Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Sau Khi Làm Thế Thân Cho Bốn Đại Boss, Tôi Kiếm Trăm Tỷ Mỗi Năm

Chương 58: Tăng vọt hảo cảm của Phi Cẩm Triệu

Ngày cập nhật : 2025-09-12 15:59:59
Chỉ có một nửa tỉ lệ sống sót, nhưng đối với căn bệnh nan y không thể chữa trị thì cũng xem như không tệ.
Đôi mắt của Phi Cẩm Triệu kiên định, gương mặt tuấn tú vô cùng nghiêm túc:
"Chỉ cần còn một tia hy vọng, tôi cũng sẽ không bỏ cuộc."
Anh vẫn mặc chiếc áo sơ mi cũ, ở bệnh viện đã lâu, bác sĩ Trần hiểu cuộc sống của anh không hề dễ dàng. Giờ đây đột nhiên mang đến một khoản tiền lớn, ông liếc sang Khương Noãn Noãn, cô gái trùm kín như làm chuyện mờ ám, trong lòng liền hiểu ra.
"Tôi nghe nói cậu là sinh viên Đại học Lăng Hoa, năm nào cũng giành học bổng, học tập xuất sắc."
Bác sĩ Trần thở dài nói:
"Nhưng có vài chuyện cậu vẫn nên cân nhắc cho bản thân. Tình huống tôi vừa nói thực ra đã xem như là tốt rồi."
Tim Phi Cẩm Triệu chùng xuống, lại nghe ông tiếp lời:
"Việc tách tế bào cũng không đảm bảo thành công 100%, đặc biệt với người già, rất dễ xảy ra trường hợp lấy được nhưng nuôi cấy thất bại. Lúc đó chỉ có thể nhờ huyết thân trực hệ hỗ trợ, tức là dùng tế bào của mẹ cậu thay thế. Nhưng hiệu quả sẽ giảm mạnh, tỷ lệ thành công chỉ còn lại 5%."
Bác sĩ Trần ám chỉ rằng: Có lẽ nên cân nhắc buông bỏ một người già khó cứu sống, để tự cứu lấy cuộc đời mình, đừng tự hủy hoại tương lai.
Chi phí điều trị 1,2 triệu cùng những loại thuốc đắt đỏ sau này, chưa chắc đã giữ được mạng người, còn dễ "tiền mất tật mang".
Nghe đến đây, Khương Noãn Noãn thấy chua xót, nhìn Phi Cẩm Triệu đứng thẳng như cây tùng cô độc lạnh lẽo. Cô tháo mũ, bỏ khẩu trang, giọng mềm mại vang lên:
"Tôi là người giúp đỡ bà ngoại cậu ấy, cũng là bạn tốt của cậu ấy, không phải quan hệ mập mờ gì cả. Chỗ nào cần tiền, bác sĩ cứ nói thẳng, tôi sẽ lo liệu."
Bác sĩ Trần nhìn khuôn mặt xinh đẹp của cô, hơi sững lại. Ông đã quen biết Phi Cẩm Triệu lâu nay, bạn bè đến thăm cũng thấy qua hết, nhưng đây là lần đầu tiên gặp cô gái này. Không hiểu sao lại cảm thấy quen mắt:
"Có phải vợ tôi từng xem chương trình tạp kỹ của cô không?"
Câu hỏi này làm khó, cô đâu biết vợ ông có xem chương trình mình ghi hình hay không.
Khương Noãn Noãn mỉm cười, đối diện với ánh mắt thâm trầm của Phi Cẩm Triệu, thản nhiên trả lời:
"Nếu là Cuộc sống hải đảo thì chắc là tôi. Anh ấy ngại phiền đến tôi, không muốn để tôi lo lắng. Vừa biết chuyện này tôi đã vội chạy tới. Tiền không phải vấn đề, tôi còn trân trọng tương lai của anh ấy hơn bác sĩ, tuyệt đối không thể để hủy hoại."
Hệ thống 66:
[Alipay báo có 10 triệu, hảo cảm của Phi Cẩm Triệu +15%. Aaaa ký chủ, tôi thấy cậu ấy bây giờ rất xúc động.]
"Đương nhiên rồi, lúc này tôi chính là thiên sứ cứu bà ngoại của cậu ấy."
Khương Noãn Noãn nghĩ thầm, còn gửi cho Phi Cẩm Triệu một ánh mắt an ủi.
Bác sĩ Trần lúc này mới yên tâm, chỉ cần không phải chàng sinh viên giỏi giang này đem bán thân để đổi tiền thì đều là chuyện tốt.
"Được, vậy chuẩn bị đi. Chỉ là sau này mẹ cậu cũng cần đến, chúng tôi sẽ sẵn sàng phương án hai, các hạng mục kiểm tra cũng phải sắp xếp."
Cổ họng Phi Cẩm Triệu khẽ lăn, giọng khàn khàn thấp xuống:
"Mẹ tôi đã mất rồi, tôi chắc cũng có thể thay được."
Tỉ lệ thành công thấp đến mức nào, không ai dám tưởng tượng.
Nghĩ lại, bấy lâu nay đúng là bác sĩ chưa từng gặp người thân nào khác của cậu, lẽ ra phải sớm đoán ra.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/sau-khi-lam-the-than-cho-bon-ai-boss-toi-kiem-tram-ty-moi-nam&chuong=58]

Ông áy náy đứng lên, vỗ vai cậu:
"Hy vọng gia đình cậu được may mắn."
Nhận tờ phiếu nộp tiền, Khương Noãn Noãn lại che mũ và khẩu trang, đi cùng cậu ra ngoài.
Cậu bước bên cạnh, cánh tay khẽ vòng ra sau lưng cô, dùng thân mình che chắn ánh nhìn tò mò phía sau.
Nửa ẩn trong lòng cậu, Khương Noãn Noãn nhỏ giọng:
"Cậu yên tâm, tôi sẽ không nói lung tung. Trong mắt người ngoài, tôi chỉ là bạn của cậu thôi."
Bước chân Phi Cẩm Triệu khựng lại, nghiêng đầu nhìn cô, ánh mắt phức tạp:
"Cô sẽ rất thiệt thòi."
Bỏ ra nhiều như thế, thật sự quá thiệt.
"Không, là tôi lời rồi." Khương Noãn Noãn thấy cậu ủ rũ, không nhịn được đưa ngón tay chạm vào khóe môi cậu, cười nói:
"Trước đây tôi tìm cậu, cậu lạnh nhạt chẳng buồn để ý. Giờ có mối quan hệ thế này cũng tốt, tôi rất hài lòng khi bỏ tiền ra để được làm bạn cậu."
Hệ thống 66:
[Alipay nhận 1 triệu, hảo cảm của Phi Cẩm Triệu +16%.]
Nghe đến chữ "bỏ tiền", Phi Cẩm Triệu rốt cuộc cong môi cười, bóng mây trên gương mặt cũng tan biến, trông lại sáng sủa hơn nhiều.
Làm xong hết thủ tục trong bệnh viện, đã gần trưa.
Hai người ra ngoài tìm một quán hoành thánh, lần này là Phi Cẩm Triệu mời. Cậu còn gọi thêm một phần mang về cho bà ngoại.
Trước khi đi, thấy trên bàn có kẹo, Khương Noãn Noãn cầm hai viên, một viên bỏ vào miệng, một viên bóc vỏ đưa đến môi cậu:
"Trước đây tôi không vui thường ăn kẹo, ngọt đến tận tim đó. Cậu ăn một viên nhé?"
Cậu cúi mắt, ánh nhìn thoáng rung động, môi khẽ hé, cắn lấy nửa viên kẹo sữa lộ ra ngoài.
Hương sữa tan trong miệng, quả thật... rất ngọt.
Làn hơi ấm thoáng phả lên ngón tay cô rồi biến mất, Khương Noãn Noãn khẽ rụt tay lại:
"Toii gửi số điện thoại mình qua WeChat cho cậu rồi, rảnh thì cậu cũng lưu lại, sau này tôi sẽ gọi cho cậu."
Nghe ra cô sắp đi, Phi Cẩm Triệu hỏi:
"Cô về bằng gì?"
"Bắt taxi thôi."
Trước cổng bệnh viện có nhiều xe taxi chờ khách. Khương Noãn Noãn bước đến một chiếc, vẫy tay chào cậu rồi nhanh chóng lên xe.
Phi Cẩm Triệu cầm hộp hoành thánh, nhìn xe cô khuất bóng, mới lấy điện thoại ra, nhập số lưu vào WeChat gửi cho cô.
Trên xe, Khương Noãn Noãn vui vẻ lưu lại, còn gửi lại cho cậu một sticker thỏ con dễ thương.
Phi Cẩm Triệu nhìn tin nhắn phản hồi ngay lập tức, khóe môi lại cong lên. Viên kẹo sữa trong miệng dường như càng thêm ngọt.
Trở về khu Dương Quang Hoa Đình đã là buổi chiều.
Dì Mai đang ngồi phòng khách lướt điện thoại, thấy cô vội vã trở về liền đứng dậy hỏi:
"Tiểu thư ăn gì chưa? Có cần tôi làm chút đồ ăn không?"
"Con ăn rồi. Cố Đình Yến có về chưa?"
"Chưa." Dì Mai đáp, chỉ tay về tấm thiệp trên bàn:
"Có người mang đến cái này, tôi xem giống thiệp mời triển lãm trang sức."
Khương Noãn Noãn tháo khẩu trang, mũ xuống, cầm thiệp mời lên xem, thời gian là ngày mai.
Nghe Lộ Cẩm từng nói, trong đó cũng có trang sức của cô được trưng bày. Nếu được đấu giá cao, sau này sẽ có thêm nhóm khách hàng tiềm năng.
Dù về tình hay lý, cô đều nên đến.
"Reeng ~"
Điện thoại hiển thị một số lạ. Khương Noãn Noãn đặt thiệp mời xuống, bắt máy.
"Alo, ai đó?"
"Xin chào trợ lý Khương, tôi là Phó Thi Lưu. Rất xin lỗi vì gọi cho cô đột ngột."
Giọng nữ dịu dàng, mang theo khí chất cổ điển mỹ nhân Giang Nam, rất dễ nhận ra.
Khương Noãn Noãn không biết sao cô ta lại gọi cho mình:
"Xin chào Phó tiểu thư, có chuyện gì vậy?"

Bình Luận

0 Thảo luận