Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đây thực sự không phải nâng cấp thành cơ giới đâu!

Chương 31: Kích hoạt súng bắn tỉa!

Ngày cập nhật : 2025-06-22 17:33:17
Sau khi sắp xếp mọi thứ xong xuôi, anh nhảy xuống cống ngầm. Có lẽ do thực lực tiến bộ thần tốc, lần này anh chỉ mất hơn bốn tiếng là đã đến nơi.
“Vẫn chưa đến ba giờ, thời gian còn đủ...” Lý Minh chán nản ngồi chờ, chẳng hiểu sao lại bất chợt nhớ đến mấy chữ "Đại học Công nghệ Thủ đô".
Ngân Hôi Tinh là một hành tinh hẻo lánh, điều này kéo theo nhiều hạn chế, có thể nhìn thấy ở mọi phương diện.
Ngoài khẩu súng bắn tỉa do Lý Trường Hải giấu đi, đến giờ anh vẫn chưa từng thấy bất kỳ món đồ nào cấp E, thậm chí là có đồ nghi ngờ là cấp E.
“Đại học Công nghệ Thủ đô à…”
Chẳng bao lâu sau, một vệt trắng xẹt qua chân trời, chiếc phi thuyền hình thoi quen thuộc từ từ hạ xuống. Lý Minh không rõ lần này người giao hàng có thay đổi không, nhưng ít nhất cách ăn mặc thì vẫn giống hệt.
Xác nhận thân phận, bàn giao hàng hóa, quy trình rất đơn giản. Lần này gói hàng được đóng gói chắc chắn hơn nhiều, toàn bộ được bao bọc bằng một hộp kim loại màu đen, kích thước nhỏ đến bất ngờ, chỉ bằng nắm tay.
Sau khi tiễn người kia rời đi, Lý Minh quay lại cống ngầm, nôn nóng mở hộp kim loại. Trước mắt anh là hợp kim zirconium lấp lánh ánh tím.
Các góc cạnh sắc nét, thoạt nhìn anh thậm chí không nghĩ đó là vật liệu hợp kim, mà giống một loại tinh thể nào đó, độ trong suốt lên đến hơn 60%.
Điều đó khiến anh cảm thấy có chút lo lắng, nhưng khi vừa đặt ngón tay lên thì cảm giác quen thuộc liền tràn về, anh mới yên tâm.
Kích thước càng nhỏ thì thời gian hấp thụ năng lượng kim loại càng ngắn, con số không ngừng nhảy vọt, lần này chỉ mất chưa đến nửa tiếng là đã gần như hấp thụ xong khối hợp kim này.
“1103 điểm?” Lý Minh ngạc nhiên, năng lượng kim loại tích trữ tổng cộng đã lên đến 1103 điểm.
Trừ đi số cũ, lần này anh đã thu được hơn 900 điểm năng lượng kim loại, vượt xa dự tính ban đầu của anh.
Mỗi loại hợp kim chứa lượng năng lượng kim loại khác nhau, có sai lệch là chuyện bình thường. Lần này đúng là lời to.
Tâm trạng anh rất tốt, lần theo đường cũ trở về nhà.
Về đến nơi thì đã chín giờ sáng, chắc chắn không thể đi làm đúng giờ, đành phải xin nghỉ.
Anh vừa mới hoàn thành một đợt công tác bên ngoài, đơn xin nghỉ dễ dàng được phê duyệt.
Xử lý xong mấy chuyện linh tinh, anh háo hức mở tủ trưng bày ra.
Khẩu súng bắn tỉa hạng nặng kia vẫn đẹp đẽ rực rỡ như trước. Giờ đây anh đã dư dả, xả ra 770 điểm năng lượng kim loại để bao phủ toàn bộ khẩu súng.
Chẳng mấy chốc, khẩu súng dài gần 2 mét đã biến mất khỏi tay anh.
Tuy nhiên, ngay giây tiếp theo sắc mặt anh đột ngột thay đổi, một lượng lớn thông tin như thủy triều cuồn cuộn ập đến, cưỡng ép nhồi nhét vào đầu anh.
Chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm, trời đất đảo lộn, “rầm” một tiếng, anh ngã vật xuống đất, mặc cho trí óc bị giày vò dữ dội.
Lượng thông tin lần này hoàn toàn không thể so sánh với những lần nhập môn hay sơ cấp trước đây, vừa khổng lồ vừa phức tạp.
Anh dường như thực sự trở thành một sát thủ, một thích khách từng trải hơn mười năm, săn lùng con mồi giữa các vì sao, lặng lẽ ẩn mình, ra tay là chí mạng.
Lần lượt là các kỹ năng: truy vết, ẩn nấp, che giấu hơi thở, điểm yếu của máy dò kim loại, cách tránh hệ thống dò hồng ngoại, phương pháp nhiễu thiết bị thăm dò sóng âm...
Không hổ là trung cấp, cảm giác lần này hoàn toàn khác biệt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/ay-thuc-su-khong-phai-nang-cap-thanh-co-gioi-dau&chuong=31]

Ám sát không đơn giản là lén lại gần rồi đâm một nhát, mà là sự kết hợp của đủ loại kỹ xảo chi tiết.
Một lần học này, tiết kiệm cả mười năm khổ luyện!
“Cái bóng đó… hình như là Lý Trường Hải…” Lý Minh thở dài một hơi, càng hiểu sâu hơn về hiệu quả mà vật phẩm "kích hoạt" mang lại, có lẽ liên quan chặt chẽ đến trải nghiệm mà người từng sử dụng món đồ đó đã trải qua.
Anh thử gắn lại ống ngắm vào súng, hai món hợp lại lần nữa, chiếm một ô "kích hoạt", nhưng khả năng cộng thêm từ ống ngắm lại không thể sử dụng.
Tuy nhiên, hiệu ứng tăng cường từ khẩu súng bắn tỉa lại trở về mức 200%.
Cách xác định này cũng thật kỳ quái.
Còn về năng lực, anh không cần phải thử nữa, phiên bản siêu cường hóa của “búa nén khí”, chỉ cần tích lực trong một giây là có thể đồng thời nhận được sức mạnh và tốc độ tăng vọt đến 200%.
“Ừm… còn cây búa nén khí này, chắc có thể tái chế lại…” Lý Minh khiến chiếc búa máy xuất hiện trong tay, rồi thử tiến hành hấp thụ, quả thật có thể.
Lại mất thêm một lúc, cây búa nén khí hoàn toàn biến mất, quá trình "kích hoạt" cộng với "tiến hóa" tiêu tốn tổng cộng 44 điểm, còn anh thì hấp thụ lại được 30 điểm, do có một phần không phải kim loại.
“Hồi lại được 70%, vẫn chấp nhận được.” Lý Minh rất hài lòng, cây búa nén khí này đã phát huy vai trò cực kỳ quan trọng trong việc tiêu diệt Bàng Văn Long.
Sau khi kích hoạt xong khẩu súng bắn tỉa hạng nặng này, không chỉ giúp thực lực bản thân tăng lên rõ rệt, mà còn loại bỏ được một mối nguy tiềm ẩn.
Thứ này cứ để ở đây, lỡ một ngày nào đó xảy ra sự cố rồi bị người khác phát hiện thì đúng là mất nhiều hơn được.
Sau đó anh lại hấp thụ luôn con dao găm lấy được từ Mã Võ, giờ đã có kỹ năng ám sát, không cần kỹ năng cận chiến sơ cấp nữa.
Năng lượng kim loại còn lại 372 điểm, vật phẩm có thể "kích hoạt" vẫn còn năm món, thường xuyên để sẵn trong ô kích hoạt gồm: máy tiện bốn tay, súng bắn tỉa hạng nặng, và chi giả Hổ Bào.
Hai món còn lại là thiết bị kiểm tra chuyên dụng cho phát triển gene và tấm khiên chống bạo động.
Tổng thể sức mạnh lại tăng thêm một bậc. Nếu lần nữa đối đầu với Bàng Văn Long, có lẽ chỉ một chiêu là đủ hạ gục hắn.
Bóng dáng tên Hổ Mặt Sẹo lướt qua trong đầu anh, ừm… chưa vội, phải chắc chắn mới được.
Vật phẩm giúp tăng mạnh sức mạnh nhất, máy tiện bốn tay, muốn nâng cấp thì còn cần 530 điểm năng lượng kim loại nữa, phải tích góp thêm vài ngày.
Lý Minh thầm tính toán: “Khoản tiền có thể dùng mà không bị điều tra còn lại khoảng hai vạn tám, nếu đem hết đến trạm thu mua phế liệu thì cũng phải mất hơn mười ngày mới tiêu hết.”
“Trước tiên mua hai liều thuốc phát triển gene đã. Tất cả hiệu ứng tăng cường của vật phẩm kích hoạt đều dựa trên sức mạnh bản thân, không thể lơ là việc phát triển hạt giống gene.”
“Còn về Mạng Hố Đen…”
Vừa nghĩ đến đó, anh mở mạng Hố Đen lên thì phát hiện có một tin nhắn đến từ Hồng Nhung: [Trương Hổ nhờ tôi điều tra Lý Minh.]
Ánh mắt Lý Minh thoáng trầm xuống: [Muốn điều tra thì sao anh ta không tự làm?]
Chẳng bao lâu, Hồng Nhung nhắn lại: [Trương Hổ giờ đang bận sứt đầu mẻ trán, không rảnh tay, nên mới nhờ tôi.]
[Lô hàng đó chỉ qua tay hai người, một là anh ta, một là Bàng Văn Long. Nếu không đưa ra được lời giải thích rõ ràng, hậu quả sẽ rất thảm.]
[Có thêm thông tin gì không? Ai là người cung cấp tin?]
Lý Minh không trả lời ngay lập tức. Việc Trương Hổ rơi vào cảnh khốn đốn vốn dĩ nằm trong dự liệu, nhưng việc gã vẫn chưa từ bỏ điều tra cho thấy gã vẫn còn nghi ngờ anh.
‘Mã Võ cũng biết chuyện buôn bán người, người giết hắn có lẽ đã phát hiện được điều gì đó.’
Đây cũng là một hướng suy luận. Lý do vì sao bọn họ chưa tập trung điều tra anh có thể là vì anh vẫn chưa phải nghi phạm hàng đầu.
[Bên trong Đội của Bộ An ninh đúng là có vài suy đoán.]
[Ồ, nói tôi nghe thử đi.]
[5000.] Còn có thể moi được gì thì moi.
[Cậu đúng là chết mê vì tiền rồi!] Hồng Nhung chửi một câu, sau đó gửi qua một khoản chuyển khoản.
[Vết thương trên người Bàng Văn Long có thể xác định là do chi giả chuyên dùng của bang Hung Hổ gây ra, bên Bộ An ninh cho rằng là do nội bộ chúng thanh trừng lẫn nhau rồi đổ oan cho người khác.] Lý Minh bịa chuyện nói.
[Nội bộ gây ra? Cậu chắc là do móng vuốt hổ để lại à?] Hồng Nhung lập tức trở nên phấn khích, không ngờ Lý Minh lại có tác dụng nhanh như vậy.
Chính anh ra tay, tất nhiên anh biết rõ.
Những tin tức khác trong ngày đó đã rò rỉ không ít, nhưng chuyện này vẫn còn là bí mật nội bộ của Bộ An ninh, người tận mắt thấy thi thể hoàn chỉnh của Bàng Văn Long cũng không nhiều.
[Chắc chắn.] Lý Minh đáp ngắn gọn nhưng dứt khoát.
Ngay sau đó là một biểu tượng môi hôn đỏ chót, kèm theo một câu: [Em trai ngoan, rảnh thì đến chỗ chị, để chị ‘ngồi lên em’ một chút nha~]

Bình Luận

0 Thảo luận