Hồn Nguyệt Lộ. Chỉ có nó mới có thể cứu nàng."

"Không. Người đừng đi," Tịch Dao nói, nước mắt nàng tuôn rơi. "Đây là một cuộc chiến riêng của ta. Ta không thể để người mạo hiểm vì ta được."

"Không," Thiên Dạ nói, hắn ôm nàng vào lòng. "Đây không phải là một cuộc chiến của riêng nàng. Đây là cuộc chiến của chúng ta. Nàng là một phần của ta, và ta không thể để bất cứ điều gì tổn hại nàng được." Hắn siết chặt nàng trong vòng tay. "Ta hứa với nàng, ta sẽ trở về an toàn."

Trước khi đi, hắn đặt một chiếc bùa hộ mệnh bằng ngọc vào tay nàng. "Chiếc bùa này sẽ bảo vệ nàng. Nếu có bất cứ chuyện gì xảy ra, nó sẽ phát sáng và ta sẽ biết. Nàng hãy giữ nó bên mình, nhé?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/nguyet-thuong-tien-tam&chuong=14]

Tịch Dao gật đầu, ôm chặt chiếc bùa vào lòng. Đó là thứ duy nhất nàng có thể làm. Nàng nhìn hắn rời đi, lòng nàng nặng trĩu đi.

Thiên Dạ bắt đầu cuộc hành trình của mình. Hắn không nói cho ai biết về mục đích thực sự của chuyến đi, kể cả Thiên Đế. Hắn biết, nếu hắn nói ra, hắn sẽ bị ngăn cản. Hắn một mình đi đến những nơi hoang vắng nhất, tìm kiếm những lời giải từ những vị thần cổ xưa đã bị lãng quên.

Hắn đến một ngọn núi hoang vu, nơi một vị thần núi đã sống ẩn dật hàng nghìn năm. Vị thần này ban đầu rất lạnh lùng, nhưng khi cảm nhận được sự chân thành của hắn, ông đã chỉ cho hắn một con đường. "Ngươi hãy đi về phía đông, nơi có con sông của những linh hồn. Ở đó, ngươi sẽ tìm thấy một người có thể giúp đỡ cho ngươi."

Thiên Dạ không chần chừ, hắn tiếp tục cuộc hành trình. Hắn đi qua một con sông đen kịt, nơi những linh hồn oan khuất đang gào thét. Hắn cảm thấy một nỗi buồn vô tận, nhưng hắn không dừng lại. Hắn biết, hắn phải mạnh mẽ. Hắn phải vượt qua nỗi đau này để tìm thấy Linh Hồn Nguyệt Lộ.

Cuối cùng, hắn tìm thấy một bà lão mù, đang ngồi bên bờ sông. Bà lão nhìn hắn với đôi mắt vô hồn, nhưng giọng nói của bà lại rất rõ ràng.

"Ngươi đến đây để tìm Linh Hồn Nguyệt Lộ?"
Hắn nghe người kia hỏi, hắn liền gật đầu.

"Ngươi muốn tìm nó để cứu người mà ngươi yêu?" Hắn lại gật đầu thay cho nói ra.

"Ngươi đã vượt qua được nỗi sợ hãi và nỗi buồn của chính mình, nhưng đó vẫn chưa đủ. Linh Hồn Nguyệt Lộ không phải là thứ có thể tìm thấy. Nó chỉ có thể được tìm thấy khi ngươi đi vào một nơi mà thời gian không tồn tại. Nơi đó gọi là Huyền Không Cổ Động."

Bà lão giải thích thêm. "Huyền Không Cổ Động là một nơi nằm ngoài vũ trụ, và cổng vào của nó chỉ xuất hiện một lần mỗi nghìn năm. Và thời điểm đó, chính là lúc này."
Thiên Dạ cảm ơn bà lão, và hắn lại tiếp tục cuộc hành trình. Hắn tìm thấy cổng vào Huyền Không Cổ Động. Nó không phải là một cái cổng lớn, mà là một xoáy nước xoắn màu trắng bạc, không ngừng xoay tròn, tựa như một dải ngân hà thu nhỏ. Hắn không chút do dự, hắn nhảy vào trong đó.

Hắn cảm thấy như mình đang rơi vào một vực sâu không đáy. Xung quanh hắn không có gì, chỉ có những mảnh vỡ của những ký ức, những suy nghĩ. Hắn biết, đây là một cuộc thử thách. Hắn phải vượt qua tất cả những thử thách này để đến được Linh Hồn Nguyệt Lộ.

Thử thách đầu tiên là Sự nghi ngờ. Hắn thấy một hình ảnh của nàng, nhưng hình ảnh đó không phải là Tịch Dao mà hắn biết. Nàng đang cười nhạo hắn, nói rằng hắn chỉ là một kẻ ngu ngốc, rằng nàng không cần hắn bảo vệ. Thiên Dạ siết chặt tay, hắn không tin. Hắn biết, nàng không phải là người như vậy. Hắn vượt qua được thử thách.

Thử thách thứ hai là Sự sợ hãi. Hắn thấy một hình ảnh của nàng, nhưng hình ảnh đó đầy vẻ đau khổ. Nàng đang bị bóng tối nuốt chửng, và nàng đang cầu xin hắn cứu nàng. Thiên Dạ cảm thấy tim mình đau nhói. Hắn muốn cứu nàng, nhưng hắn biết, hắn không thể. Hắn phải vượt qua nỗi sợ hãi này để đi tiếp. Hắn nhắm mắt lại, và hắn nghĩ về nàng, nghĩ về nụ cười của nàng. Tình yêu của hắn dành cho nàng đã giúp hắn vượt qua nỗi sợ hãi.

Thử thách cuối cùng là Sự cám dỗ. Hắn thấy một hình ảnh của một cuộc sống hạnh phúc với nàng. Hắn không cần phải chiến đấu, không cần phải lo lắng. Hắn có thể sống một cuộc đời bình yên với nàng. Hắn cảm thấy một sự cám dỗ mạnh mẽ, nhưng hắn lại nghĩ về Linh Hồn Nguyệt Lộ. Hắn biết, hắn không thể từ bỏ. Hắn phải cứu nàng. Hắn vượt qua được thử thách cuối cùng.

Hắn đến được lõi của Huyền Không Cổ Động. Ở đó, hắn thấy một hồ nước nhỏ, nước trong veo như pha lê. Hắn biết, đây là Linh Hồn Nguyệt Lộ. Nhưng để lấy được nó, hắn phải chứng minh sự xứng đáng của mình. Hắn đưa tay vào hồ nước. Mặt nước phản chiếu hình ảnh của hắn, nhưng không phải là một Chiến thần lạnh lùng, mà là một người đàn ông đầy tình cảm, đầy sự quan tâm.

Để có được Linh Hồn Nguyệt Lộ, hắn phải đánh đổi một thứ quý giá nhất. Hắn không ngần ngại, hắn tách một phần của linh hồn mình, và thả vào hồ nước. Linh hồn của hắn hòa vào nước, và hồ nước biến thành một viên ngọc nhỏ, trong suốt như giọt nước mắt, phát ra một luồng sáng bạc. Hắn lấy viên ngọc, và hắn cảm thấy một sự đau đớn khủng khiếp. Nhưng hắn biết, hắn đã làm được. Hắn đã tìm thấy Linh Hồn Nguyệt Lộ. Cuộc hành trình đã kết thúc, và hắn chỉ muốn trở về bên nàng ngay bây giờ thôi.

Bình Luận

0 Thảo luận