Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Xuyên Nhanh: Tra Nữ Đúng Là Vạn Người Mê

Chương 218: Cô gái xấu xí trên show hẹn hò trở thành vạn nhân mê (5)

Ngày cập nhật : 2025-09-16 14:18:37
"Nhưng mà nhìn cả ngày hôm nay, hình như Bàn Thư với Thịnh Dã tương tác nhiều nhất." Diêu Duệ Viễn nói.
Kỳ Tuý chậm rãi mở miệng:
"Xem tiếp đi."
Mọi người không nói thêm nữa, bắt đầu dán mắt vào màn hình.
Mấy hôm trước khi gửi tin nhắn rung động, các khách mời đều ở trong phòng khách, tổ chương trình còn cố tình thiết lập tiếng chuông trái tim.
Như vậy, ai nhận được tin nhắn là nhìn cái biết ngay.
Nữ chính số một Lâm Sở Sở và nữ hai Thành Minh Nguyệt đều có người gửi.
Chỉ có nguyên chủ, suốt ba ngày liền đều là con số 0 tròn trĩnh.
Mà lần này thì ở trong phòng riêng.
【Cười xỉu, hôm nay tổ chương trình không chơi chiêu nữa à? Là để giữ thể diện cho Bàn Thư sao?】
【Chắc thế, chứ cô ấy toàn không có lấy một tin nhắn nào.】
【Nhưng tôi vừa thấy màn hình điện thoại của cô ấy sáng lên hai lần đó... chẳng lẽ có tận hai nam gửi cho cô ấy à?】
【Người trên kia đang kể chuyện cười chết người đấy hả?】
Bàn Thư không biết đạn mạc đang cãi nhau cái gì.
Cô tiện tay cầm lấy điện thoại, ấn sáng màn hình.
Chính diện ngay trước ống kính.
Hai cái tên rõ ràng, ngay ngắn hiện ra.
Cô lần lượt mở ra xem.
Thịnh Dã:
【Bàn Thư lão sư, chúc ngủ ngon.】
Thẩm Kỳ Chu:
【Tối nay trăng đẹp lắm.】
Khóe môi Bàn Thư khẽ cong lên một chút.
Cô cầm lấy cốc nước trên bàn, đi ra phòng khách lấy nước, hoàn toàn không hay biết hai tin nhắn này đã khiến trên mạng náo loạn thế nào.
Cùng lúc đó.
Thành Minh Nguyệt nhìn chằm chằm màn hình điện thoại im lìm, sắc mặt dần trở nên khó coi.
Tin nhắn rung động không thể bỏ, bình thường cô ít nhất cũng sẽ nhận được một cái. Nhưng tối nay lại chẳng có cái nào? Điều này có nghĩa gì?
Chẳng lẽ tất cả nam khách mời đều gửi cho Lâm Sở Sở rồi sao?
Trong phòng quan sát.
Triệu Tuyết mỉm cười nói:
"Có vẻ như CP Sở-Hoài mà tôi ship là bất khả xâm phạm."
Câu này nói cũng không sai, từ ngày đầu tiên show chiếu, Lâm Sở Sở và Kỳ Hoài đã liên tục gửi tin cho nhau.
Hà Phi:
"Không chắc đâu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/xuyen-nhanh-tra-nu-ung-la-van-nguoi-me&chuong=218]

Thật ra nội dung Kỳ Hoài gửi khá lạnh nhạt, tôi đoán có thể là anh ta không biết gửi cho ai nên tiện tay gửi cho Lâm Sở Sở, hoặc chỉ là vì quan hệ giữa họ tạm thời tốt hơn chút. Nhưng điều này không có nghĩa anh ta thực sự thích Lâm Sở Sở."
Nghe vậy, sắc mặt Triệu Tuyết cũng bớt dễ coi.
"Thế sao anh ta không gửi cho Bàn Thư? Họ chẳng phải còn quen biết lâu hơn sao?"
Thấy không khí càng lúc càng nặng nề, Diêu Duệ Viễn vội vàng hòa giải:
"Dù gì thì cũng mới bắt đầu thôi, tình cảm của ai cũng chưa chắc chắn đâu. Đợi thêm chút đi, đợi thêm chút đi."
"Ngày mai hình như có khách mời mới xuất hiện đúng không?" Ngô Mạn lẩm bẩm.
"Ừ, vẫn chưa biết là nam hay nữ." Hà Phi vừa nói xong, bỗng kêu lên kinh ngạc:
"Thẩm Kỳ Chu! Bàn Thư gửi tin nhắn rung động cho Thẩm Kỳ Chu rồi!"
Khuôn mặt cô lộ rõ vẻ phấn khích.
Dù sao đây cũng là lần đầu tiên Bàn Thư gửi cho người ngoài Kỳ Hoài.
Cô phân tích từ góc độ tâm lý:
"Dù Bàn Thư có thật sự buông bỏ hay chưa, nhưng điều này chứng minh cô ấy đã bắt đầu sẵn sàng từ bỏ tình cảm với Kỳ Hoài rồi. Có lẽ thật sự bị sự lạnh nhạt của Kỳ Hoài làm tổn thương."
Ngón tay Lục Chí Dự khẽ động.
Cái cảm giác kỳ quái trong lòng anh càng lúc càng mãnh liệt.
Ban đầu anh đồng ý tham gia show này chính là vì cái người trùng tên trùng họ kia.
Trong lòng anh vẫn giữ một tia hy vọng: liệu có thể nào là cô không?
Nếu không thì sao lại trùng hợp đến vậy?
Nhưng nhanh chóng, Lục Chí Dự đã thất vọng nhận ra ---- người này không phải Bàn Thư.
Người phụ nữ trong buổi tiệc kia, lười biếng, ưu nhã, cao quý lại thần bí.
Người mà anh nhất kiến chung tình.
Thế nhưng từ hôm qua, trong tim anh càng lúc càng dữ dội một cảm giác giằng xé.
Tận sâu trong tiềm thức có một giọng nói vang lên:
-- Cô ấy đã trở lại, chính là cô ấy, tuyệt đối không sai...
Nhưng anh lại không dám chắc.
Dù sao, nghe cũng quá hoang đường phải không?
Ít nhất, nền giáo dục duy vật mà anh tiếp nhận từ nhỏ đến lớn nói với anh rằng ---- trừ khi anh điên rồi, thì chuyện này mới là thật.
(Sốp xin nhắc lại anh này là ai nha. Ở TG5 nv Lục Chí Dự xuất hiện với vai trò diễn viên nổi tiếng từng gặp Bàn Thư 1 lần ở buổi tiệc, từng nhắc về cái váy của Bàn Thư hở cả lưng đó mấy bà. Cụ thể hơn là chương 162 nha.)
Tất cả tin nhắn rung động đều đã gửi xong.
Lâm Sở Sở gửi cho Kỳ Hoài:
【Mỗi ngày gặp anh đều rất vui, hẹn gặp ngày mai~】
Thành Minh Nguyệt gửi cho Thịnh Dã:
【Có thời gian cùng đi siêu thị nhé.】
Kỳ Hoài gửi cho Lâm Sở Sở:
【Ngủ ngon.】
Cuối cùng, chính là Bàn Thư gửi cho Thẩm Kỳ Chu:
【Cảm ơn anh đã nói giúp tôi.】
Diêu Duệ Viễn cảm thán:
"Thật sự ngoài dự đoán quá. Thôi, hôm nay ghi hình đến đây thôi, các vị về nghỉ ngơi đi, mai sáng tám giờ gặp lại."
Kỳ Tuý năm ngoái từng tham gia show tuyển tú.
Nhan sắc nghịch thiên giúp cậu chưa debut đã bùng nổ nổi tiếng.
Sau khi debut lại càng trở thành đỉnh lưu áp đảo.
Lượng fan khổng lồ đến mức đáng sợ.
Bởi vậy lịch trình của cậu kín đặc, vừa xong ghi hình ở đảo tình yêu liền phải lập tức quay về phòng thu để ghi âm ca khúc mới.
Ở hành lang, cậu và Lục Chí Dự đối diện.
Kỳ Tuý nhướn mày đầy ẩn ý:
"Lục lão sư, hình như anh rất chú ý tới Bàn Thư?"
Lục Chí Dự thản nhiên mở miệng:
"Đừng lo chuyện bao đồng."
Kỳ Tuý vốn không phải người thích xen chuyện của người khác.
Cậu lười nhác "chậc" một tiếng:
"Tôi bận lắm, chẳng có rảnh mà dòm ngó chuyện riêng của Lục lão sư đâu. Nhưng mà... Bàn Thư ấy, tôi cũng khá hứng thú đấy."
Nói xong, khẽ cười một tiếng rồi quay đầu lên xe rời đi.
...
Không ai ngờ, chỉ trong một ngày, Bàn Thư đã từ người không nhận được tin nhắn nào thành ôm trọn hẳn hai cái, nói là người thắng lớn nhất cũng chẳng sai.
Nhưng đa phần netizen vẫn cho rằng, sức hút cá nhân của Bàn Thư chưa chắc đã mạnh.
Thịnh Dã và Thẩm Kỳ Chu chẳng qua vì lịch sự nên mới gửi cho cô thôi.
Bàn Thư cũng đoán được đạn mạc sẽ nói gì.
Chỉ là cô chưa từng để tâm.
Đứng trước máy nước, cô đổ đầy một bình lớn, chuẩn bị quay về phòng.
Bỗng thấy trên ban công có một bóng dáng cao gầy, trong bóng tối còn phảng phất hương vị xì gà nhàn nhạt.
Hẳn là đang hút thuốc.
Nhưng anh đứng ở mép ban công, gió thổi bay tóc, cũng cuốn đi mùi khói nồng.
Ngược lại, cái mùi thuốc thoang thoảng ấy lại xen lẫn cảm giác mập mờ, khiến người ta hơi ngây ngất.
Giờ đã là nửa đêm.
Phần lớn camera đều ngừng hoạt động.
Chỉ ở một góc khuất kín đáo, mới có một chấm đỏ nhỏ nhấp nháy.
Bàn Thư rót một cốc nước ấm, đưa cho anh:
"Uống chút nước đi."
Kỳ Hoài lạnh lùng liếc nhìn, thấy là cô, mày hơi động.
Anh nhận lấy cốc, giọng hơi khàn:
"Cảm ơn."
Bàn Thư lặng lẽ nhìn anh vài giây:
"Sao không đi ngủ?"
Kỳ Hoài nhíu mày, đầu ngón tay kẹp điếu thuốc đỏ lửa chớp tắt, anh bật tàn:
"Ừ, không ngủ được. Còn em?"
"Chuẩn bị ngủ rồi."
"Ừ."
Anh đưa tay định ngậm lại điếu thuốc, thì mu bàn tay bất ngờ phủ lên một lớp nhiệt độ khó mà bỏ qua.
Kỳ Hoài nhướng mắt, ánh nhìn lạnh nhạt tuấn mỹ lộ ra vài phần hờ hững, quyến rũ.
"Sao vậy?"
"Hút thuốc không tốt cho sức khỏe." Bàn Thư mím môi, "Hút ít thôi."
Kỳ Hoài bật cười khẽ:
"Em quản tôi?"
Anh ngẩng mắt, vừa khéo chạm vào đôi mắt đỏ hoe của cô.
Kỳ Hoài sững lại.

Bình Luận

0 Thảo luận