Từ lúc đầu thế cục nghiêng hẳn về một phía, rồi đến khi hai bên đấu tố, lại đảo chiều liên tục, không chỉ cư dân mạng bị xoay vòng vòng, ngay cả Khương Mộng cùng phòng làm việc của cô ta cũng bị dắt mũi.
Rất nhiều người lập tức quay sang tấn công tài khoản cá nhân và phòng làm việc của Khương Mộng.
Từ trước đến nay, họ đều dựng thế để biến Khương Noãn Noãn thành "nữ phụ ác độc muôn đời", ai ngờ kẻ ác độc hóa ra lại chính là Khương Mộng -- đổi lại là ai cũng không chấp nhận nổi.
Khương Mộng đang vui vẻ chụp hình thì bị quản lý mặt đen sì lao đến cắt ngang:
"Đừng chụp nữa! Đừng chụp nữa!"
"Sao thế?" Khương Mộng nhận ly nước từ trợ lý.
"Không phải cô nói không có nhược điểm gì sao? Bạn trai cô là sao đây? Hắn đến tìm Khương Noãn Noãn, còn nói muốn bao dưỡng cô ấy! Hơn nữa còn thừa nhận chuyện hai người ngoại tình! Trên mạng đã nổ tung rồi!"
"Choang!"
Ly thủy tinh rơi ngay dưới chân, vỡ vụn bốn phía, nước bắn tung tóe lên váy cô ta.
"Sao có thể thế được!" Khương Mộng giật lấy điện thoại từ tay trợ lý, nghe xong bản ghi âm Khương Noãn Noãn tung ra, sắc mặt lập tức trắng bệch: "Cái này... là khi nào ghi lại?"
Cô ta xông vào phòng nghỉ, đuổi hết mọi người ra ngoài, rồi gọi gấp cho Quý Yến Sâm, giọng gào lên gần như vỡ:
"Anh đi tìm Khương Noãn Noãn rồi đúng không! Anh đã hứa với tôi cái gì hả, Quý Yến Sâm!!"
Một lát sau, điện thoại của Khương Noãn Noãn vang lên. Cô đang ngồi uống trà sữa, thong thả nghe máy:
"Alo?"
"Khương Noãn Noãn, cô định hủy hoại Khương Mộng sao?" Giọng Quý Yến Sâm từ bên kia truyền đến ầm ĩ đến mức cô phải nhăn mày, đưa điện thoại ra xa.
"Không rảnh, cúp đây." Cô thản nhiên định tắt máy, đối phương vội hạ giọng:
"Đợi đã! Chúng ta nói chuyện, nói chuyện được không?"
"Nói chuyện?" Khương Noãn Noãn nhướn mày, bật loa ngoài và mở luôn máy ghi âm.
"Anh còn muốn nói gì? Tôi tưởng chúng ta đã nói rõ ràng rồi chứ."
"Cô không phải đang cần tiền để sống sao? Tôi cho cô năm triệu! Cô đứng ra nhận hết chuyện này đi!"
Khương Noãn Noãn liếc nhìn máy ghi âm, mỉa mai:
"Tại sao tôi phải nhận? Việc tốt hai người làm, bắt tôi gánh thay à? Rõ ràng là cô ta hô hào đòi báo cảnh sát bắt tôi cơ mà."
"Cảnh sát bên đó tôi sẽ xử lý. Cô cũng biết việc này liên quan danh dự hai nhà, ầm ĩ lên thì chẳng ai có lợi cả." Quý Yến Sâm gấp gáp: "Nếu cô không nhận, tôi cũng có cách khiến cô không sống nổi ở Lăng Cảng. Cô biết điều thì phải hiểu lựa chọn thế nào."
Loại uy hiếp vô bổ này, Khương Noãn Noãn ghét nhất.
Cô giả vờ im lặng một chút, rồi đổi giọng mang theo mấy phần bi thương:
"Vậy đi, Yến Sâm, tôi cũng chẳng phải người tuyệt tình.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/sau-khi-lam-the-than-cho-bon-ai-boss-toi-kiem-tram-ty-moi-nam&chuong=14]
Anh chỉ cần nói cho tôi biết lý do nhất định phải cưới Khương Mộng, chỉ cần đủ sức thuyết phục tôi, tôi sẽ giúp anh ra mặt, gánh hết."
Quý Yến Sâm tưởng cô vẫn còn tình cảm, không nỡ nhìn anh mang tiếng xấu, liền tuôn hết gan ruột ra:
"Tôi không yêu Khương Mộng. Ngoài thân phận ra, cô ta có gì sánh được với em? Cô ta ngay cả một trường đại học hạng ba cũng chưa học xong, khi lên giường với tôi đã chẳng còn trong trắng. Nếu không vì phải liên hôn để hợp tác thương mại, sao tôi có thể cưới cô ta?
Chỉ trách em không phải máu mủ nhà họ Khương, nếu không, đời này chẳng liên quan gì đến Khương Mộng cả. Người tôi từng yêu chỉ có em thôi. Cho nên tôi mới hạ mình đề nghị bao dưỡng, chỉ muốn có thể tiếp tục yêu em."
Nói xong, hắn còn tự thấy cảm động, hít mũi rồi dịu dàng gọi:
"A Noãn, anh thật lòng đấy, anh thật sự rất yêu em."
"Cho nên anh chỉ là lễ phép mà với người ta 'giao lưu sâu sắc' một chút thôi."
Khương Noãn Noãn bật cười, rồi lạnh giọng:
"Được, là tôi phát điên bao lâu nay, đến giờ mới nhìn rõ bộ mặt thật của anh, lỗi là ở tôi."
"Vậy câu trả lời của em..."
"Anh giúp Khương Mộng thanh minh đi, tôi cũng chẳng cần tiền của anh nữa."
Điện thoại vừa cúp, Quý Yến Sâm tưởng cô đồng ý, vội vã tung một bức thư luật sư tố cô bịa đặt phỉ báng. Đồng thời còn gửi WeChat cho cô, bảo chuyện này chỉ là làm bề ngoài, qua cơn sóng gió sẽ thôi.
Nhưng mấy lời đó, Khương Noãn Noãn không bao giờ nhận được nữa -- bởi cô đã thẳng tay xóa và chặn hắn.
Dù sao Khương Mộng sau lưng còn có Khương gia và Quý gia chống lưng, nên đến chiều, loạt hotsearch náo loạn cũng bị rút xuống, thay vào đó là "tuyên bố nghiêm chính" của Quý Yến Sâm.
"Anh ta dám viết trong thư luật sư rằng tôi hoàn toàn bịa đặt, giọng nói còn là ghép nhân tạo? Ha, bằng chứng này mà đưa ra tòa, ít nhất cũng moi được cả đống tiền bồi thường: tổn thất tinh thần, thời gian, đủ cả."
Khương Noãn Noãn hừ khẽ, cũng chẳng vội vã hạ đòn chí mạng, cứ để bọn họ lo sốt vó thêm một ngày. Cô phải đem mấy bộ lễ phục hàng hiệu đi ký gửi bán lại, rồi sắm thêm ít quần áo mới để tối nay đi gặp Cố Thời Châu.
Cô mặc chiếc váy vàng cũ mang từ nhà họ Khương ra, đơn giản búi tóc củ tỏi, lái chiếc Audi mới tậu đến trung tâm thương mại gần đó.
Ngoài mua đồ mặc thường ngày, cô còn cần vài món hàng hiệu để sau này có dịp ra ngoài cùng Cố Đình Yến không bị lép vế.
[Vì sao cô phải mua đồ rẻ thế?] Hệ thống 66 tò mò hỏi.
Khương Noãn Noãn vừa trả tiền cho chiếc áo thun giảm giá 30 tệ, vừa đáp:
"Là để diễn cho Cố Thời Châu xem."
[Hắn sớm muộn cũng phát hiện thân phận thật của cô, như vậy chẳng quá gượng ép sao?]
"Sợ gì. Mối quan hệ tình nhân với Cố Đình Yến chỉ cần anh ta không nói thì chẳng ai biết. Dù Cố Thời Châu biết tôi là ai, cũng chỉ thấy tôi sa cơ lỡ vận phải đi làm thuê cho Cố Đình Yến. Tôi sẽ không cho hắn biết tôi ở Khu dân cư Dương Quang Hoa Đình. Vậy nên không hề xung đột."
[Nhưng tôi vẫn thấy nguy hiểm.] 66 lo lắng: "l[Cô đừng để lộ sơ hở từ đầu nhé.]
Khương Noãn Noãn cười mắng:
"Tôi phải tỏ ra có nhu cầu, hắn mới chịu thả mồi câu để tôi cắn chứ, hiểu chưa?"
[Không hiểu.]
"Không hiểu thì không biết làm sao cậu ngồi được vào cái chức này đấy, đồ Lão Lục."
Hệ thống 66: "..."
Không thèm nói thêm với nó, Khương Noãn Noãn đem mấy bộ đồ trị giá năm trăm vạn gửi tiệm giặt khô cao cấp tân trang lại, rồi mới thong thả đi dạo khu hàng hiệu.
Nhưng cô cảm giác thế nào ấy, hễ bước vào cửa tiệm nào, ánh mắt nhân viên đều mang theo thương hại hoặc khinh thường nhìn mình.
"Kia chẳng phải Khương Noãn Noãn sao?" Nguyễn Đan huých bạn, hai người lập tức thì thầm.
"Đúng rồi, hotsearch không phải nói cô ta bịa đặt phỉ báng Khương Mộng sao, còn bị đuổi khỏi nhà, ăn mì gói, sau đó được một ông mập nhà giàu bao nuôi nữa."
Nguyễn Đan cười khẩy, châm chọc:
"Hèn gì hôm trước còn ăn mì gói ngoài đường, hôm nay đã vào mua Hermes rồi. Đi thôi, chúng ta thay Khương Mộng dạy dỗ cô ta một trận."
Khương Noãn Noãn vừa nhìn trúng một chiếc túi đeo vai, hỏi giá sáu vạn tệ, còn đang so sánh với mẫu rắn Bvlgari bên cạnh, thì chiếc túi trong tay đã bị người khác lấy đi.
"Cái này cho tôi nhé."
Nguyễn Đan mỉm cười đưa túi cho nhân viên. Nhân viên có chút lúng túng, thoáng liếc Khương Noãn Noãn một cái.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận