Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Xuyên Nhanh: Tra Nữ Đúng Là Vạn Người Mê

Chương 356: Từ cô gái mập bị lừa tình trên mạng đến vạn nhân mê (5)

Ngày cập nhật : 2025-09-23 14:19:40
Bàn Thư lướt điện thoại.
Cô tìm đến một phần mềm thuê người chơi game cùng, nhìn thấy một cái ID tên là "Trùng Sinh Phúc Hắc Lãnh Thiếu", ảnh đại diện lại là một con Husky lè lưỡi.
"......"
Do dự mấy giây, Bàn Thư mặt mày phức tạp:
"Đây là... Bùi Ký?"
Hệ thống: [Ừ.]
Bùi Ký là một trong những mục tiêu công lược của Bàn Thư.
Cô mở khung chat, gõ chữ:
[Thuê chơi cùng thì bao nhiêu tiền một giờ?]
Bên kia trả lời rất nhanh:
[300/h.]
Bàn Thư: [Hai tiếng.]
Trước màn hình máy tính ánh sáng xanh nhạt, thiếu niên một đầu tóc ngắn xoăn nhẹ, màu xám khói bồng bềnh, hơi che đi đôi mày xếch. Sóng mũi cao, khóe môi nhếch lên thành một đường cong, bọng mắt căng đầy, khuôn mặt vừa ngoan vừa ngầu. Tay cậu ta thon dài, bị ống tay áo hoodie rộng che lấp một nửa, ngón tay gõ bàn phím lạch cạch.
Có kèo to đây.
Cậu ngậm cây kẹo mút vị nho, má phồng lên:
[Add tôi.]
Bàn Thư thêm tài khoản của cậu ta.
Coi trang cá nhân thì thấy trống trơn, chắc đây là nick làm việc chuyên để đi "chơi thuê".
Nhưng Bàn Thư biết rõ, Bùi Ký không thiếu tiền.
Đánh giải eSports vốn là nghề ăn tuổi trẻ, mà Bùi Ký lại thuộc loại thiên tài trong thiên tài, nổi danh từ sớm.
Đội C.A mà cậu ta dẫn dắt đã đoạt nhiều chức vô địch quốc tế, chỉ riêng tiền thưởng cũng đủ cho cậu ăn chơi cả đời, huống chi anh trai cậu -- Bùi Độ -- còn là tổng tài bá đạo, người thừa kế tập đoàn gia tộc.
Mục tiêu thật sự của Bàn Thư chính là anh trai Bùi Độ.
So với cậu em trai hơi ngây thơ đơn thuần, thì người anh trai lạnh lùng xa cách mới khó công lược hơn nhiều.
Hai người add nhau xong, Bùi Ký không mở mic, chỉ gõ chữ:
[Cô cầm tướng trợ thủ đi, cuối mùa khó leo rank, bám sát tôi.]
Bàn Thư không dám lơ là, dính sát theo sau.
Quả không hổ là thiên tài eSports, Bùi Ký đánh chuyên nghiệp thì khỏi bàn. Trong trận này, chưa đầy năm phút là đã phá xong trụ địch. Nhìn màn hình lóe sáng chữ VICTORY, môi Bàn Thư khẽ liếm, hơi khô, cô uống ngụm nước.
Ngay sau đó Bùi Ký gửi:
[Ván sau cô đi mid.]
Bàn Thư khẽ "ồ" một tiếng.
Đầu bên kia, Bùi Ký ngẩn người, vội tắt mic, đưa tay gãi tai.
Giọng nói này... chậc.
Nghe ngoan chết đi được.
Hai người lại chơi thêm hơn chục ván, Bàn Thư được kéo lên một bậc rank lớn, thỏa mãn chuyển ngay sáu trăm tệ cho cậu ta:
[Lãnh thiếu đánh hay ghê, lần sau lại thuê tiếp.]
Sau đó cô tự mình solo thêm một trận.
Tuy chưa quá thành thạo, nhưng rõ ràng tiến bộ hơn lúc đầu rất nhiều.
Kết thúc, cô mở app MXH, liền thấy "Trùng sinh phúc hắc lãnh thiếu" nhắn tin:
[Thuê tôi mắc lắm đó.]
Bàn Thư mỉm cười, đang định gõ chữ thì icon avatar của Khê Nhượng sáng đỏ lên.
Khê Nhượng: [Được thôi.]
Bàn Thư: [?]
Khê Nhượng: [Vừa rồi em ghép cặp với ai?]
Trong game, khi tổ đội thì bạn bè có thể thấy trạng thái. Chắc hắn thấy cô chơi cùng Bùi Ký rồi.
Bàn Thư không giải thích, chỉ nhắn:
[Một người bạn.]
Bên kia hiện "đang nhập chữ...", nhưng mấy phút sau chẳng có tin gì gửi đến, chắc hắn lại xóa đi, thái độ lạnh hẳn.
Đúng là chiêu quen thuộc của dân hải vương.
Nếu là mấy cô gái non nớt khác thì sớm đã hoảng hốt, cuống cuồng giải thích, thậm chí lôi cả tổ tông mười tám đời ra kể để chứng minh trong sạch.
Nhưng Bàn Thư thì khác.
Cô khẽ cười, mở mic, chậm rãi nói:
[Liên quan gì anh? Anh ghen à?]
[Còn thả thính nữa?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/xuyen-nhanh-tra-nu-ung-la-van-nguoi-me&chuong=356]

Đừng có mà quá, coi chừng lật thuyền.]
Giọng Khê Nhượng vẫn lười nhác, chẳng mấy quan tâm.
Bàn Thư không thèm trả lời, lại trò chuyện thêm vài câu với Bùi Ký rồi off.
Ba tháng nay, so với lúc vừa xuyên đến -- mập mạp ục ịch -- thì trong gương hiện tại cô đã chỉ hơi hơi mũm mĩm thôi.
Suốt thời gian đó cô kiên trì giảm cân, làn da trắng hơn nhiều, ngũ quan cũng tinh xảo hơn.
Bây giờ tuyệt đối không thể gán với chữ "xấu" nữa.
Nhưng... vẫn chưa đủ.
"Bàn Thư, anh mang cơm tối cho em."
Gần đây dự án mà Đàm Thanh Việt phụ trách ở thành phố khác, ít khi về.
Nhưng biết cô đang giảm cân, anh cẩn thận mua cơm hộp ít calo, thanh đạm cho cô.
Cửa mở, Bàn Thư tươi cười cảm ơn:
"Anh về rồi à."
Câu này... hơi giống lời vợ hiền chờ chồng về.
Tim Đàm Thanh Việt khựng lại một nhịp.
Anh định nói gì đó để giảm bớt sự căng thẳng, nhưng nhìn kỹ người trước mặt, lời nghẹn lại nơi cổ họng:
"Em..."
Bàn Thư chớp mắt ngây thơ:
"Sao vậy?"
"Gầy đi nhiều quá rồi."
Vốn là người ít nói, Đàm Thanh Việt phải dồn sức lắm mới nói được một câu này.
Nhưng trong mắt anh lộ rõ vẻ ngạc nhiên xen lẫn kinh diễm, khiến Bàn Thư cười càng tươi.
Thật ra, khi cô và cơ thể này hòa làm một, dung mạo cũng ngày càng giống với Bàn Thư nguyên bản, chứ không còn giống "nguyên chủ" trước kia nữa.
Cô nhận lấy hộp cơm:
"Anh đã ăn chưa?"
"Anh ăn rồi, em mau ăn đi."
Trong hộp là tôm luộc, bò xào nấm, thêm một hộp canh rau, cơm trắng.
Phần ăn hơi nhiều, Bàn Thư chỉ lấy một nắm nhỏ, ngẩng đầu nhìn anh đang gõ máy tính:
"Em ăn không hết, anh ăn thêm được không?"
Đàm Thanh Việt vừa làm xong việc, tay áo xắn đến khuỷu, lộ ra cánh tay trắng nhưng nổi gân, xương cổ tay đẹp. Anh đeo kính gọng bạc, dáng vẻ ôn hòa tri thức.
Nghe vậy, anh ngẩng đầu, nhìn chén cơm bé tí của cô, cau mày:
"Ăn ít vậy sao?"
"Em đang giảm cân mà."
Đàm Thanh Việt khẽ thở dài, trong mắt thoáng qua chút thương xót:
"Đừng quan tâm người khác nói gì."
Bàn Thư nhướn mày.
Hóa ra anh nghĩ cô giảm cân vì bị lời đồn ở trường ám ảnh?
Anh đứng dậy lấy chén, ngồi ăn cùng cô.
Thực ra Bàn Thư ba tháng nay không hề đến trường.
Lên năm ba, chuyên ngành ít môn, lại vốn là học bá, nên tín chỉ đã đủ hết từ sớm.
"Anh Thanh Việt, tuần sau có buổi tọa đàm phải không?"
"Ừ, ai cũng phải đi, sẽ điểm danh."
"Anh cũng đi hả?"
"Anh là người thuyết trình."
"......"
Có lẽ thấy vẻ mặt cô quá buồn cười, Đàm Thanh Việt bật cười khẽ.

Suốt tuần sau, Bàn Thư không đụng đến game, chỉ tập trung giảm cân.
"Thất Thất, sao cậu không có chức năng một chạm gầy đi vậy?"
Bàn Thư mệt đến mức ngón tay cũng run.
Hệ thống cười nhẹ:
[Có thể rút thưởng, nếu may mắn thì được đó.]
"Rút cho tôi ngay."
[Có thể, nhưng phải đổi bằng điểm."]
Bàn Thư phất tay:
"Đổi!"
Trước mắt hiện ra chín cái hộp phát sáng, cô tùy tiện chạm vào một cái.
Hộp rung lên, rồi bùng nổ cùng hiệu ứng pháo hoa.
【Nhận được: Thẻ nghịch thiên dung mạo】
Bàn Thư: "Cái gì đây?"
Hệ thống thoáng sững sờ:
[Đây là vật phẩm khó trúng nhất. Sau khi dùng, ký chủ có thể nhanh chóng khôi phục trạng thái nhan sắc đỉnh cao, mà người ngoài sẽ không thấy bất thường.]

Bình Luận

0 Thảo luận