43
Ta hỏi hắn vì sao lại thông đồng với quân địch phản quốc.
Chu Linh im lặng một lúc rồi nói:
"Đừng trách ta, người luôn hướng về chốn cao."
"Ngươi là nghĩa nữ của Hoàng đế, ta cũng là nghĩa tử của Hoàng đế, đều là người được nhận nuôi nửa đường, tại sao ta lại không thể kế vị? Nữ nhân vốn không thích hợp nắm quyền như nam nhân."
Ta đã hiểu.
Hắn muốn đoạt ngôi.
Thật nực cười, Lý Nhị Ngưu xem trọng hắn, nhận hắn làm nghĩa tử, thế mà hắn thật sự cho rằng mình là nhân vật quan trọng. Toàn bộ Ung quốc là do một tay ta gây dựng, hắn biết rất rõ, đến cả Lý Nhị Ngưu cũng chỉ là một con rối.
Thế nhưng ngoài miệng hắn vẫn phải nói như vậy thì mới có thể danh chính ngôn thuận tìm cớ xuất binh. Dường như làm vậy thì hành động thông địch phản quốc của hắn sẽ "có lý do" và được tha thứ phần nào.
Ta đã cứu hắn, thế mà hắn lại phản bội ta. Ta thấy hắn giỏi võ nhưng chỉ có thể làm việc nặng nhọc, khó có đường sống nên mới cho hắn một chức vị, một cơ hội, cả một đời vinh hoa phú quý. Kết quả là hắn lại chê thứ vinh hoa ta ban cho không đủ.
Ta nhìn thẳng vào kẻ đang đứng trước mặt mình.
Hắn khoác cẩm y hoa lệ, mặt mũi béo tốt, da dẻ lộ rõ vẻ mỡ màng. Ở trên cao quá lâu, cả người hắn đã ngấm đầy khí chất quan lại.
Quyền lực có thể cứu rỗi một con người.
Quyền lực cũng có thể tha hóa và ăn mòn một con người.
Chu Linh chính là trường hợp thứ hai.
Ta còn nhớ lúc hắn chặn kẻ đòi nợ trên phố để cứu muội muội, giằng lại nàng từ tay kẻ định bán nàng vào thanh lâu. Khi ấy, hắn còn là một thiếu niên khôi ngô, phong trần, cốt cách kiêu ngạo không chịu khuất phục, nhân phẩm ngay thẳng, chân thành.
Còn bây giờ thì sao?
Ta hỏi hắn:
"Ngươi có từng nghĩ đến, nếu ngươi phản bội ta, muội muội ngươi sẽ bị những người trung thành với ta trả thù rồi cũng sẽ c/h/e/c theo không?"
Chu Linh im lặng, dường như không muốn trả lời câu hỏi này, giọng điệu hơi bực bội:
"Thì đã sao? Muốn có được điều gì đó thì mất đi một vài thứ cũng đâu có gì to tát."
Ý của hắn rất rõ ràng, muội muội mà hắn từng liều mạng để cứu về, nay có c/h/e/c cũng chẳng sao.
Hắn không còn tâm trạng nói nhiều với ta nữa, định giao ta cho Yến quân.
Ta gặng hỏi hắn:
"Vậy còn Lý Nhị Ngưu đâu? Ta muốn gặp ông ấy một lần."
Chu Linh mất kiên nhẫn:
"Bây giờ ngươi còn tư cách gì để ra điều kiện?"
Hắn vừa quay đầu lại, ta đã kề sát d a o g ă m vào cổ mình, yêu cầu vô cùng rõ ràng:
"Cho ta gặp ông ấy, nếu không ta sẽ c/h/e/c ngay tại đây."
Ta đoán hắn muốn giao ta cho Yến quốc khi ta còn sống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/th-nh-ng-n&chuong=43]
Nếu không thì ta đã sớm bị mưa tên bắn c/h/e/c rồi, những mũi tên bắn trúng ta đều tránh điểm yếu, lúc bị bao vây cũng không có ai dứt khoát hạ sát, bọn chúng toàn chọn cận chiến.
Đoán đúng rồi.
Chu Linh đành nhượng bộ, cho ta gặp Lý Nhị Ngưu một lần.
Ta cẩn thận quan sát ông ấy, không hề có dấu vết dịch dung.
"Nhị Ngưu thúc, chẳng phải thúc từng nói nếu ta xảy ra chuyện gì thì dù có c/h/e/c thúc cũng không dám gặp nương ta sao? Nương ta thích ăn đào, thúc còn luyện được con mắt tinh tường, mỗi lần về đều mang về cho ta đào ngọt..."
Lý Nhị Ngưu nói:
"Đủ rồi, nương ngươi đã mất bao nhiêu năm, đừng cứ nhắc mãi."
Ông ấy không hề phản bác ta.
Nhưng ta cố tình nói sai, Nhị Ngưu thúc thật sự sẽ biết nương của ta không thích ăn đào, bà thích ăn mận.
Ta quay sang nhìn Chu Linh:
"Người này không phải Nhị Ngưu thúc của ta, đúng không?"
Chu Linh kinh ngạc cảm thán:
"Điện hạ, người thật sự rất khó đối phó."
Kẻ giả mạo Lý Nhị Ngưu cũng dứt khoát không giả vờ nữa, lạnh nhạt nói:
"Đúng vậy, hắn quá trung thành, không thể bị lung lạc cũng không dễ khống chế, chúng ta đã phái người ám sát hắn. Hắn mất tích, còn ta là người được chỉ định đóng giả thay thế."
Giống hệt như lần ta từng tìm một người có dung mạo tương tự để giả làm thành chủ Lâm Thành nhằm dụ địch, trong thời loạn thế này, mưu kế tầng tầng lớp lớp, khi ta tính kế người khác, người khác cũng đang tính kế ta.
Ta dùng người giả để đánh lạc hướng, đối phương cũng dùng thế thân để đánh lừa ta.
Lần giả mạo Thẩm Niệm Chương trước kia là vậy, lần này đóng giả Lý Nhị Ngưu cũng thế.
Ta cài gián điệp đi thăm dò tin tức, người ta cũng cài nội gián đến chia rẽ nội bộ.
Ta đã nhìn thấu đại cục mà Yến quốc giăng ra.
Dù ta đã diệt trừ hai tên gián điệp nhưng rõ ràng Ung quốc không chỉ có hai kẻ đó.
Kế ly gián của Yến quốc vẫn có hiệu quả.
Yến quốc tấn công mãi mà không được, lập tức đổi cách, phá từ bên trong.
Mỹ nhân kế thất bại thì dùng lợi ích để dụ dỗ.
Chu Linh không cưỡng nổi cám dỗ đó nên đã quay sang đầu phục Yến quốc.
Chúng cho người giả mạo Lý Nhị Ngưu, để kẻ đó phong Chu Linh làm Hoàng tử rồi lập hắn làm người kế vị, giao quyền điều hành Ung quốc cho hắn, còn Yến quốc thì gián tiếp khống chế Ung quốc thông qua Chu Linh.
Ta bị bắt, bị áp giải đến đô thành Yến quốc.
Vừa đặt chân vào kinh thành, ta lập tức bị đưa đến học cung, chịu sự phê phán của toàn thể văn võ bá quan.
"Đây chính là nữ nhi Nhiếp chính vương của Ung quốc?"
"Gà mái gáy sáng, làm loạn cương thường, đảo ngược âm dương!"
"Chư vị đại nhân, chúng ta nên đồng lòng tấu thỉnh bệ hạ ban cái c/h/e/c cho ả ta!"
Hết chương
Biên tập: Team Qi Qi
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận