Muội muội đó là nhị tỷ của Thẩm Niệm Chương. Khi sinh ra hắn, phụ mẫu đã lớn tuổi, không còn sức chăm sóc cho hắn, chính tay nhị tỷ đã nuôi dạy hắn lớn lên, tuy không phải mẫu thân nhưng còn hơn mẫu thân. Sau khi nàng mất, Thẩm Niệm Chương đau buồn đến mức ốm nặng một trận, từ đó chán chường, sa sút, dùng thuốc nhiều khiến cả người béo lên, cũng từ đó chán ghét học hành.
Thẩm Học Xương nói:
"Nhưng về sau, những kẻ từng tham gia hãm hại muội muội lão phu, không hiểu sao đều c/h/e/c một cách bất đắc kỳ tử."
Không ai dám hỏi Thẩm Niệm Chương đã làm gì.
Nhưng ai cũng hiểu.
Thẩm Học Xương nói:
"Với tính cách của ngươi, khó trách Niệm Chương lại mê muội ngươi như vậy. Lúc tàn nhẫn, hai người thật sự giống hệt nhau.”
"Từ trước đến nay, lão phu đã coi thường ngươi. Đến khi ngươi lập nên Ung quốc, lão phu mới nhận ra mình đã sai hoàn toàn. Già rồi, mắt mù rồi."
Vì vậy, lần này ông ta đứng ra bảo vệ ta, một phần là vì Thẩm Niệm Chương, nhưng một phần cũng là vì đã thực sự tâm phục khẩu phục ta và cuối cùng là vì mấy chục năm trước, ông ta đã không bảo vệ được muội muội mình nên bây giờ ông ta muốn dùng hết sức mình để bảo vệ ta.
Ông ta tiễn ta ra khỏi học cung, ta quay đầu lại, nhìn rõ nơi khóe mắt người nam nhân tóc bạc đó vẫn còn đọng lại một giọt lệ chưa kịp rơi xuống.
45
Ban đầu ta bị áp giải vào hoàng cung Yến quốc, nhưng giữa đường lại bị đưa đến học cung.
Yến Quân cực kỳ xem trọng một mưu sĩ mà người đó dường như hận ta thấu xương. Khi phát hiện Yến Quân không có ý định giết ta, gã đã tự ý quyết định, ngay khi ta đặt chân đến vương đô đã lập tức sai người đưa ta vào học cung, để các học sĩ của các nước cùng nhau dâng tấu xin xử tử ta, nhằm gây áp lực với quốc vương.
Liên Y Nhân đã tiết lộ thân phận của gã cho ta.
Tên đó tên là Thi Bình, là Hoàng tử Thi quốc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/th-nh-ng-n&chuong=45]
Sau khi Thi quốc bị tiêu diệt, gã bị Thái quốc bắt làm tù binh, trở thành mưu sĩ của Thái quốc. Đến khi Thái quốc cũng diệt vong, gã trốn sang Yến quốc, rồi trở thành mưu thần thân tín nhất bên cạnh Yến Quân.
Trước kia Thái quốc đã từng cử thích khách trà trộn vào Lâm thành ám sát ta, lần này Yến quốc lại phái mật thám nội ứng làm nội bộ Ung quốc tan rã, e rằng đều là kế sách của gã.
Thủ đoạn vô cùng độc ác, gã như một con rắn độc luôn âm thầm rình rập, chỉ chờ cơ hội để cắn c/h/e/c ta.
Tiếc rằng lần này gã đứng sau xúi giục, bày mưu để học cung gây áp lực nhưng thất bại, lại còn vì lạm quyền, tự ý hành động nên đã khiến Yến Quân sinh nghi không vui, lúc này đang quỳ gối ngoài hoàng cung, bị thị vệ cầm roi gai đánh phạt.
Khi đi ngang qua gã, ánh mắt chúng ta bất ngờ chạm nhau.
Không ngờ gã lại có vẻ ngoài trông cực kỳ vô hại, dáng vẻ tầm thường nhưng toàn thân lại toát lên khí chất quý tộc.
Ta mỉm cười với gã.
“Roi của quý quốc mảnh quá, hay là thấm nước muối để tăng thêm chút lực sát thương thì hơn.”
Thi Bình nghiến răng nghiến lợi, giận dữ trừng mắt nhìn ta.
Một giọng nói xen vào:
“Ha ha ha, quả không hổ là Vương nữ khiến người đời nghe tên đã sợ mất mật của Ung quốc, thật độc ác.”
Yến Quân Cơ Hành không biết đã đứng xem từ bao giờ, tay áo rộng tung bay trong gió, y phục đỏ rực lộng lẫy, vẻ mặt khó đoán.
Hắn thật sự ra lệnh cho cung nhân nhúng roi vào nước muối quý giá, đánh đến khi Thi Bình không chịu nổi nữa, mất hết phong độ, gào lên một cách thảm thiết.
Cơ Hành mỉm cười nhìn thần tử thân cận nhất của mình đang kêu gào đau đớn, đưa tay nâng cằm ta lên ngắm một lát rồi xoay mặt ta về phía kẻ đang bị đánh kia.
“Cô rất thích ngươi, một kẻ vừa thông minh vừa tàn nhẫn. Đế cơ Trường Chiêu, cô sắc phong ngươi làm Chiêu phi, ngươi thấy thế nào?”
Tim ta chợt hẫng đi một nhịp.
Hết chương
Biên tập: Team Qi Qi
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận