Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

THÍNH NGÂN

Chương 38

Ngày cập nhật : 2025-08-16 22:25:17
Ví dụ như, khi Sương Vân mới mua cho ta một cây trâm mẫu đơn, mấy hôm sau nàng ta sẽ đội một cây tương tự nhưng lớn hơn, đẹp hơn. Ví dụ như, lúc nào cũng ra vẻ yếu đuối đáng thương trò chuyện với Thẩm Niệm Chương, lời nói lại ngấm ngầm chê bai ta. Ví dụ như ánh mắt đầy địch ý nhìn ta chăm chú.
Ta bận chính vụ, đâu có thì giờ chơi mấy trò tranh giành nam nhân nhạt nhẽo này.
Thẩm Niệm Chương lại chẳng giống hai người trước, sẽ không tránh né lùi bước.
Hắn chỉ mỉm cười nhìn nàng ta nhảy nhót, nếu không phải đoán được ta còn giữ nàng ta lại vì mục đích gì đó, thì trong mắt hắn Công chúa Thi quốc sớm đã là người c/h/e/c rồi.
Một công chúa mất nước, lại dám vô lễ với ta như thế.
Có lẽ vì thái độ Thẩm Niệm Chương quá lạnh lùng, khiến nàng ta phát cuồng.
Trong yến tiệc mừng lập quốc của Ung quốc, khi ta cùng sứ đoàn các nước đi ngang qua hoa viên, nàng ta áo quần xộc xệch, dính đầy bùn đất, còn có m/á/u, từ sau hòn non bộ loạng choạng chạy ra, ngã nhào trước mặt mọi người.
Thị nữ của nàng ta vội vã chạy tới, thấy cảnh đó liền bật khóc lớn: “Công chúa, Công chúa, nô tỳ cuối cùng cũng tìm được người rồi…”
Thị nữ vừa khóc vừa hướng về phía ta và các sứ thần: “Công chúa nhà ta, nước mất nhà tan, vốn đã là một cô gái đáng thương không nơi nương tựa, nay lại bị người hãm hại đến mức này, xin các vị đại nhân vì nàng mà đòi lại công bằng!”
Rồi quay đầu lại hỏi công chúa rốt cuộc là chuyện gì.
Công chúa Thi quốc co rút người lại, nhìn ta, há miệng muốn nói nhưng chỉ phát ra tiếng khàn đặc không thành lời.
Nhưng mọi người ở đây đều đã nhìn ra, có lẽ ý của nàng ta là ta cố tình tìm người để lăng nhục nàng ta.
Mọi người, hoảng sợ nhìn ta.
38
Trương Kiều Kiều những năm qua trấn thủ biên cương, gần đây hồi kinh bẩm báo công vụ, vừa hay đi bên cạnh ta, thấy một màn này thì tức giận mắng lớn: “Ngươi bớt vu oan giá họa cho điện hạ nhà ta đi!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/th-nh-ng-n&chuong=38]

Ai biết được có phải ngươi tự biên tự diễn hay không!”
Công chúa Thi quốc run lên một cái, co rúm người lại càng thêm thảm hại, dường như thật sự rất sợ hãi.
Ta bước đến trước mặt nàng ta, ngồi xổm xuống, chăm chú quan sát, trên mặt nàng đầy những vết bầm tím, trông như bị đánh sau khi chống cự, khóe môi còn rỉ m/á/u, có người vừa đến gần đã theo bản năng lùi lại trong hoảng loạn.
Ta kéo nàng ta dậy.
Cởi ngoại bào của mình, phủ lên người nàng ta, che đi cảnh tượng y phục nàng ta xộc xệch giữa đám đông.
Nàng ta ngơ ngác nhìn ta.
Ta đứng dậy, cúi đầu nhìn nàng ta, nói: “Ba ngày trước, ngươi sai người lấy về một gói xuân dược, ta đã biết rồi.”
Lúc đầu ta còn tưởng nàng ta định nhân dịp yến tiệc hạ dược ta, khiến ta mất mặt trước thiên hạ.
Giờ xem ra, lá gan và tâm địa nàng cũng không lớn đến thế, chỉ dám tự hạ dược lên mình rồi vu oan cho ta, mơ tưởng làm tổn hại hình tượng của ta trong lòng ý trung nhân nàng ta mong nhớ.
Ta lại nói: “Ba ngày trước, ta đã sai người thay gói thuốc trong tay ngươi bằng đường phèn rồi.”
Nàng ta lại run lên.
Nói cách khác, bất kể nàng ta định hãm hại ta hay gán tội cho ta, thuốc đó đều không có tác dụng. Nhưng nàng ra vẫn bị làm nhục, còn bị mọi người vây xem giữa nơi đông người.
Thần sắc công chúa Thi quốc ngây dại, cuối cùng cũng cất tiếng, giọng khàn đặc: “Ta... ta chỉ định giả vờ một chút thôi.”
Không ngờ lại thật sự bị người cưỡng ép làm nhục.
Kế hoạch vu oan cho ta thất bại, nhưng vẫn còn người đẩy thuyền tiếp sức, lợi dụng nàng ta để tiếp tục kế sách ấy.
Tất cả hoảng loạn, sợ hãi, tuyệt vọng trên mặt nàng ta, đều là thật.
Trước bao ánh mắt nhìn chăm chăm, nàng ta không còn chỗ dung thân, ngơ ngẩn thu người lại không nói nên lời.
Thị vệ đã lục soát khu vực gần đó, dẫn kẻ phạm tội đến trước mặt ta, không ngờ lại là một vị phó tướng của triều đình.
Gã toàn thân nồng nặc mùi rượu, thấy ta thì tỉnh rượu ngay tức khắc, hoảng hốt vô cùng.
Hiểu rõ mình đã phạm sai trong cơn say, gã quỳ rạp xuống đất, nói: “Thần nguyện chịu trách nhiệm, thần có thể cưới nàng ta.”
Ta bảo Trương Kiều Kiều đá cho gã một cước: “Ngươi không có tư cách mở miệng.”
Ta kéo Công chúa Thi quốc đứng dậy, cài từng cái khuyu áo ngoại bào cho nàng ta, rồi đặt vào tay nàng ta một cây dao găm: “Đứng dậy đi, ngươi chỉ mất đi sự trong trắng, chứ không phải mất mạng. Chưa c/h/e/c thì tự mình xử lý hắn.”
Hết chương
Biên tập: Team Qi Qi

Bình Luận

0 Thảo luận