24
Ta ép vị Lâm thành chủ kia lùi dần về phủ thành, mắt thấy ông ta lén sai người đi cầu viện nhưng vẫn giả vờ không hay.
Sau đó, ta không chút nương tay, diệt trừ ông ta và tàn binh của ông ta.
Quan quân Vệ thành bị điệu hổ ly sơn giờ mới nhận tin báo, chợt nhận ra mình phạm phải sai lầm tày trời, họ đuổi nhầm người rồi, hóa ra kẻ mà họ tốn công truy sát bấy lâu, chỉ là một tiểu cô nương.
Quân Vệ thành vội quay về ứng cứu, nào ngờ đã thấy cửa thành mở rộng, xông vào trong, chính mắt chứng kiến thành chủ của mình đang đánh tan lũ giặc phản loạn.
Thành chủ cười nói nguy cơ đã diệt trừ.
Tướng quân Vệ thành nhíu mày, lòng dạ bất an, hắn luôn cảm thấy có gì đó không ổn.
Thành chủ hô to mời chư vị tướng sĩ dự yến tiệc đón gió tẩy trần.
Đúng lúc mọi người bắt đầu buông lỏng, bỗng từ phía cổng thành, lố nhố hiện ra vô số bóng người đang chen chúc nhau.
Một tiếng “Đón gió tẩy trần” được vang lên, mũi tên từ trên trời bắn về phía quân quan Vệ thành.
Vị thành chủ này là giả.
Ta tìm rất lâu mới tìm được một người có dáng vẻ giống với thành chủ nhất.
Sau khi Tướng quân của địch nhân phát hiện, phía sau cửa thành đã bị đóng kín, bọn họ bị phục kích.
Thế cao áp đảo, nắm trọn thời cơ.
Đạo quân Vệ thành đáng gờm nhất đã bị ta dùng kế “Bắt cua trong nồi" suy yếu ngay từ trận đầu, lại còn mất hết nhuệ khí, xử lý chúng dễ dàng hơn ta tưởng.
Đương nhiên ta cũng phải bỏ ra cái giá rất lớn.
Ta cho người gọi Chu Linh đến: “Như ngươi nhìn thấy, ta là thủ lĩnh của quân phản loạn, ngươi có bằng lòng đi theo ta hay không?”
Chu Linh sửng sốt, quỳ xuống giọng vừa vang vừa có lực: “Nguyện vì chủ thượng mà ra sức!”
Ta để hắn mang theo một đội đi g/i/e/c gian thương, để lấy lương thực, thu lấy những thanh niên khỏe mạnh.
Ta tiện tay xé một tấm vải, trên cán đao dính m/á/u viết một chữ, Ung.
“Không có cờ, lấy tạm cái này, sau này chúng ta chính là Ung quân.”
Ta cố ý thu hắn làm tướng, cho hắn một cơ hội để chứng minh bản thân, nhân tiện lập chút công trạng để có tư cách, rồi sẽ lên phương Bắc gặp bọn người Lý Nhị Ngưu.
Chu Linh tuân lệnh, mang theo một gương mặt nhuộm m/á/u cả một đường c/h/é/m g/i/ế/t, lấy danh tiếng Ung quân để khai mở lương quân, cứu tế dân bị nạn.
Tiếp đến là mấy tòa thành nhỏ gần đó, nhanh chóng đánh chiếm từng cái một, vừa hao binh tổn tướng, vừa lấy chiến nuôi chiến bổ sung tài nguyên, vừa thu phục lòng dân.
Theo nguyên tắc, lòng dân có ta, ưu thế ở ta.
25
Ta nhanh chóng khống chế toàn bộ khu vực Hạ Trạch này, gửi tin tức về Vệ thành, nhắn Thành chủ lập tức phái một đội quân tinh nhuệ đến, quyết tâm tiêu diệt thế lực mới nổi dậy này.
Mà cùng lúc đó, ở một bên khác Lý Nhị Ngưu nhận được tin tức của ta, lập tức dẫn đại đội đang ẩn mình trên núi Hoành Nhai đột kích thẳng vào Vệ thành.
Gián điệp tình báo lẻn vào bên trong thành cho biết, đội quân được phái đi lần này là phần binh lính tinh nhuệ ít ỏi còn sót lại của Vệ thành, khiến việc phòng thủ trong thành trở nên mỏng manh yếu ớt.
Đến lúc này, bọn họ mới hiểu, đây là một thế cục sống c/h/e/c được sắp đặt từ rất lâu.
Rất lâu trước kia, binh mã của chúng bắt đầu bị dụ dần về phía nam, sa lầy giữa đầm lầy Hạ Trạch, bị kẹt cứng giữa bọn thổ phỉ và quân khởi nghĩa loạn lạc, từng chút một bị hao mòn, rơi vào kế điệu hổ ly sơn.
Là kế điệu hổ ly sơn kép.
Giương đông kích tây, dẫn đội quân tinh nhuệ của Vệ thành đi, sau đó là tập kích khiến chúng trở tay không kịp.
Thành chủ của Vệ thành là Hà Thuận thấy tình hình nguy cấp, lập tức bỏ thành chạy trốn, định hội quân với đội quân đang trên đường hành tiến trước đó, sau đó tập hợp lực lượng phản công chiếm lại Vệ thành.
Hết chương
Biên tập: Team Qi Qi
[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/th-nh-ng-n&chuong=24]
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận