51
Sau khi thanh trừng sạch sẽ nội bộ Ung quốc và thu hồi mọi quyền lực, Chu Linh bị áp giải đến trước mặt ta.
Ta bảo người Tiết gia mang đến một thanh đao lớn, chém đứt đôi chân hắn:
“Đây là đôi chân mà Tiết tiểu Tướng quân đã mất.”
Ta đưa thanh đao đó cho Trương Kiều Kiều, để nàng ấy chém đứt hai ngón tay hắn:
“Trương Tướng quân đã mất hai ngón tay ở Ải Kỳ Môn.”
Chu Linh đau đớn rống lên, ngẩng đầu thấy phía sau ta là một đám người đông nghịt, đều là thân nhân của những binh sĩ đã c/h/e/c trong trận chiến ấy. Hắn lập tức kinh hoàng.
Thanh đao ấy được chuyền tay từng người một, ai nấy đều cắt đi một miếng thịt của hắn. Mọi người cùng nhau chứng kiến Chu Linh bị lăng trì đến c/h/e/c.
Chiếm được Yến quốc, ta nâng ly rượu độc, nhìn Thi Bình, giờ chỉ là tù nhân dưới chân ta:
“Giải dược của chất độc trên người Thẩm Niệm Chương, giao ra, ta có thể tha cho ngươi một mạng.”
Ở Ải Kỳ Môn, Thẩm Niệm Chương đã đưa ta phá vòng vây, nhưng đao kiếm Yến quân đều có tẩm độc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/th-nh-ng-n&chuong=51]
Cả Ung quốc không có đại phu nào trị nổi.
Thi Bình cười lớn:
“Giải dược gì chứ, loại độc đó vốn vô phương cứu chữa. Hắn chỉ có thể bị gặm nhấm từng chút mà c/h/e/c.”
Vậy thì không cần nói nhảm nữa.
Ta nói: “Xin lỗi.” Ta tiến lên, định đích thân cho gã uống thuốc độc.
Từ góc độ của gã, ta là kẻ gián tiếp khiến quốc phá gia vong, gã hận ta thấu xương là điều dễ hiểu. Là ta có lỗi với gã.
Nhưng từ góc độ của ta, nếu khi ấy không lôi Thi quốc vào cuộc thì kẻ diệt vong chính là Ung quốc. Sau này gã lại bày mưu giết ta, bố trí phục kích, ta tận mắt chứng kiến bao tướng sĩ tử trận, gã còn hạ độc Thẩm Niệm Chương. Vậy thì là gã có lỗi với ta.
Sự tàn khốc của loạn thế nằm ở đó, lập trường khác nhau thì nhất định sẽ một mất một còn.
Thi Bình ngẩn ra rồi cũng khẽ nói một câu:
“… Ta cũng xin lỗi.”
Thẩm Niệm Chương chặn ta lại:
“Để ta tự tay g/i/ế/t c/h/e/c hắn.”
Hắn cứ thế đứng chắn trước mặt ta. Sau khi giằng co một hồi, cuối cùng ta cũng thoả hiệp.
Ta biết dụng ý của hắn. Thi Bình không giống những kẻ đáng c/h/e/c kia, nếu ta tự tay g/i/ế/t gã thì ít nhiều vẫn thấy lương tâm cắn rứt. Hắn muốn thay ta gánh lấy sát nghiệp này.
Bao năm qua, những chuyện bẩn thỉu mệt nhọc, Thẩm Niệm Chương luôn cố gắng thay ta làm hết.
Lần này cũng vậy. Hắn hạ độc g/i/ế/t Thi Bình, còn tìm g/i/ế/t luôn vị hoàng tỷ đã hy sinh bản thân để giúp Liên Y Nhân trốn thoát và ẩn náu. Trừ cỏ phải nhổ tận gốc.
Sau khi chiếm được Yến quốc, những binh khí từng tiến cống trước kia đều bị ta thu về.
Từ đây, Ung quốc liên tiếp thôn tính hai đại quốc, mở rộng lãnh thổ, danh tiếng vang dội giữa chư quốc.
Ngay khi ấy, ta bước lên ngai vàng, đội vương miện đế vương.
Ung quốc ban cáo thị khắp thiên hạ, Trường Chiêu Công chúa chính thức đăng cơ làm Nữ đế.
Ngay ngày đầu tiên lên ngôi, ta triệu tập bá quan văn võ, tuyên bố:
“Ung quốc phải thống nhất thiên hạ trong thời gian ngắn nhất.”
52
Không thể để các nước còn lại kịp phản ứng và liên minh chống lại chúng ta. Vì vậy, ta đã âm thầm tích lũy suốt thời gian dài, chỉ để một lần hạ gục Yến và Nhiếp.
Một khi đánh hạ hai đại quốc, chắc chắn sẽ trở thành cái gai trong mắt các nước lớn, bị coi là mối hoạ và đối tượng cần tiêu diệt.
Thế nên, chiến sự đã bắt đầu thì phải liên tục, dồn dập, không còn chỗ dừng.
Thực lực Ung quốc vốn mạnh hơn bề ngoài rất nhiều. Bây giờ không cần che giấu nữa.
Ta nhanh chóng mở rộng lãnh thổ, tin thắng trận liên tiếp truyền về.
Nhưng chinh chiến vốn chẳng bao giờ nhẹ nhàng.
Hết chương
Biên tập: Team Qi Qi
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận