Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Sau Khi Làm Thế Thân Cho Bốn Đại Boss, Tôi Kiếm Trăm Tỷ Mỗi Năm

Chương 56: Ký ức c.h.e.c tiệt của dân công sở

Ngày cập nhật : 2025-09-12 15:59:59
Thiếu niên hết cách, lại đứng dậy lấy thêm bát đũa, cô vội vàng gắp hơn nửa bát mì sang cho cậu. Hai người ngồi đối diện nhau trước chiếc bàn gỗ nhỏ, cùng ăn mì nóng hổi, không khí rất hài hòa.
Ăn được một lúc, Khương Noãn Noãn nghĩ ngợi rồi thuận miệng nói:
"Ngày mai sáng sớm cậu phải đến bệnh viện đóng viện phí, vậy tối nay tôi ở lại đây ngủ một đêm, mai cậu đưa tôi đi cùng nhé."
Cô vừa rồi nghe thấy vài câu rời rạc cậu nói ở ban công, cũng đoán được đại khái tình hình.
Giờ đã gần 12 giờ đêm, nếu ăn xong lại chạy về khu Dương Quang Hoa Đình thì mất nhiều thời gian, đi tới đi lui cũng quá bất tiện.
Phi Cẩm Triệu dừng đũa, gắp lại lát xúc xích trong bát mình bỏ sang cho cô, đôi mắt màu nâu nhạt mềm đi vài phần:
"Cảm ơn."
"Không có gì, tôi thật lòng muốn làm bạn với cậu."
Khương Noãn Noãn ngậm đũa, cười tươi:
"Hiện tại thì vậy."
Về sau còn có thể làm bạn hay không thì khó nói lắm.
Nhưng lọt vào tai Phi Cẩm Triệu, ý nghĩa lại khác đi.
Ăn xong, cậu dọn bàn sạch sẽ, trải một chiếc chiếu xuống sàn phòng ngủ, ném gối và chăn mỏng cho mình:
"Tôi ngủ đất, cô ngủ giường."
Trong nhà cậu chưa từng có phụ nữ ở lại qua đêm, nghĩ đến việc cô cần đồ thay, cậu lục ra bộ quần áo ngủ rộng thùng thình của bà ngoại -- áo cộc tay hoa và quần dài.
Đưa vào tay Khương Noãn Noãn, cô nhìn bộ đồ kiểu dáng già nua, lại nhớ tới bóng dáng gầy gò của bà cụ trong bệnh viện, khẽ thở dài trong lòng: Bệnh tật thật sự bào mòn con người...
Trong phòng tắm Phi Cẩm Triệu đặt xà phòng và chai sữa tắm Safeguard cùng mùi, hóa ra mùi hương quen thuộc luôn vương trên người cậu chính là mùi oải hương.
Khương Noãn Noãn tắm xong bước ra, toàn thân phảng phất mùi giống hệt cậu, sạch sẽ, ngọt ngào.
Nhìn cô từ dáng vẻ nóng bỏng trong bộ váy đỏ giờ thay thành áo cộc tay hoa kiểu bà ngoại, Phi Cẩm Triệu khẽ nhếch môi:
"Có vừa không?"
"Có hơi rộng, nhưng làm đồ ngủ thì mát lắm." Cô cười đáp, trên áo còn thoang thoảng mùi long não, Khương Noãn Noãn lại thấy dễ chịu.
Mái tóc cô vẫn ướt, buông xuống sau lưng, đôi mắt sáng cong cong, nụ cười rực rỡ khiến người khác khó rời mắt.
Phi Cẩm Triệu vội dời ánh nhìn, lấy máy sấy tóc từ tủ đưa cho cô:
"Sấy khô rồi ngủ."
"Được, cảm ơn."
Hai người nói chuyện khách khí, như thể cảnh tượng ám muội lúc nãy chưa từng xảy ra.
Phi Cẩm Triệu ngồi ngoài phòng khách xử lý bài tập còn dang dở. Tầm mắt lướt qua bản hợp đồng trên bàn, đúng lúc máy tính hiện ra tin tức giải trí có tên Khương Noãn Noãn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/sau-khi-lam-the-than-cho-bon-ai-boss-toi-kiem-tram-ty-moi-nam&chuong=56]

Lần đầu tiên, anh ấn mở trang báo, bắt đầu tìm hiểu về cô.
Ảnh chụp cô nở nụ cười ngọt ngào trước ống kính, rực rỡ chẳng khác mấy so với nụ cười vừa rồi.
Thế nhưng kèm theo đó là những lời lẽ cay nghiệt: bị bạn trai cũ phản bội với chị gái, bị đuổi khỏi nhà, chỉ biết yêu đương, vô tích sự...
Chữ nào chữ nấy đều như dao đâm, thì ra cô vẫn luôn sống trong lời đồn ác ý ấy.
Phi Cẩm Triệu trầm mặt, nhớ đến khi cô uất ức kể mình thiết kế trang sức bị cướp mất, bản năng tin rằng cô là người thông minh.
Người tốt nghiệp Đại học Nam Đại sao có thể ngốc nghếch được?
Anh thoát ra khỏi giao diện học tập, ngón tay nhanh chóng gõ lạch cạch trên bàn phím.
Cùng lúc đó, kẻ vừa tung bản tin bôi nhọ ngả người trên ghế, gọi điện cho Lộc Linh:
"Ừ, xong hết rồi, mấy trang tin lớn đều đăng lại rồi. Ngày mai chắc chắn sẽ lên hot search như cô muốn."
Cúp máy, hắn định tắt máy tính đi về, nhưng màn hình đột nhiên đen ngòm, hàng loạt mã lạ hiện ra.
"Đệt, chuyện gì thế này?!"
Hắn vội vàng lăn ghế lại gần, nhưng bất lực, hoàn toàn không thể chống lại kẻ đang xâm nhập hệ thống. Dù hắn cũng là dân IT, vẫn chẳng có cách nào.
Cùng thời điểm, tất cả trang web từng đăng bản tin kia đều bị tấn công.
Nửa tiếng sau, toàn bộ tin bôi nhọ Khương Noãn Noãn biến mất sạch sẽ, thay vào đó là bài viết về chuyện Lộc Linh từng bắt nạt Khương Noãn Noãn khi đi nghỉ ở đảo.
Vụ bê bối cũ lại bị đào lên, được đẩy thẳng lên trang chủ các website lớn.
Xong xuôi, Phi Cẩm Triệu rút lui sạch sẽ, không để lại dấu vết, tiếp tục quay lại gõ code bài tập nhỏ tuần sau phải nộp.
Đêm đó, mấy biên tập viên vừa định tan ca cùng đám người chuyên viết bài bôi nhọ đều ôm máy tính bị nhiễm virus, tức tốc chạy đi tiệm sửa.
"Đệt, ai rảnh quá đi phá bọn mình thế này?! Không biết còn bao nhiêu bài chưa kịp đăng à! Toang rồi!"

Khoảng 2 giờ sáng, Khương Noãn Noãn cảm giác có người bước vào phòng, mơ mơ màng màng mở mắt, nghe thấy động tĩnh bên cạnh.
"Phi Cẩm Triệu?" Cô ngái ngủ gọi.
"Ừ, ngủ đi."
Cậu đáp khẽ, nằm xuống chiếu, nhắm mắt, vẻ mệt mỏi hằn rõ.
Sáng sớm, bốp một cái, bàn tay trắng nõn nào đó vung vào mặt cậu, không đau không ngứa, chỉ là vướng víu.
Cậu nhíu mày, đưa tay che trán, thở dài.
Tiếng quạt quay vù vù, vài phút sau, cậu bật dậy. Quay đầu lại, thấy áo ngủ rộng trễ xuống một bên vai Khương Noãn Noãn, lộ xương quai xanh cùng nửa bờ vai trắng mịn, quần dài cũng cuốn lên đến bắp chân, đôi chân thon dài hiện rõ.
Làn gió nhẹ lướt qua mái tóc ướt lòa xòa, gương mặt say ngủ yên bình, quyến rũ lạ thường.
Phản ứng sinh lý buổi sáng khiến anh lập tức cầm lấy chiếc khăn treo ngoài ban công, lao thẳng vào nhà tắm, dội nước lạnh xuống đầu để xua hết cảm giác không nên có.
Hệ thống 66: [Alipay đã nhận 500 ngàn, độ hảo cảm của Phi Cẩm Triệu +12%. Khả năng câu dẫn của cô cũng khá đấy.]
Khương Noãn Noãn đang mơ màng chỉ ú ớ một câu:
"Ồn quá..." rồi trở mình ngủ tiếp.
Cho đến khi đồng hồ báo thức lúc 7 giờ reo vang inh ỏi, bản năng dân công sở của cô lập tức bật dậy, cuống cuồng nhảy xuống giường tìm dép.
"Muộn rồi muộn rồi muộn rồi!"
Mắt nhắm mắt mở, cô phi ra ngoài. Theo thói quen ký ức ở căn nhà cũ, rẽ trái chính là nhà tắm, thế là mở cửa bước vào.
Tiếng máy sấy ù ù vang lên, chàng trai mình trần vẫn còn ướt át quay đầu lại, ánh mắt hai người chạm nhau.
Khương Noãn Noãn sững người.
Phi Cẩm Triệu ngừng máy sấy, bình tĩnh hỏi:
"Sao thế?"
Khương Noãn Noãn: "...!!!"
Trời ơi, suýt quên mất là mình đã xuyên vào thân phận thế thân rồi! Ký ức dân công sở c.h.e.c tiệt này hại người quá mà!!!

Bình Luận

0 Thảo luận