Giới giải trí gần đây lại có một tin lớn nổ ra.
Một đạo diễn nổi tiếng sắp quay bộ phim điện ảnh về tướng quân Kinh Nam Lĩnh và phu nhân của ông ấy. Tin tức này suýt chút nữa làm náo loạn cả giới giải trí.
Vô số người thích hóng chuyện không thể ngồi yên, lập tức lên mạng bày tỏ ý kiến phản đối.
“Tuy rằng tôi rất thích phim của đạo diễn Dương Chí, nhưng mà nhắc đến Vân phu nhân, tôi chỉ muốn hét lên NONONONONONO!”
“Tôi nghi ngờ đầu óc đạo diễn Dương Chí bị úng nước rồi, điên rồi à? Phu nhân là độc nhất vô nhị, nếu ông ấy tìm được một người trong giới giải trí có được một phần mười vẻ đẹp của phu nhân, tôi sẽ quỳ xuống gọi ông ấy là bố!”
“Dương Chí mà dám quay, tôi dám gửi dao lam. Phu nhân là nữ thần cả đời của tôi, không ai có tư cách đóng!!!!”
“Để tôi xem ai có gan lớn như vậy, thật là đáng nể!”
“Tôi thật sự nghi ngờ Dương Chí có thù oán gì với nữ diễn viên chính. Nếu bộ phim này ra mắt, sự nghiệp diễn xuất của cô ấy coi như xong đời.”
“Đồng cảm.”
“Ha ha ha, học được cách mới rồi, ghét một người thì cho cô ấy đóng vai phu nhân, chắc chắn sẽ bị chửi cho sấp mặt.”
“Chẳng phải sao, bên này chúng ta còn đỡ, trang Weibo của đạo diễn Dương Chí thì không thể nhìn nổi nữa rồi.”
“Hầy, mọi người đều cho rằng không ai có tư cách đóng vai phu nhân.”
“Oa, vợ của Kinh tướng quân thật sự đẹp như lời đồn sao? Tôi chỉ biết Kinh tướng quân rất giỏi, đã có vai trò không thể thay thế trong chiến tranh năm đó, tránh được rất nhiều thương vong. Sau đó thì ông ấy với vợ ống cuộc đời yêu thương ân ái.”
“Kinh tướng quân đúng là đại tài, với phu nhân không chỉ là ân ái, mà còn là nâng niu như trứng hứng như hoa. Sau khi chiến tranh kết thúc, hai vợ chồng luôn quấn quýt không rời. Đến tận lúc tuổi già, mọi việc của phu nhân đều do Kinh tướng quân tự tay chăm sóc.”
“Nhà mẹ đẻ của phu nhân cũng rất cưng chiều bà ấy, anh trai phu nhân thậm chí còn dốc toàn bộ sức lực của gia tộc, trả giá mọi thứ để giúp Kinh tướng quân thắng trận.”
“Vậy rốt cuộc phu nhân đẹp đến mức nào?”
“Tôi chỉ có thể nói một câu, nếu bạn đã từng nhìn thấy ảnh của bà ấy, thì trong mắt bạn sẽ không còn thấy ai khác nữa. Trước đây tôi cũng nghĩ người đẹp đến mấy cũng chỉ vậy thôi, nhưng sau khi nhìn thấy ảnh của phu nhân, tôi bắt đầu nghiêm túc tự hỏi liệu cả đời này mình có gặp được người khiến mình rung động hay không.”
“Anh bạn tôi hiểu cậu, tôi đã độc thân ba mươi năm, bố mẹ giục cưới điện thoại gọi cháy máy, nhưng trong lòng vẫn bình lặng như nước. Đừng hỏi nữa, hỏi là không có cảm giác.”
“Hả? Trên lầu có ý gì vậy???”
“Mặt ngơ ngác……”
“Cảm giác như mình đang sống ở một thế giới khác……”
“Tôi cũng vậy……”
“Những người không hiểu chắc là còn trẻ, hoặc là sống ở vùng sâu vùng xa nên không rõ lắm. Tôi đã xem băng ghi hình của phu nhân rồi, nên tôi hiểu ý anh ấy. Chưa gặp phu nhân thì không thể có được cái cảm xúc đó.”
“+1”
“+2”
“+10086”
“+ số chứng minh thư!”
“Mấy người làm tôi hoang mang quá, rốt cuộc là có ý gì, đừng có úp úp mở mở như đố chữ nữa! Ăn cơm mà mặt không có gia vị thì chán lắm!”
“Tôi nói thế này nhé, khi bạn nhìn thấy vẻ đẹp tuyệt đỉnh của nhân gian rồi, thì người thường còn lọt vào mắt xanh được nữa sao?”
“Quá khoa trương rồi……”
“Không hề khoa trương chút nào, mấy bạn nữ đồng nghiệp quanh tôi sau khi gặp phu nhân đều quyết định tạm thời không kết hôn, bạn thử nghĩ xem phu nhân đẹp đến mức nào.”
“Kinh hãi.jpg”
“Nói thật là không tưởng tượng nổi……”
“Lòng hiếu kỳ bùng nổ! Xin hỏi ở đâu có thể xem ảnh của phu nhân vậy? Tôi tìm trên mạng mãi không thấy.”
“Trả lời lầu trên, bởi vì trước đây có người quá si mê phu nhân, dùng ảnh chụp làm chuyện bậy bạ, nên rất nhiều ảnh chụp đã bị cấp trên hủy bỏ. Muốn xem phu nhân chỉ có thể vào trang web chính thức của chính phủ.”
“Cái này cũng được á?”
“Nghe nói sau khi kiến quốc còn có ghi hình của phu nhân, có ai biết ở đâu có thể xem không?”
“Năm đó băng ghi hình được bảo quản ở khu nhà cũ của Vân phu nhân, mỗi ngày sẽ có một buổi chiếu định kỳ. Nếu mọi người muốn xem thì có thể đặt vé trước trên điện thoại, đến lúc đó sẽ có nhân viên dẫn vào. Tin tôi đi, sau khi xem ghi hình của Vân phu nhân, các bạn chắc chắn sẽ không hối hận, nhưng sẽ có một nỗi tiếc nuối khó phai.”
“Lầu trên nói thành công làm lòng hiếu kỳ của tôi tăng đến đỉnh điểm, tôi đi đặt vé ngay đây.”
“Vị ở trên kia…… Thực ra……”
Vài phút sau, người vừa nói muốn đi đặt vé lại hào hứng quay lại.
“Má ơi!!!! Vé vào cửa trong vòng nửa năm tới vậy mà hết sạch rồi!!! Mấy người đó là quỷ sao???”
“Khụ, tôi chỉ muốn nói vé vào cửa khu nhà cũ của Kinh tướng quân và phu nhân rất khó đặt, nhiều nhất chỉ có thể đặt trong vòng nửa năm, nhưng mà mỗi lần vé nửa năm mới được tung ra là đã bị mua sạch rồi.”
“…… Cảm giác như mình vừa bước vào một thế giới mới.”
Vì chuyện bộ phim, cư dân mạng bắt đầu tìm kiếm thông tin về Kinh tướng quân và phu nhân. Có người thậm chí còn tìm được báo chí năm đó, những bài thơ ca ngợi trên đó lại đẩy sự việc lên một tầm cao mới.
Họ tràn vào trang Weibo chính thức của khu nhà cũ Kinh Nam Lĩnh và Vân Xu, hy vọng nhân viên có thể đăng tải đoạn ghi hình kia lên mạng.
Một ngày không thấy phản hồi, ngày hôm sau họ lại tiếp tục nhắn tin.
Ngày thứ ba, ngày thứ tư……
Dưới sự kiên trì bền bỉ của mọi người, Weibo chính thức cuối cùng cũng có phản hồi, sẽ đăng tải video vào buổi chiều.
Ba giờ đúng, cư dân mạng hồi hộp chờ đợi, tay cầm điện thoại không ngừng làm mới trang.
Cuối cùng, video được đăng tải, họ lập tức nhấp vào xem.
Video là ghi hình đen trắng, nhưng vì được bảo quản tốt nên vẫn còn rất rõ nét, khuôn mặt của mọi người đều thấy rõ.
Rất nhanh có người nhận ra cảnh trong video là một buổi tiệc rất sang trọng, những người lui tới đều là những nhân vật lớn, hầu như ai cũng từng xuất hiện trong sách giáo khoa.
Cư dân mạng bắt đầu tìm kiếm tung tích của phu nhân. Một phút sau, những người tham gia bữa tiệc đồng loạt nhìn về phía cửa, trên mặt nở nụ cười.
Máy quay theo đó di chuyển, cặp vợ chồng tay trong tay bước vào khung hình.
Thời gian dường như ngừng lại.
Khuôn mặt ấy đẹp đến mức làm bừng sáng cả đất trời, không một tì vết. Khi bà chậm rãi bước đến, họ dường như nhìn thấy vầng trăng sáng từ từ nhô lên giữa núi rừng đêm đen, tỏa ra ánh bạc dịu dàng, làm kinh diễm cả thời gian và năm tháng.
Vài phút sau, số lượng bình luận tăng lên nhanh chóng như nước lũ.
“Ô ô ô, cuối cùng cũng lại được nhìn thấy phu nhân!!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/xuyen-nhanh-hong-nhan-khuynh-quoc-van-chung-me-hon&chuong=168]
Phu nhân cười thật là đẹp!”
“Tôi cuối cùng đã hiểu ý của những người kia rồi, gặp phu nhân rồi thì không còn nhìn thấy ai khác nữa.”
“Tôi vậy mà đã bỏ lỡ phu nhân bao nhiêu năm nay, nghĩ đến mà đau lòng muốn chết!”
“Giờ phút này tôi vô cùng đồng ý với ai đó đã nói, nếu ai đóng vai phu nhân thì sự nghiệp diễn xuất chắc chắn sẽ chấm dứt!”
“Xem xong phu nhân, nhìn lại ảnh thần tượng trên tường, xin lỗi, tôi thay lòng rồi!!!”
Rất nhanh có người bắt đầu điên cuồng thu thập thông tin về phu nhân. Rất nhiều thông tin được đưa ra trước mắt mọi người, họ chỉ còn cảm thán, thì ra những điều mà bây giờ họ coi là bình thường cũng có liên quan đến phu nhân.
Phu nhân từng công khai kêu gọi xã hội quan tâm hơn đến những phụ nữ yếu thế, và luôn nỗ lực vì điều đó.
Bà cho rằng cuộc đời người phụ nữ không nhất thiết chỉ có con đường hy sinh vô tư cho gia đình, mỗi người đều là duy nhất, họ cũng có quyền theo đuổi giá trị cuộc sống của riêng mình.
Bị áp bức, bị bạo hành thì đừng nên nhẫn nhịn mà phải tìm cách giải quyết.
Dù là tìm người giúp đỡ hay trực tiếp phản kháng, họ đều có quyền được hạnh phúc.
“A a a, thảo nào luật bảo vệ phụ nữ nước ta ra đời sớm như vậy, may mắn quá!”
“Tư tưởng của phu nhân thật sự rất tiên tiến!”
“Bà nội tôi năm xưa bị ông nội tôi bạo hành gia đình, nghe được lời của phu nhân xong đã quyết đoán ly hôn, bây giờ con cháu đầy nhà sống rất hạnh phúc!”
“Hắc hắc, phu nhân còn có những điều bạn chưa biết hơn nữa, giới nghệ thuật khá rõ điều này.”
“Tôi là họa sĩ, tôi hiểu ý bạn!”
“Gì gì gì???”
Có người nhiệt tình đứng ra giải thích.
Năm đó trước khi chiến tranh bùng nổ, họa sĩ số một thế giới và Jonas tiên sinh từng vẽ hai bức chân dung cho phu nhân, một bức được bảo quản trong viện bảo tàng tư nhân của nhà họ Kinh, một bức được bảo quản trong viện bảo tàng ở châu Âu.
Vô số người nước ngoài ngưỡng mộ tìm đến thưởng lãm, cuối cùng đều say đắm vẻ đẹp của phu nhân mà không thể kiềm chế.
Cuối cùng họ quyết định vượt biển sang Hoa Quốc, chỉ để được nhìn thấy phu nhân một lần.
Nghe nói phu nhân không biết ngoại ngữ, lại thích trò chuyện với những người hiểu tiếng Hoa, nên họ đã nỗ lực học tập, cố gắng nói được tiếng Hoa lưu loát.
Mà những người có thể đến Hoa Quốc vào thời đại đó đều là những người quyền quý giàu có, nhất cử nhất động của họ thường đại diện cho xu hướng của giới thượng lưu.
Một cách vô thức, số người học tiếng Hoa ngày càng nhiều, đến cuối cùng ngay cả người bình thường cũng có thể thuận miệng nói vài câu chào hỏi hàng ngày bằng tiếng Hoa.
“Oa oa oa!! Tôi đi nước ngoài thường xuyên gặp được người nước ngoài nói tiếng Hoa, thì ra là như vậy!! Hay quá!!”
“Ô ô ô, phu nhân giỏi quá!”
“Làn sóng văn hóa ngược này hay thật!”
“Cho đến bây giờ, vẫn còn rất nhiều nghệ sĩ cảm thấy đau khổ vì không được sinh ra cùng thời đại với phu nhân. Tác phẩm của họ càng làm tăng thêm sức ảnh hưởng của phu nhân. Bạn nhìn xem có bao nhiêu người nước ngoài nói tiếng Hoa là hiểu.”
“Không chỉ có như vậy, phu nhân còn từng giúp đỡ thu hồi những văn vật bị cướp đoạt. Nói như vậy, chỉ cần phu nhân ra mặt thì không có chuyện gì không thành công. Đến sau này thậm chí có người chủ động trả lại văn vật, hy vọng có được cơ hội ăn tối cùng phu nhân.”
“Mở rộng tầm mắt…… Tôi không còn gì để nói…… Chỉ còn bội phục.”
“Tôi đột nhiên nhớ ra một chuyện, tháng trước Hoa Thành tổ chức đấu giá, trong đó có một vật phẩm hình như là tờ báo có ảnh của phu nhân năm đó, đã bị đẩy lên mức giá cực cao.”
“Rất bình thường thôi, đó là tờ báo đầu tiên phu nhân lộ diện, tổng cộng chỉ có hai nghìn bản. Qua nhiều năm như vậy, rất nhiều đã bị hư hỏng, những bản còn lại, đặc biệt là những bản được bảo quản tốt, chắc chắn sẽ bị tranh giành.”
“Tôi từng xem qua tờ báo đó, có thể nói là đỉnh lưu trong ảnh đen trắng. Đem ra so sánh thì mấy bức ảnh được chuẩn bị kỹ lưỡng của châu Âu cũng không bằng. Màu sắc đơn điệu cũng không thể che giấu vẻ đẹp của phu nhân. Những người nói ảnh đen trắng xấu thì nên nghỉ ngơi đi.”
“Sau khi tờ báo 《Sao Trời》 kia ra mắt, những bài thơ ca ngợi đã trực tiếp chiếm hết tất cả các diễn đàn.”
“Ghen tị quá, nếu tôi có tiền, tôi cũng muốn mua lại tờ báo của phu nhân.
”
“Thật ra câu chuyện tình yêu của phu nhân và tướng quân cũng rất cảm động. Năm đó hôn lễ của phu nhân bị phá hoại, chú rể muốn bỏ trốn, Kinh tướng quân đã trực tiếp đứng ra trấn an mọi người, cảm động quá!!”
“Ngọa tào?! Vậy mà có người dám trốn hôn với phu nhân…… Tôi cảm thấy thế giới quan của mình bị đảo lộn……”
“Tra nam tiện nữ thôi, mọi người đừng để ý. So với phu nhân thì bọn họ đến bụi bặm cũng không bằng.”
“Chính xác! Bọn họ không xứng để so sánh với phu nhân!”
Trong lúc mọi người không ngừng bàn luận, tin tức đạo diễn Dương Chí từ bỏ việc làm phim điện ảnh được lan truyền, cả nước vui mừng khôn xiết. Nghe đồn là do không có nữ diễn viên nào dám nhận vai này.
“Đã bảo phong thái của phu nhân không ai sánh bằng mà!”
“Cảm thấy mãn nguyện mà rời đi.”
Giữa lúc độ hot không ngừng hạ nhiệt, bỗng nhiên có người đăng một bức ảnh: "Các đồng chí! Xem tôi tìm được cái gì này!!!”
Trong bức ảnh đen trắng, người đàn ông mặc quân phục có khuôn mặt tuấn mỹ, dưới vành nón đôi mắt lạnh lẽo như băng giá mùa đông, nhưng khi nhìn về phía người vợ thì lại hóa thành dịu dàng.
Mà phu nhân cũng hơi ngẩng đầu nhìn ông, trong mắt ý cười tĩnh lặng, lộng lẫy hút hồn.
Hai người dường như là một đôi trời sinh, thời gian ngừng trệ trên người họ.
Mọi người xem bức ảnh này mà ngẩn ngơ.
“Tôi vốn rất sùng bái Kinh tướng quân, bây giờ không chỉ sùng bái mà còn rất ghen tị.”
“Cuối cùng cũng hiểu tâm trạng của một số người, nhìn thấy phu nhân sẽ không hối hận, nhưng sẽ có một nỗi tiếc nuối khó phai.”
“Thật muốn quay trở lại thời đại đó, tận mắt nhìn thấy phu nhân.”
Đây không chỉ là ý nghĩ của một người, mà là ý nghĩ của vô số người. Đáng tiếc, khoảng cách thời gian không thể vượt qua, họ chỉ có thể nhìn vào những đoạn ghi hình và bức ảnh, tìm kiếm những dấu vết mà bà đã từng để lại.
Hết phiên ngoại thế giới 10.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
2 Thảo luận