Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

TÔI XUYÊN THÀNH BÉ CON Ở VƯƠNG QUỐC TINH LINH

Chương 45

Ngày cập nhật : 2025-10-09 22:35:35
“Hỡi thần Lửa – Alfama Chips vĩ đại, tôi là Sperion của Rừng Rậm Yêu Tinh. Xin ngài hãy ra lệnh cho nguyên tố lửa ngưng tụ đến bên tôi, mang đến cho tôi một quả cầu lửa có thể đốt cháy mọi thứ…”

Sau khi Thư Lê đọc xong câu thần chú, cậu lập tức cảm nhận được nguyên tố lửa đang hoạt động cực kỳ mạnh mẽ trong không khí. Thậm chí, cậu còn “nhìn thấy” những con Slime màu đỏ với ba chiếc ăng-ten hình “ngọn núi” chen chúc nhau hợp thành một nhóm, từ vô số con “Slime” nhỏ ấy, dần dần ngưng tụ thành một con “Slime” lớn trông hệt như một quả bom.

Chúng biến thành một quả cầu lửa xuất hiện trên đầu cây pháp trượng, cho đến khi những con Slime nhỏ không thể tiếp tục hòa trộn vào nữa.

Thấy vậy, Thư Lê lập tức quyết định vung pháp trượng dứt khoát, quả cầu lửa lao thẳng về phía hồ nước trước mặt như một quả pháo nhỏ.

“Bùm…”

Quả cầu lửa va chạm với mặt nước liền nổ tung, tạo thành một cột nước nhỏ cao khoảng nửa mét.

“Ồ…”

Những tiểu yêu tinh đến xem đều đồng loạt ngạc nhiên kêu ồ lên, đồng thời vỗ tay phấn khích.

Lợi hại quá Sperion, quả cầu lửa cậu ném ra có thể khiến nước trong hồ nổ tung thành cột đấy!

Trong số đó, những người có khả năng sử dụng ma pháp hệ lửa như Dicio cũng có thể tạo ra một quả cầu lửa. Thế nhưng, khi lửa chạm vào nước thì quả cầu lửa của nhóc chỉ có thể bị dập tắt ngúm.

Hai loại sức mạnh ấy vốn tương khắc, nên khi va chạm chẳng khác nào trò trẻ con, hoàn toàn không có chút uy lực nào.

Tiếng vỗ tay khen ngợi của Cite cùng đám bé con vang lên: “Rất tốt! Ma pháp lửa của em đã đạt đến trình độ tiêu chuẩn của ma pháp cấp thấp rồi.”

Ngưng tụ nguyên tố thành hình dạng thực là trình độ tiêu chuẩn của ma pháp cấp thấp.

Quả cầu lửa của Sperion đã ngưng tụ rất nhanh, sau khi ném ra còn làm nước trong hồ nổ tung thành một cột nước cao nửa mét, quả thực khá mạnh.

Tài năng ma pháp của cậu đúng là vô cùng tuyệt vời.

Được mọi người khen ngợi, Thư Lê thầm thở phào nhẹ nhõm rồi nở một nụ cười vui vẻ.

Ma pháp hệ lửa là thứ cậu tự tin nhất. Mỗi ngày cậu đều dùng nó để nhóm bếp và đun nước, nên sau năm năm, cậu đã rất thành thạo.

Sau khi tham gia lớp học ma pháp cơ bản lần đầu, cậu có một khởi đầu thuận lợi và dần cảm thấy tự tin hơn. Thư Lê bắt đầu giơ pháp trượng lên, đọc câu thần chú thứ hai.

“Hỡi thần Ánh Sáng – Liant Frese vĩ đại, tôi là Sperion của Rừng Rậm Yêu Tinh. Xin ngài hãy ra lệnh cho nguyên tố ánh sáng ngưng tụ đến bên tôi, mang đến cho tôi một quả cầu ánh sáng có thể xua tan mọi bóng tối…”

Khi câu thần chú kết thúc, trên đầu pháp trượng đã lập tức xuất hiện một quả cầu ánh sáng.

Xét theo khả năng chiếu sáng, nó có công suất tối thiểu là 60W, hoàn toàn có thể sử dụng làm bóng đèn trong nhà.

Một lần nữa, tiếng vỗ tay nồng nhiệt vang lên từ khắp nơi, đám bé con yêu tinh không ngớt lời ca ngợi ma pháp của cậu.

Thư Lê không để tâm đến bất cứ điều gì khác.

Bởi vì cậu nhận ra rằng mình đã thành công trong việc sử dụng hai ma pháp cùng một lúc, điều này chứng tỏ sự luyện tập của cậu đã đem lại kết quả và bây giờ bài kiểm tra mới thực sự bắt đầu.

Hít một hơi thật sâu, Thư Lê tập trung tinh thần, đọc thầm trong đầu trước khi cất tiếng: “Hỡi thần Nước - Windis Enol vĩ đại, tôi là Sperion của Rừng Rậm Yêu Tinh. Xin ngài hãy ra lệnh cho nguyên tố nước ngưng tụ đến bên tôi, mang đến cho tôi một quả cầu nước có thể nhấn chìm mọi thứ…”

Cậu nghiêm túc nhìn vào đầu pháp trượng, nhanh chóng cảm nhận được nguyên tố nước trong không khí đang chuyển động.

Thế nhưng, cậu đợi một lúc lâu mà vẫn không có chuyện gì xảy ra.

Cậu giật mình, vội dùng ý thức của mình cảm nhận lại nguyên tố nước trong không khí.

Những con Slime màu xanh vẫn đang bay lơ lửng, trông hết sức lỏng lẻo và chẳng có dấu hiệu tập hợp.

Mình đã thất bại sao?

Thư Lê khẽ cau mày.

Không thể như vậy được!

Angel hạ giọng nhắc nhở: “Sperion, Windis Enol là thần Gió mà.”

“Hildane Getty mới là thần Nước.” Budno nói.

Sững sờ tại chỗ, Thư Lê giơ pháp trượng lên với vẻ mặt bối rối.

Trong lòng cậu rõ ràng đã đọc thầm tên thần Nước là Hildane Getty, nhưng đến khi mở miệng, môi cậu lại bật ra tên thần Gió Windis Enol.

Điều đáng sợ hơn là trong tâm trí, cậu vẫn chắc chắn rằng bản thân đã đọc đúng hoàn toàn.

Điều này thực sự quá tệ!

Sự tự tin của cậu chỉ vừa mới tăng lên hai mươi phần trăm thì ma pháp thứ ba đã tát cậu một cú thật mạnh.

Thấy cậu ủ rũ, mất hết tinh thần, Cite lập tức an ủi:
“Không sao đâu, em chỉ mới phạm lỗi lần đầu thôi mà.”

“Ma pháp sơ cấp rất đơn giản, chỉ cần em đọc đúng tên thật của các vị thần thì khả năng thành công đã là chín mươi phần trăm.”

“Sperion, em đã thành công liên tiếp hai lần rồi, điều này rất đáng khen.”

Thư Lê lặng lẽ gật đầu, giơ cao pháp trượng, cậu tập trung cao độ và đọc lại câu thần chú tạo quả cầu nước.

“Hỡi thần Nước - Hildane Getty vĩ đại……”

Rất tốt, tên của thần Nước lần này đã được đọc đúng rồi.


[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/t-i-xuy-n-th-nh-b-con-v-ng-qu-c-tinh-linh&chuong=45]


Khi câu thần chú kết thúc, cậu hồi hộp cảm nhận những con Slime màu xanh đang lơ lửng trong không khí, chờ đợi chúng tụ lại thành một khối và biến thành quả cầu nước.

Tuy nhiên, điều khiến cậu thất vọng là chúng vẫn tự do trôi nổi, hoàn toàn không phản ứng gì với câu thần chú của cậu.

Thư Lê liền nhìn về phía Cite cầu cứu.

Lần này em đã đọc đúng tên của thần Nước rồi mà, tại sao vẫn thất bại hở thầy?

Cite ho khẽ hai tiếng rồi giải thích: “Không phải lúc nào đọc đúng câu thần chú cũng sẽ thành công. Một khi ma pháp sư đã mắc lỗi, các nguyên tố sẽ nghi ngờ liệu đó có phải đang triệu hồi chúng hay không, vì vậy chúng sẽ luôn giữ trạng thái chờ đợi cho đến khi họ đọc đúng câu thần chú thêm một lần nữa.”

Vậy sao?

Thư Lê nhớ lại phản ứng vừa rồi của nguyên tố nước.

Đúng như Cite nói, sau khi câu thần chú kết thúc, số lượng Slime màu xanh đã tăng lên gấp đôi, thế nhưng chúng vẫn không hề có ý định tập hợp lại mà chỉ lơ lửng bay trước mặt cậu.

Chả trách trước khi đọc một câu thần chú đều phải thêm tên của các vị thần, thì ra là để các nguyên tố tự nhiên “nhận ra chủ nhân của mình”.

Ma pháp sư mà đọc sai tên “chủ nhân” của các nguyên tố lại còn muốn điều khiển chúng ư? Không bị chúng khinh thường đã là may mắn lắm rồi.

“Em hiểu rồi.” Thư Lê dần lấy lại bình tĩnh, tập trung tinh thần, sau đó thành kính cất tiếng đọc câu thần chú tạo quả cầu nước.

Khi câu thần chú vừa kết thúc, các nguyên tố liền tụ lại thành một quả cầu nước rồi bay vèo về phía cái hồ.

“Bùm~” một tiếng, nước trong hồ lập tức bắn tung toé.

Thư Lê thở phào nhẹ nhõm.

Mặc dù nó chỉ to bằng hạt đậu xanh, nhưng ít nhất là cậu đã thành công, đúng không?

“Tuyệt vời.”

Vừa rồi những tiểu yêu tinh còn nín thở không dám làm phiền cậu bây giờ đã hét to reo hò.

Angel và Dicio bay đến trước mặt Thư Lê, chống nạnh cười lớn: “Tớ biết chắc là cậu sẽ thành công mà, Sperion.”

“Chính xác, Sperion giỏi nhất.”

Budno bay đến gần thì lập tức cất cao giọng hát: “Sperion dũng cảm, không sợ khó khăn…”

“Dừng, dừng lại ngay” Thư Lê vội vàng lao về phía nhóc mập bịt miệng nhóc lại, nghiêm mặt nói: “Chỉ cần cậu không hát, chúng ta vẫn là anh em.”

“Ưm ưm ưm ~” Budno mở to đôi mắt nâu ra vẻ ngây thơ, gật đầu biểu thị mình sẽ không hát.

“Chắc chắn chưa?” Thư Lê hỏi.

Budno chớp chớp đôi mắt.

Lúc này Thư Lê mới bỏ tay ra khỏi miệng nhóc ta.

Budno được tự do thì vỗ cánh bay đi luôn, nhanh chóng trốn vào trong một góc khuất.

Ở bụi cây gần đó, nhóc ta dùng những chiếc lá lớn để che chắn mình, chỉ để lộ ra nửa cái đầu.

“Ha ha…”

Dicio thấy vậy thì ôm bụng cười nắc nẻ.

Budno tỏ ra oan ức.

Vì sao ca hát lại làm ảnh hưởng đến quan hệ của anh em bọn họ chứ?

Thư Lê xoa xoa lông mày của cậu, tỏ ý đau đầu khi nhìn thấy ánh mắt trách móc của Budno .

Bài hát “Sperion dũng cảm” người khác hát không sao, nhưng Budno hát thì không được.

Bởi vì giọng của họ không to bằng nhóc ta.

Mặc dù Budno năm tuổi đã không còn mập như trước, nhưng dung tích phổi của nhóc ta thì chỉ có tăng chứ không hề giảm, vì vậy mỗi khi cất giọng, âm thanh lại to đến mức khiến người nghe đinh tai nhức óc.

Thư Lê nghĩ rằng với chất giọng như thế, nhóc mập hoàn toàn có thể phát triển theo hướng “âm công”. Biết đâu một ngày nào đó, nhóc ta còn có thể luyện thành thần công Sư Tử Hống của Thiếu Lâm phương Đông thì sao.

Đến lúc ấy, khi đối mặt với kẻ thù, chỉ cần nhóc ta bước ra hét một tiếng, chắc chắn sẽ khiến đối phương kinh hồn bạt vía, rụng rời cả chân tay.

Chờ cho cuộc nói chuyện của bọn trẻ kết thúc, Cite mới bước đến và hỏi: “Sperion, em có muốn tiếp tục không?”

“Tiếp tục ạ!” Thư Lê nghiêm túc đáp.

Cậu đã thức tỉnh bảy loại nguyên tố ma pháp, nhưng hiện tại chỉ có thể học được sáu loại. Loại duy nhất mà cậu không thể điều khiển bây giờ chính là hệ bóng tối.

Trong thế giới hiện tại, ma pháp được chia thành hai loại: bạch ma pháp và hắc ma pháp.

Bạch ma pháp thuộc về chính nghĩa, biểu thị cho sự tươi sáng và tích cực, thường được dùng để trị liệu, phòng thủ, loại bỏ cảm xúc tiêu cực. Và tất nhiên, với nhiệm vụ theo đuổi hoà bình, nó cũng sở hữu sức mạnh tấn công để tiêu diệt mọi thế lực tà ác.

Ngược lại, hắc ma pháp lại thường bị xem là vi phạm đạo đức, bởi vì chúng sử dụng những phương pháp hèn hạ như nguyền rủa, đe doạ để làm tổn thương và kiểm soát người khác.

Đại diện tiêu biểu nhất cho hắc ma pháp chính là pháp sư vong linh.

Bất cứ nơi nào pháp sư vong linh đi qua, cỏ cây đều lụi tàn.

Bọn họ thích đào mộ người chết, triệu hồi linh hồn của người đó rồi bắt các bộ xương trở thành nô lệ để phát động những cuộc chiến tranh quy mô lớn nhằm cướp đoạt tài nguyên.

Mặc dù các pháp sư vong linh không nhất thiết phải điều khiển được nguyên tố bóng tối, nhưng những ma pháp sư đã thức tỉnh hệ bóng tối thì chắc chắn sẽ theo hắc ma pháp.

Tám mươi phần trăm thần chú của hệ bóng tối đều thuộc về hắc ma pháp.

Yêu tinh và tinh linh vốn là những đứa con của ánh sáng, họ tôn sùng bạch ma pháp và luôn khinh thường hắc ma pháp.

Cho đến hiện tại, trong toàn bộ Vương Quốc Tinh Linh và Rừng Rậm Yêu Tinh, người duy nhất có thể sử dụng được các câu thần chú hệ bóng tối chỉ có Tinh Linh Vương.

Tuy nhiên, những thần chú đó chủ yếu được y dùng để hỗ trợ, không mang khả năng tấn công hay gây hại, vì thế cũng không hoàn toàn thuộc về hắc ma pháp.

Thế nhưng, ngay cả một câu thần chú hệ bóng tối nhẹ nhàng cũng có thể gây ra những cảm xúc tiêu cực mạnh mẽ cho một đứa trẻ năm tuổi. Vì vậy, cậu chỉ có thể chờ đến khi mười tuổi, khi ý chí đã đủ vững vàng, mới có thể đến Vương Quốc Tinh Linh để được Tinh Linh Vương trực tiếp dạy dỗ.

Cho nên hôm nay, cậu chỉ cần luyện tập sáu hệ ma pháp là đủ.

Hiện tại lửa, ánh sáng và nước đã thành công, còn lại các loại ma pháp gió, đất và cỏ thì cần tiếp tục nỗ lực.

Thư Lê giơ pháp trượng lên, tiếp tục luyện tập mà không còn bất kỳ suy nghĩ vẩn vơ nào nữa.

Không còn nghi ngờ gì, việc lỡ miệng đã khiến cậu thất bại không biết bao nhiêu lần và những thất bại ấy đã bị lũ Slime “khinh thường” một cách tập thể. Ngay cả khi cậu đọc đúng hoàn toàn câu thần chú, chúng vẫn phớt lờ cậu.

Thư Lê lặp đi lặp lại không biết bao nhiêu lần, cho đến khi miệng lưỡi khô khốc, sức cùng lực kiệt, cuối cùng cậu cũng thành công.

Khi nhìn thấy một cơn lốc nhỏ lao về phía hồ nước, cuốn theo dòng nước tạo thành một con rồng nước, cậu lảo đảo ngồi bệt xuống nền sân tập.

Cite ngắm cậu mồ hôi đầm đìa, trong mắt đầy vẻ thương xót.

Lần đầu học ma pháp mà có thể kiên trì và đạt được hiệu quả như vậy, quả thực đã là chuyện không hề dễ dàng.

Là giáo viên dạy tiếng tinh linh cho các bé con yêu tinh, Cite biết rất rõ trình độ của Sperion. Việc gọi sai tên, diễn đạt không đúng ý, đảo lộn trước sau hay phát âm không chuẩn xác gần như đã trở thành đặc điểm riêng của cậu.

Thế nhưng, mỗi ngày cậu đều nỗ lực chăm chỉ học tập và căn bản đã nắm vững tiếng tinh linh.

Tuy nhiên, lớp học ngôn ngữ chung của đại lục mới mở gần đây lại dường như mang đến cho cậu không ít rắc rối.

Buổi học ma pháp đầu tiên đã kết thúc tốt đẹp trước khi ánh hoàng hôn kịp tắt.

Để tránh gây tổn hại, sân tập ma pháp được xây dựng cách Cây Thần năm trăm mét, bên cạnh một cái hồ. Lúc này, giờ học đã kết thúc, các bé con yêu tinh vô cùng thích thú, ríu rít bay về phía Cây Thần.

Thư Lê mệt mỏi tụt lại phía sau, trong lòng không khỏi ghen tị với những người bạn nhỏ tràn đầy sức sống phía trước.

Các ma pháp sư nhìn thì có vẻ rất oai, nhưng thực chất mồ hôi họ phải đổ ra lại gấp nhiều lần so với những người khác.

Ngay ngày đầu tiên đã mệt rã rời đến như vậy, cậu thực sự không dám tưởng tượng những buổi học ma pháp sau này sẽ còn vất vả thế nào.

Dù vậy, việc này cũng chẳng hề gì, bởi để trở thành một dũng giả trong tương lai, dù có khổ cực đến đâu cậu cũng có thể cắn răng chịu đựng.

Nhưng… Tại sao khó khăn lắm mới học xong tiếng tinh linh mà bây giờ vẫn còn một ngôn ngữ chung khác trên lục địa đang chờ cậu “khiêu chiến”?

Tác giả có lời muốn nói:

Thư Thư: Nếu như biết trước xuyên rồi còn phải học thêm nhiều môn ngoại ngữ như vậy, thì tui nhất định sẽ không ham chơi nữa đâu, hu hu…

Bình Luận

0 Thảo luận