Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Cơn gió mùa ấm áp

Chương 38

Ngày cập nhật : 2025-06-08 20:46:28
Một lúc lâu trôi qua mà Ôn Noãn vẫn im lặng, cô ấy cũng không biết nên trả lời thế nào.
Cô ấy cảm thấy số tiền đó quá nhiều, nhiều đến mức không thuộc về mình, cô ấy không dám nhận.
Quý Phong thấy cô gái hướng nội lại bắt đầu "ít nói" trở lại, nhất thời cũng không biết phải làm sao.
Nếu là người khác thì đã là lợn chết không sợ nước sôi rồi, tiếc là cô ấy lại là Ôn Noãn.
"Lại đây, tự tính lương của mình đi." Quý Phong lạnh lùng nói.
Ôn Noãn đột ngột ngẩng đầu lên, vẻ mặt còn hoang mang hơn trước, nước mắt bắt đầu dâng đầy vành mắt.
Bộ dạng tội nghiệp đáng thương ấy, chẳng còn chút lạnh lùng nào như thường ngày cả.
Quý Phong thở dài, dứt khoát đưa tay ôm trán: "Cậu khóc cái gì chứ? Tớ chỉ bảo cậu tính lương thôi, có phải đuổi việc cậu đâu, cậu đang nghĩ cái gì vậy?"
Nghe Quý Phong nói vậy, mắt Ôn Noãn lập tức sáng rực lên.
Sau khi chớp mắt mấy cái, màn sương trong mắt cô ấy cũng dần tan biến.
Khi bước về phía Quý Phong, bước chân cô ấy cũng nhẹ nhàng hơn.
"Ừm."
Hiệu ứng cửa sổ vỡ* có thể áp dụng trong nhiều trường hợp, ví dụ như trả lương cho con gái.
*Hiệu ứng cửa sổ nhỏ ý chỉ một hành động nhỏ nhưng tạo sức lan lớn, tạo ra thay đổi.
Quý Phong quay đầu sang chỗ khác, không nhìn Ôn Noãn nữa, nhưng khóe miệng anh hướng ra cửa sổ lại khẽ cong lên.
Chỉ là nụ cười ấy không duy trì được bao lâu liền biến mất.
Chỉ sau khoảng một tuần làm việc trong studio, Ôn Noãn đã tiếp nhận toàn bộ công việc trước kia của Quý Phong, trở thành quản lý của studio.
Trong thời gian sau đó, biểu hiện của Ôn Noãn phải gọi là xuất sắc đến kinh ngạc. Có cô ấy ở đó, Quý Phong hoàn toàn không cần tốn thời gian xử lý công việc quảng bá hay đàm phán gì cả.
Anh chỉ cần nắm vững phương hướng lớn, còn những việc như chọn sản phẩm, đàm phán giá, tính hoa hồng – Ôn Noãn đều lo liệu đâu vào đấy.
Trước đây, anh dựa vào kinh nghiệm từ kiếp trước để chọn sản phẩm, đàm phán.
Còn Ôn Noãn thì sử dụng phương pháp thống kê lượng tăng trưởng dữ liệu lưu lượng truy cập, chính xác mà hiệu quả.
Đây có lẽ là hình mẫu ban đầu của "big data"? Chỉ là hiện tại cô ấy vẫn chưa có phần mềm và công cụ để thu thập dữ liệu.
Với biểu hiện như vậy của Ôn Noãn, nói câu "có việc cứ để thư ký lo" cũng chẳng sai.
So với những thư ký ở kiếp trước của Quý Phong, trình độ của cô ấy không biết cao hơn bao nhiêu, năng lực thật sự chênh lệch rõ rệt.
Khi Quý Phong đang cảm khái, Ôn Noãn đã nhanh chóng tính xong sổ sách.
"Nếu chia theo tỷ lệ thì có vẻ hơi nhiều một chút…"
Ôn Noãn hơi căng thẳng đưa bảng tính cho Quý Phong.
Mức lương Quý Phong đưa ra cho Ôn Noãn là: 10% hoa hồng loại A của bộ phận backend*, cộng thêm 6000 tệ lương cứng.
*Backend là phần phía sau của một hệ thống, ứng dụng hoặc website, chịu trách nhiệm xử lý dữ liệu, quản lý thông tin và thực hiện các nhiệm vụ không trực tiếp tiếp xúc với người dùng.
Tháng này, hoa hồng loại A của Quý Phong đạt 550.000 tệ. Trừ đi 11% thuế thu nhập cá nhân, số tiền thực nhận vào khoảng 490.000. Ôn Noãn được chia 10% từ khoản dư ra đó, tức là 49.000 tệ.
Cộng thêm 6000 tệ lương cứng, tổng thu nhập mà Quý Phong trả cho cô ấy là 55.000 tệ.
Thường ngày về nhà, Ôn Noãn còn dùng điện thoại để làm thêm lưu lượng truy cập, kiếm thêm hoa hồng loại B.
Dù là loại thấp nhất, nhưng cũng được hơn 10.000 tệ hoa hồng.
Tổng cộng thu nhập vượt quá 60.000 tệ, với Ôn Noãn, không hề phóng đại khi nói rằng cả đời này cô ấy chưa từng thấy nhiều tiền đến vậy.
Mà đó chỉ là thu nhập trong vòng một tháng.
Cái gọi là “thay đổi”, chính là như vậy.
“Sổ sách đúng là được rồi, cậu được chia nhiều chứng tỏ tớ kiếm được nhiều, đừng lăn tăn.”
Ôn Noãn nhìn Quý Phong vừa dứt khoát đưa ra quyết định, khẽ cắn môi.
“Quý Phong, tớ muốn mời cậu ăn một bữa… ừm… bù cho lần trước.”
Từ lần trước Ôn Noãn nói sẽ mời Quý Phong ăn cơm đến giờ, bữa ăn riêng ấy vẫn chưa thành hiện thực.
Thời gian qua cả hai đều bận rộn, nên Ôn Noãn cũng không nhắc lại.
Một tháng thoáng chốc đã trôi qua.
Đến ngày kết toán hoa hồng, Ôn Noãn muốn nhân cơ hội này mời Quý Phong đi ăn.
Trước ánh mắt có phần mong đợi của cô gái, Quý Phong khẽ lắc đầu.
“Hôm nay à? E là không được rồi, mọi người kiếm được nhiều thế, chắc chắn sẽ ra ngoài tụ họp ăn mừng. Mọi người ra ngoài kiếm tiền, chẳng phải là để vui vẻ sao?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/con-gio-mua-am-ap&chuong=38]

Haha.”
Quý Phong vừa cười vừa nói, lời lẽ hợp tình hợp lý, không thể bắt bẻ.
Ôn Noãn cũng gượng cười theo: “Cậu nói cũng đúng.”
Cô gái lặng lẽ cúi đầu, không nói gì nữa.
Một lần chủ động mời Quý Phong ăn cơm, đã dùng hết toàn bộ dũng khí của cô ấy. Tính cách của Ôn Noãn là vậy, cho dù thời gian có quay ngược lại, bảo cô ấy mở lời thêm một lần nữa, e là cũng rất khó.
Quý Phong thấy Ôn Noãn cúi đầu, trong lòng cũng hơi thở phào nhẹ nhõm.
Chính vì trong khoảng thời gian này anh nhận ra khả năng học hỏi nhanh nhạy của cô ấy, nên mới cố ý giữ một khoảng cách nhất định.
Cô ấy là người có khả năng tung cánh, cô ấy nên có một sân khấu lớn hơn.
Bắc Kinh, Đại học Thanh-Bắc.
Tương lai của Ôn Noãn nhất định sẽ rực rỡ, chỉ có ở nơi đó cô ấy mới có thể nhìn thấy một sân khấu rộng lớn hơn của thế giới này.
Còn anh đã chọn Đại học Ma Đô, sau kỳ thi đại học, hai người chắc chắn sẽ mỗi người một ngả.
Vì vậy, Quý Phong luôn giữ sự kiềm chế.
Không chủ động nhắn tin, không buông lời trêu ghẹo, luôn giữ phép lịch sự, tôn trọng và một khoảng cách nhất định.
‘Đây… chắc là lựa chọn tốt nhất cho cả hai rồi nhỉ?’
Quý Phong âm thầm tự nhủ trong lòng.
Rầm! Cửa phòng bị đẩy ra, Đậu Đinh với vẻ mặt hào hứng hét lên: “Anh Phong, tối nay đi nhậu không?”
“Đi, tối nay tôi bao.”
“Anh Phong vạn tuế!”
“Anh Phong hào phóng quá đi!”
Không khí trong studio vô cùng náo nhiệt, cả nhóm người vây quanh Quý Phong, chọn một quán nướng tự chọn rồi bắt đầu ăn uống thả ga.
Ôn Noãn với tư cách là quản lý studio cũng đi cùng.
Chỉ là, người vốn luôn ăn khỏe như cô ấy, hôm nay lại chẳng có chút khẩu vị nào.
Trong buổi tiệc mừng thành công này, Quý Phong cùng anh em trò chuyện rôm rả, nói về tương lai tươi sáng.
Còn Ôn Noãn thì lặng lẽ ngồi ở một góc, lặng lẽ nhìn anh.
Cho đến khi buổi tiệc kết thúc.
Quý Phong, người trên người vẫn còn phảng phất mùi rượu, đưa Ôn Noãn rời khỏi đám đông.
Dù anh cố ý giữ khoảng cách với Ôn Noãn, nhưng nếu trời đã khuya, anh nhất định sẽ đưa cô ấy về tận nhà.
Trên xe taxi, hai người lại rơi vào trạng thái im lặng.
Cả quãng đường không nói gì, mãi cho đến khi xe gần đến khu nhà trọ ở thành phố, Quý Phong mới mở lời: “Sau này có thể thuê một căn hộ hai phòng ở khu trung tâm, tầm khoảng 1000 tệ. Với cậu bây giờ thì không áp lực gì đâu, mẹ cậu ở cũng sẽ tiện hơn nhiều.”
“Ừm.” Ôn Noãn khẽ đáp, một lúc sau mới hỏi tiếp: “Quý Phong, cậu định thi vào đại học nào?”
“Chắc là Đại học Ma Đô, tớ sẽ cố hết sức, nếu không đậu thì tính sau. Còn cậu, thi cố mà giành thủ khoa thành phố đi, chắc chắn đậu Thanh Hoa hoặc Bắc Đại rồi.”
“Ừm.” Ôn Noãn lại đáp một tiếng, không nói thêm gì nữa.
Mãi đến khi xe dừng lại, cô ấy mới nói câu thứ ba.
“Sau này chuyện ở studio thì sao?”
“Hệ thống vận hành ở backend đều là làm qua mạng, đến lúc đó liên hệ qua WeChat, lương cậu không thiếu đâu, tớ đi nhé.”
Quý Phong cũng không nán lại lâu.
Chuyện sau khi tốt nghiệp… thì ai mà biết trước được điều gì chứ.
Quý Phong biết bản thân rất để tâm đến Ôn Noãn, vì vậy luôn cố gắng giữ lý trí.
Một phút bốc đồng của tuổi trẻ, có lẽ sẽ chỉ mang lại cho mình vô vàn hối tiếc.
Bốn năm – đủ để thay đổi quá nhiều điều.
“Bác tài, đến Thiên Nhất Uyển.”
Ôn Noãn đứng bên vệ đường, dõi theo chiếc taxi rời đi, ánh mắt dần cụp xuống.
Tự ti tích tụ từ nhỏ, có lẽ đã dần phai nhạt trong quãng thời gian thay đổi vừa qua.
Nhưng mỗi khi đối diện với Quý Phong, cảm giác tự ti ấy lại như thể quay trở lại.
Chính là Quý Phong, đã kéo cô ấy ra khỏi bóng tối.
Cũng chỉ có Quý Phong, mới từng nhìn thấy mặt yếu đuối nhất của cô ấy.
“Đại học Ma Đô…”
Ôn Noãn khẽ thì thầm, ánh mắt dần trở nên kiên định.
Thanh – Bắc – Phục – Giao*, thôi thì khỏi viết đầy đủ, cứ gộp lại thế này, hiểu được là được rồi.
*Thanh – Bắc – Phục – Giao là cách viết rút gọn tên bốn trường đại học hàng đầu Trung Quốc:
清华大学 (Thanh Hoa)
北京大学 (Bắc Kinh)
复旦大学 (Phục Đán)
上海交通大学 (Giao Thông Thượng Hải)

Bình Luận

0 Thảo luận