Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Lãng tử hồi đầu: Ta có thể dự kiến tương lai

Chương 18: Cám ơn

Ngày cập nhật : 2025-10-03 22:36:22
“Chu Xung!”

“Chu tổng!”

Sắc mặt Hàn Thường Vũ và Lý Hoành Viễn chợt thay đổi

“Chu công tử, cậu đang làm gì vậy?”

Lâm Minh cũng vội vàng chạy đến đỡ Chu Xung. Dù anh tài giỏi đến đâu, cũng không thể để đường đường là đệ nhất công tử thành phố Lam Đảo lại quỳ xuống trước mặt mình.

“Cảm ơn, cảm ơn…”

Chu Xung lẩm bẩm. Lòng tràn đầy sợ hãi khiến anh ta không thể thốt nên lời cho tử tế.

Anh thật sự khó lòng tưởng tượng, nếu lô rượu vang đỏ này thật sự được bán ra, hậu quả sẽ khủng khiếp đến mức nào.

Cần phải biết, lô rượu này không chỉ dành cho những người quyền quý, phú hào bình thường, mà còn có cả mấy vị công tử có thế lực trong ở trong tỉnh nữa!

Nếu họ uống phải lô rượu này, nếu người chết là họ…

Mười cái mạng của Chu Xung cũng không đủ đền tội!

Phụ thân anh cũng sẽ vì thế mà gặp tai bay vạ gió, với tính tình của ông nội. Ông ấy e là sẽ tức đến chết mất!

Hôm nay, Lâm Minh chỉ nói vài câu ngắn ngủi, đã hóa giải cho Chu gia anh ta một tai họa long trời lở đất.

Chu Xung thề rằng, nếu không có Lâm Minh nhắc nhở, anh ta tuyệt đối sẽ không nghĩ đến việc đi xét nghiệm rượu. Bởi vì, anh quá tin vào nhà cung cấp nước ngoài đó!

“Bốp!”

Chu Xung đột nhiên tự vả một bạt tai, sau đó cúi đầu thật sâu trước Lâm Minh.

Lần này, Lâm Minh lại không ngăn cản.

Một người bình thường, hẳn phải hành xử như Chu Xung đã làm.

“Lâm tiên sinh, tôi xin lỗi ngài vì sự thất lễ trước đó. Nếu không phải ngài, e rằng Chu Xung tôi không còn sống được mấy ngày nữa rồi. Cảm ơn! Thật sự cảm ơn ngài!” Chu Xung cúi đầu sát đất.

“Chu công tử nói quá lời rồi. Chuyện đó vẫn chưa xảy ra mà. Cũng là Chu công tử phẩm tính tốt, biết lắng nghe, nên mới kịp thời dừng cương trước bờ vực, bằng không thì ai ngăn cản nổi.”

Lâm Minh lại một lần nữa đỡ Chu Xung đứng dậy.

“Lâm tiên sinh, tôi không phải thằng ngốc, tôi biết một khi lô rượu vang đỏ đó được bán ra, đối với Chu gia tôi, sẽ phải gánh chịu hậu quả thế nào.”

Chu Xung nhìn Lâm Minh, lúc này ánh mắt đã không còn vẻ lạnh băng như trước, hoàn toàn mềm mỏng đến lạ thường.

Điều đó đúng như Lâm Minh đã nghĩ trước đó. Lúc ấy, hắn ngông nghênh bao nhiêu, giờ lại sợ sệt bấy nhiêu!

“Lâm tiên sinh, ngài là ân nhân của Chu gia, ân nhân của riêng tôi! Nếu ngài không chê, sau này tôi xin được gọi ngài một tiếng ‘Lâm ca’! Khác không nói, sau này bất kể Lâm ca có việc gì, chỉ cần Chu Xung này làm được, tuyệt đối không chối từ!” Chu Xung trịnh trọng nói.

“Được Chu công tử xem trọng như vậy. Tôi quả thực lớn hơn cậu vài tuổi. Chúng ta coi nhau như huynh đệ, cũng không làm mất đi phép tắc gì, ha ha!” Lâm Minh cười lớn.

Lý Hoành Viễn đứng bên cạnh mặt đầy vẻ hâm mộ, thầm nghĩ Lâm Minh quả nhiên là người có bản lĩnh, chỉ dăm ba câu đã khiến vị công tử mắt cao hơn đỉnh đầu là Chu Xung phải hạ mình kính phục.

Đồng thời, ông cũng kinh ngạc trước khả năng ‘xem bói’ của Lâm Minh, quả thực chính xác đến đáng sợ!

Từ vụ Trương Sùng Huy của Hải Ninh, đến buổi biểu diễn của idol Lâm Gia Hoa, lại đến Phi Thiên Mao Đài tăng giá, cho đến giờ phút này…

Mỗi một lần, đều không hề sai sót dù chỉ một li!

Nếu trước đây, Lý Hoành Viễn còn bán tín bán nghi, thì giờ đây ông hoàn toàn tin tưởng không chút nghi ngờ.

Trước đó, Lâm Minh và Chu Xung không hề liên quan gì tới nhau. Họ hoàn toàn là người của hai thế giới khác biệt.

Ngoài khả năng ‘xem bói’, Lý Hoành Viễn thật sự không thể nghĩ ra nổi làm sao Lâm Minh lại biết lô rượu vang đỏ đó là rượu giả.

“Hàn ca, đặt tiệc đi! Hôm nay tôi nhất định phải cùng Lâm ca uống một trận tưng bừng, không say không về!” Chu Xung nói với Hàn Thường Vũ.

“Được được được… Vậy ở khách sạn Thiên Dương của Hồng Ninh nhé, được không?”

Hàn Thường Vũ mặt đầy tươi cười. Anh và Chu Xung có quan hệ rất tốt, Chu Xung có thể hóa hiểm thành lành, anh tự nhiên cũng mừng lây.

“Tuy rằng hóa giải được nguy cơ, nhưng cậu lại tổn thất tận năm mươi triệu, không thấy tiếc sao?” Lâm Minh trêu chọc.

“Tiền bạc là vật ngoài thân, không có thì có thể kiếm lại. Cái mạng nhỏ này mà mất đi, thì coi như xong thật rồi!” Chu Xung cười nói.

Tâm tính như vậy khiến Lâm Minh rất tán thưởng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/lang-tu-hoi-dau-ta-co-the-du-kien-tuong-lai&chuong=18]

Hơn nữa, từ thái độ của anh ta cũng có thể nhìn ra, anh chàng này giống như Lý Hoành Viễn, đều là người biết ơn và đền ơn.

Đương nhiên, có lẽ trong lòng Chu Xung, cũng có ý định kết giao với mình, nhưng mọi người đều không cần thiết vạch trần điều đó.

Tiếp theo, Hàn Thường Vũ đặt bàn ăn trưa ở khách sạn Thiên Dương. Thấy thời gian còn chưa đến mười một giờ, mấy người lại ngồi xuống uống thêm trà.

Như lời Hàn Thường Vũ nói, loại Đại Hồng Bào thượng hạng vừa pha xong, chẳng lẽ lại bỏ phí?

So với lúc nãy, bầu không khí bây giờ đã tốt hơn nhiều rồi.

Chu Xung với vẻ mặt cứ như một cậu nhóc hâm mộ, hoàn toàn không còn thái độ cao ngạo lúc trước nữa.

Hàn Thường Vũ đã thấy được năng lực của Lâm Minh, cũng không dám đắc tội anh, luôn rất khách sáo.

Lý Hoành Viễn thì càng khỏi phải nói. Trước ngày hôm nay, anh ta hoàn toàn không dám với tới một nhân vật như Chu Xung, nhưng sau khi Lâm Minh hóa giải tai họa này cho Chu gia, thái độ của Chu Xung đối với Lý Hoành Viễn cũng thay đổi một trăm tám mươi độ.

Nguyên nhân chỉ vì một điều duy nhất, Lâm Minh chính là do chính Lý Hoành Viễn giới thiệu!

Cái gọi là ‘một người làm quan, cả họ được nhờ’, có lẽ chính là đạo lý này.

“Cốc cốc cốc!”

Mấy người đang trò chuyện vui vẻ thì cửa phòng làm việc của Hàn Thường Vũ lại vang lên tiếng gõ.

“Xin lỗi.”

Gật đầu chào Lâm Minh đầy lễ phép, Hàn Thường Vũ lúc này mới nói: “Mời vào.”

Cánh cửa mở ra, một bóng dáng trong bộ đồng phục màu đen và váy ngắn bước vào.

“Hàn tổng, tôi là Trần Giai ở phòng Dự án. Tổng giám đốc Lưu đang họp, nên tôi đến báo cáo với ngài về…”

Trần Giai còn chưa nói xong, liền đột nhiên im bặt.

Bởi vì, cô thấy Lâm Minh đang ngồi trên sô pha!

“Thật là anh?!”

Trần Giai vội vã dụi mắt, mặt lộ rõ vẻ không thể tin nổi.

Hóa ra người trong thang máy lúc nãy, đúng là anh ấy!

Nhưng mà… Sao có thể?!

Lâm Minh sao lại xuất hiện ở phòng làm việc của Hàn tổng? Hơn nữa trông vẫn cười nói vui vẻ, phong thái ung dung như vậy?

“Anh vẫn luôn tìm em, mà không sao tìm được.” Lâm Minh cười nói.

Cảnh tượng này làm cho Hàn Thường Vũ và Chu Xung ngớ người ra.

“Lâm tiên sinh, hai người quen biết nhau sao?” Hàn Thường Vũ hỏi.

“Quen.”

“Không quen biết!”

Lâm Minh và Trần Giai cơ hồ đồng thời lên tiếng.

Hàn Thường Vũ nhìn Lâm Minh, rồi lại nhìn sang Trần Giai.

Trần Giai vội vàng giải thích: “Hàn tổng, cũng không hẳn là không quen biết, anh ấy… tôi…”

Nhìn gương mặt xinh đẹp đỏ bừng của Trần Giai, Lâm Minh không nén được nụ cười.

Thảo nào lại sinh ra được cô con gái đáng yêu đến thế, vì bản thân Trần Giai vốn dĩ đã rất đáng yêu rồi mà!

“Tôi thích cô ấy.” Lâm Minh bỗng nhiên nói.

Nghe câu này, tất cả mọi người đều ngây ngẩn.

“Anh đừng nói bậy!” Trần Giai gấp đến độ dậm chân.

“Lâm ca, anh không nói đùa chứ?” Khóe miệng Chu Xung giật giật.

Với năng lực của Lâm Minh, muốn có loại phụ nữ nào mà không được, lại cố tình thích một nhân viên bình thường như vậy?

Ừm, cũng không hẳn là bình thường, ít nhất thì cô ấy đúng là rất xinh đẹp, chỉ là hoàn cảnh gia đình bình thường thôi.

“Đúng vậy, tôi thích cô ấy.”

Lâm Minh nhìn Trần Giai, từng chữ một nói: “Tôi yêu cô ấy, yêu đến khắc cốt ghi tâm. Nếu không thể trở thành người đàn ông của cô ấy, không thể mang đến cho cô ấy cuộc sống tốt đẹp nhất, hạnh phúc nhất, thì nửa đời sau này, tôi sống không bằng chết!”

Trần Giai ngẩn người nhìn Lâm Minh. Trong chốc lát, cô không biết nói gì.

Mặc dù cô không tin lời Lâm Minh nói, nhưng cô phải thừa nhận, từ sau khi kết hôn, cô chưa bao giờ nghe Lâm Minh nói những lời như vậy.

Về phần những người khác, Lý Hoành Viễn thì còn dễ nói, anh ta đại khái biết chuyện của Lâm Minh và Trần Giai.

Chu Xung và Hàn Thường Vũ thì hoàn toàn đờ người ra!

Thổ lộ luôn à?

Trực tiếp thế sao?

“Tôi thật sự muốn học Lâm ca quá đi mất! Năng lực xem bói của Lâm ca đã kinh người, tán gái cũng tài tình ghê!”

Sự sùng bái của Chu Xung đối với Lâm Minh càng thêm đậm sâu.

Bình Luận

0 Thảo luận