Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

BẢY NGÀY KHÓI MÂY TAN

Chương 10

Ngày cập nhật : 2025-09-28 15:44:28
7
Phòng tiệc xa hoa, ánh đèn rực rỡ, ly cốc chạm nhau leng keng.
Hạ Vân Yên mặc một chiếc váy dạ hội màu trắng tinh xảo, gương mặt ẩn sau chiếc mặt nạ đen huyền bí, tay nâng ly rượu, đang trò chuyện bằng ngoại ngữ với ba người đàn ông. Sánh vai bên cạnh cô là Đường Viễn Chi.
Sau khi đến Saint Petersburg, cô đã cân nhắc kỹ lưỡng và chọn được địa điểm đặt văn phòng làm việc. Thế nhưng, lúc ký hợp đồng lại gặp Đường Viễn Chi, hỏi ra mới biết toàn bộ khu nhà văn phòng đó đều thuộc sở hữu của nhà họ Đường.
Kể từ đó, Đường Viễn Chi luôn xuất hiện đúng lúc cô cần giúp đỡ. Sau khi bị từ chối thẳng thừng, anh vẫn âm thầm giúp đỡ cô phía sau. Ở nơi đất khách quê người, muốn phát triển sự nghiệp, quả thực cô rất cần sự giúp đỡ của anh.
Vì vậy, sau khi thương lượng với công ty, mỗi lần cần giúp đỡ, Hạ Vân Yên sẽ tìm đến anh, sau đó ký thỏa thuận và trả thù lao cho anh. Thực ra Đường Viễn Chi căn bản không cần số tiền đó, nhưng sợ nếu từ chối thì cô sẽ không bao giờ chấp nhận sự giúp đỡ nữa, nên mới đồng ý.
Công việc của Hạ Vân Yên là theo chân đoàn nghiên cứu khoa học, quay phim tư liệu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/b-y-ng-y-kh-i-m-y-tan&chuong=10]

Cứ mỗi ba đến năm năm, họ lại phải thống kê số lượng các loài động vật hoang dã có nguy cơ tuyệt chủng một lần, bắt chúng và gắn thiết bị định vị siêu nhỏ.
Năm nay, đoàn nghiên cứu trong quá trình thống kê đã phát hiện ra những cá thể mới, nhưng tín hiệu từ những con đã được đánh dấu trước đó lại biến mất khá nhiều. Nơi này luôn có một số thương nhân vì lợi nhuận mà săn bắt trái phép.
Để làm rõ chuyện này, nhóm bảy người của cô quyết định tạm dừng việc quay phim, tập trung điều tra trước.
Bữa tiệc này chính là do Đường Viễn Chi tổ chức giúp cô. Sau vài câu xã giao đơn giản, hai người cùng đi đến bên cửa sổ.
“Sao rồi, có manh mối gì chưa?” Đường Viễn Chi hỏi nhỏ.
Nhà họ Đường đã bám rễ ở đây mấy chục năm, người trong giới ít nhiều đều nể mặt vài phần, thậm chí có mấy kẻ làm ăn phi pháp cũng đến dự.
Hạ Vân Yên có chút chán nản day day thái dương.
Thấy cô phiền não như vậy, Đường Viễn Chi suy nghĩ một lát, rồi khẽ cúi người, lịch thiệp đưa tay ra: “Liệu tôi có vinh hạnh được nhảy cùng cô một bản không?”
Một bản nhạc mới lại vang lên.
Hạ Vân Yên thoáng sững sờ, rồi đặt tay mình vào lòng bàn tay anh.
Đường Viễn Chi mặc một bộ vest đen được cắt may tinh xảo, mái tóc được chải ngược ra sau, để lộ vầng trán cao đầy đặn, trông vô cùng cuốn hút. Hạ Vân Yên nhìn gương mặt anh, có chút thất thần.
Sau khi trải qua sự phản bội đến từ người mình đã dốc hết tâm can để yêu thương, cô không còn tin vào cái gọi là “bên nhau trọn đời” nữa.
Ban đầu, khi Đường Viễn Chi luôn tìm cơ hội lượn lờ quanh mình, cô cứ nghĩ chẳng bao lâu nữa anh ta sẽ lộ bộ mặt thật, tin chắc rằng chỉ cần mình giữ thái độ lạnh nhạt, anh ta sẽ không kiên trì được bao lâu. Nào ngờ, anh ta lại kiên trì suốt ba năm trời.
Đường Viễn Chi chưa bao giờ tỏ tình. Ngoại trừ mấy câu bông đùa có phần nhẹ dạ vô hại lúc cô mới đến đây, anh chưa từng nói thêm bất cứ điều gì vượt quá giới hạn. Cô không thể nhìn thấu Đường Viễn Chi rốt cuộc muốn gì, tại sao lại lãng phí thời gian cho một người như cô.
Họ cùng nhau khiêu vũ theo điệu nhạc du dương, tựa như những con thiên nga trắng muốt đang nhảy múa trong vở ballet Hồ Thiên Nga.
...
Bạc Kỳ có một dự án hợp tác ở đây. Sau khi hai bên đạt được thỏa thuận sơ bộ, đối tác mời anh tham dự bữa tiệc này. Không thể từ chối thịnh tình, anh đành đồng ý. Đối tác vốn dĩ chỉ ôm mục đích tìm kiếm tài nguyên nên cũng không kè kè bên cạnh anh suốt buổi.
Bạc Kỳ đứng một mình ở góc phòng, nhàm chán uống rượu.
Đột nhiên, một giai điệu quen thuộc vang lên. Anh khựng lại. Đây là bản nhạc khiêu vũ mà Hạ Vân Yên thích nhất.
Hai năm trước, anh mới điều tra ra được có hai thế lực đang cản trở việc tìm kiếm Hạ Vân Yên của mình: một là mẹ anh, hai là nhà họ Đường.
Nhà họ Đường trước nay vốn không ưa nhà họ Bạc. Mấy năm trước còn đỡ, giờ đây phần lớn nhà họ Đường đã chuyển ra nước ngoài, cứng mềm đều không ăn thua, anh căn bản không có cách nào đối phó với họ.

Bình Luận

0 Thảo luận