Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đây thực sự không phải nâng cấp thành cơ giới đâu!

Chương 29: Phần thưởng của Bộ An ninh.

Ngày cập nhật : 2025-06-21 16:53:09
[Vậy thì 5000.] Lý Minh đáp lại.
Hồng Nhung gửi một biểu cảm cười lạnh, sau đó chuyển khoản 5000 tinh tệ.
[Sáng nay, Bộ An ninh đã đột kích một căn cứ bí mật của bang Hung Hổ. Bọn họ buôn lậu một lô ‘hàng sống’ được giấu trong đó. Ước tính sơ bộ, có khoảng năm mươi người.]
[Ngoài ra, Bàng Văn Long đã chết.]
[Chết rồi?]
[Cậu chắc không?]
Hai câu hỏi liên tiếp cho thấy Hồng Nhung vô cùng kinh ngạc.
[Tôi chắc chắn.]
[Ai giết?]
[Một người tên là Lý Minh.]
Hồng Nhung nhìn dòng trả lời trên màn hình, tức đến bật cười.
Với mức độ cẩn trọng của tên này, không tiết lộ danh tính trong đoạn trò chuyện cũng là điều bình thường, nhưng anh mà giết được Bàng Văn Long sao?
[Tên nhóc số đỏ đó nhặt được chiến công, có người đánh với Bàng Văn Long đến lưỡng bại câu thương.]
Một tin nhắn nữa bật lên, sắc mặt Hồng Nhung nghiêm túc hơn nhiều.
[Có thông tin gì khác thì giao dịch tiếp với tôi.] Cô ta nhắn lại, rồi rời khỏi văn phòng bằng đôi giày cao gót.
“Để xem, cái vũng nước này tôi có thể khuấy đục đến mức nào.” Lý Minh đóng cửa sổ trò chuyện, chuẩn bị mua vật liệu kim loại.
“Má, quên mất phí vận chuyển! Còn 10% phí ship, mình chỉ mua được chín tấn!” Sắc mặt Lý Minh đen thui. Mất bao công sức mới kiếm được 100 nghìn tinh tệ, vậy mà một phần mười bay mất chỉ vì phí ship.
“Không được, chín tấn là quá nhiều, dù hiệu suất hấp thu của mình đã cải thiện, nhưng cũng sẽ tốn rất nhiều thời gian.” Anh nhíu mày, tiếp tục tìm kiếm.
Anh tìm được một loại hợp kim cao cấp hơn hợp kim zirconium, gọi là zircon-crystal alloy, thường dùng trong động cơ đẩy cấp thấp, chịu nhiệt và áp lực cao.
Giá mỗi tấn lên đến 100 nghìn tinh tệ, anh chỉ có thể mua được 90 nghìn.
“Càng quý hiếm, năng lượng kim loại chứa trong đó chắc chắn càng cao.”
“Hừm… ngày mai ban ngày không rảnh, thời gian nhận hàng chỉ có thể chọn ban đêm, tầm rạng sáng bốn giờ chắc ổn.”
Ngay lúc sắp xác nhận đơn hàng, anh lại lưỡng lự: “Có nên mua chút thuốc phát triển, tăng tiến độ phát triển hạt giống gene không nhỉ…” Anh suy nghĩ, rồi nhìn sang mức giá thuốc phát triển.
“Thuốc phát triển cấp F mà tới 8 nghìn? Thứ này đâu có vi phạm luật, giá thị trường chỉ có 5 nghìn, lại còn miễn ship…” Lý Minh cảm thấy khó tin, rồi bỗng nghĩ: "Không vi phạm luật ở nền văn minh Lam Tinh, không có nghĩa là ở nơi khác cũng hợp pháp."
Anh dứt khoát từ bỏ ý định: “Thôi vậy, nghe Lê Ninh nói, loại công trạng như thế này thường có thưởng. Mình giết Bàng Văn Long, kiểu gì cũng phải được ưu đãi chút chứ.”
Xử lý xong mọi chuyện, Lý Minh bình tĩnh tận hưởng việc trị liệu, đồng thời nghĩ đến tên Hổ Mặt Sẹo, khóe miệng không khỏi nhếch lên: “Giờ chắc anh có khối chuyện phải lo rồi nhỉ?”

“Người nhận hàng là mày, Bàng Văn Long phụ trách canh giữ. Người của nó chết sạch cả rồi, vấn đề chỉ có thể xuất phát từ phía mày.” Giọng nói khàn khàn vang lên từ thiết bị thông minh, mặt Trương Hổ co giật.
“Tao chỉ cho mày bảy ngày, phải điều tra rõ ai là kẻ làm lộ thông tin, và ai lấy đi cánh tay cơ giới của nó. Nếu không… mày cũng chết chung với nó đi!”
Màn hình thiết bị thông minh nhấp nháy, cuộc gọi kết thúc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/ay-thuc-su-khong-phai-nang-cap-thanh-co-gioi-dau&chuong=29]

Trương Hổ cuối cùng không nhịn được nữa, “rắc” một tiếng, thiết bị thông minh vỡ nát, tóe ra tia lửa điện, tiếng gầm trầm đục tràn ra từ cổ họng gã.
“Lão đại…” Một thuộc hạ rụt rè gõ cửa.
“Chuyện gì!” Trương Hổ đè nén cơn giận.
“Hồng Nhung đến rồi.”

Sáng hôm sau, Lý Minh tỉnh dậy tinh thần sảng khoái, tiến độ phát triển hạt giống gene đã đạt tới 15%, cực kỳ nhanh chóng.
Mỗi ngày đều cảm nhận được cơ thể mạnh mẽ hơn, cảm giác này khiến người ta phát nghiện.
Khi tới trụ sở Bộ An ninh, Lý Minh lập tức cảm nhận có gì đó khác lạ, rất nhiều ánh mắt dõi theo anh, ánh mắt chứa đựng đủ loại cảm xúc.
Một vài đồng nghiệp nữ, nhìn anh mắt long lanh như sắp chảy nước.
Trong thang máy, Lý Minh lờ mờ đoán được chuyện gì đang xảy ra.
“Ding!” Thang máy mở cửa, Lý Minh vừa bước ra, mọi ánh nhìn lập tức dồn về phía anh, ánh mắt bám theo từng bước đi.
Ngay sau đó… “Bốp!” “Bốp!” “Bốp!”
Tràng pháo tay như thủy triều ập đến, Lý Minh hơi ngẩn ra, sau đó mỉm cười ngượng ngùng.
“Giỏi thật đấy, đúng là gặp vận may trời cho!” Lê Ninh ghé đến, trong giọng đầy vẻ ghen tỵ, dường như tâm trạng cậu ấy đã bình ổn trở lại.
“Chúc mừng!”
“Chúc mừng!”
Có người vỗ vai Lý Minh, phần lớn là ánh mắt ngưỡng mộ, chỉ một số ít người chỉ vỗ tay lấy lệ, sắc mặt không biểu lộ gì.
“Được rồi…” Dương Bằng bước ra, tiếng vỗ tay dần im bặt, ông ấy đảo mắt nhìn quanh rồi nghiêm giọng nói: “Hôm qua, một người bạn cũ của chúng ta đã ra đi. Nhưng nhiệm vụ của chúng ta… vẫn chưa kết thúc.”
“Tiếp tục điều tra, tìm thêm manh mối và bằng chứng, báo thù cho người anh em của chúng ta!”
“Rõ!”
Dương Bằng ra hiệu cho Lý Minh đi theo mình. Vào văn phòng, hai người ngồi đối diện nhau, ánh mắt Dương Bằng ôn hòa: “Sáng nay, Bộ trưởng sẽ tổ chức họp báo. Cậu đã giết Bàng Văn Long, nên sẽ được tuyên dương trước công chúng.”
Quả nhiên là vì vụ Bàng Văn Long... Lý Minh đã đoán trước điều này.
Một tân binh vừa mới vào nghề, lại dám đối mặt và giết chết một tội phạm hung ác khét tiếng, tuyên truyền chuyện này sẽ mang ý nghĩa rất lớn.
Đối với Dương Bằng, đối với cả phòng An ninh, và thậm chí là cả hệ thống Bộ An ninh, đều có lợi.
“Cảm ơn chú Dương...” Lý Minh nói.
“Không cần cảm ơn tôi đâu. Cái công này giữ lại với tôi cũng chẳng ích gì, ngược lại là cậu được lợi.” Dương Bằng cười nói: “Bộ trưởng muốn trao tặng cho cậu huy hiệu Tân binh ưu tú của Bộ An ninh, cậu sẽ được chuyển sang chính thức luôn.”
“Tất nhiên… còn có thêm 50 nghìn tinh tệ tiền thưởng.”
Đúng là buồn ngủ có người đưa gối.
Mặc dù khi đó Lý Minh bị buộc phải nhận lấy công lao, việc Bàng Văn Long quay lại là không thể che giấu, còn thi thể của hắn thì không kịp xử lý triệt để, Lý Minh chỉ có thể kiểm soát phần kết cục trong phạm vi năng lực mình có.
Giờ nhìn lại, ít ra cũng có chút lợi lộc, chỉ là...
Quá nhiều sự chú ý chắc chắn sẽ kéo theo nhiều rắc rối không lường trước được.
Ví dụ như... kẻ đã giết Lý Trường Hải.
“Đi chuẩn bị đi, họp báo tổ chức lúc mười giờ sáng.” Dương Bằng dặn dò.
Lý Minh khẽ gật đầu rồi lui ra ngoài, trở về chỗ ngồi. Lê Ninh lập tức ghé sát lại: “Sao rồi?”
“Huy hiệu tân binh, chuyển sang chính thức, 50 nghìn tinh tệ.” Lý Minh trả lời ngắn gọn.
“Cái gì!?” Lê Ninh trừng to mắt, khiến không ít người xung quanh cũng quay sang nhìn.
Không ít người nghe được câu nói của Lý Minh, ánh mắt lập tức trở nên phức tạp, trong sự ngưỡng mộ còn pha lẫn nhiều cảm xúc khác.
Bởi vì trong số họ, không ít người làm nhân viên hỗ trợ suốt năm sáu năm, vậy mà Lý Minh mới vào mấy ngày đã vượt mặt bọn họ từ lâu.
“Sao vậy?” Lý Minh hơi khó hiểu.
“Tôi tốt nghiệp từ Học viện Vệ sĩ Thủ đô Tinh hệ đấy nhé! Vậy mà còn phải thực tập nửa năm mới được chuyển sang chính thức.” Lê Ninh nghiến răng: “Còn cậu mới có mấy ngày!?”
“Tôi hiểu rồi, chắc là vì tổ điều tra Liên minh Liên sao sắp tới, còn có người của Lam Tinh đi cùng. Bộ trưởng nhất định muốn nhân cơ hội này để tuyên truyền rầm rộ.” Lê Ninh phân tích, mặt mày méo xệch: “Cậu đúng là… gặp đại vận rồi!”
“Huy hiệu tân binh chỉ trao cho người dưới 25 tuổi có đóng góp đặc biệt cho Bộ An ninh thôi, tương lai của cậu... vô cùng rộng mở đấy.”
“Thế nó có tác dụng cụ thể gì không?” Lý Minh chưa từng tìm hiểu.
“Cậu nói nhỏ tiếng chút coi, tôi sắp không kiềm được mà đấm cậu rồi đấy!” Lê Ninh cảm thấy vô cùng ghen tỵ, xung quanh ai nấy đều khó chịu trong lòng.
“Tác dụng thì nhiều lắm, nói đơn giản thôi: Sau này khi cậu rèn luyện đủ để dung hợp với hạt giống gene cấp F, gần như khỏi cần xếp hàng, là có thể trực tiếp nhận được một suất.” Cũng chính vì lý do đó mà Lê Ninh gato đến tận trời.
Lý Minh chợt hiểu ra, chẳng trách ánh mắt của đám người kia cứ như muốn ăn tươi nuốt sống mình.
“Thậm chí… Sau này khi phát triển hạt giống gene cấp F lên 100%, lúc xếp hàng đăng ký gene cấp E, cậu cũng sẽ được ưu tiên.” Lê Ninh bổ sung thêm: “Nói vậy là đủ rồi, dù sao thì hạt giống gene cấp F của cậu cũng chắc chắn như đóng đinh vào bảng rồi.”

Bình Luận

0 Thảo luận