Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Sau Khi Làm Thế Thân Cho Bốn Đại Boss, Tôi Kiếm Trăm Tỷ Mỗi Năm

Chương 178: Ngược đời đổ lỗi

Ngày cập nhật : 2025-09-15 14:20:24
Khương Noãn Noãn còn chưa kiếm đủ tiền, tức điên người, lập tức gọi điện cho Hàng Phán Hạ.
Đầu dây bên kia ồn ào, chắc cô ấy đang ở phim trường.
" Noãn Noãn? Có chuyện gì vậy?"
"Cái email cô gửi cho tôi ấy, còn chỗ trống nào không? Có minh tinh nào chưa tìm được khách mời hợp tác không?"
Nghe giọng cô gấp gáp, Hàng Phán Hạ vội xua trợ lý ra, tìm chỗ yên tĩnh rồi nói:
"Trước đây trong show 'Sinh hoạt hải đảo', cái người vì bệnh mà phải rút lui giữa chừng - Ngụy Tử Dịch ấy - cũng tham gia chương trình này."
"Ngụy Tử Dịch? Ai cơ?"
Hàng Phán Hạ khó mở miệng:
"Chính là cái anh bị nứt trĩ đó."
Khương Noãn Noãn nhớ ra, hình như do vận động quá mạnh mà bị.
"Cô giúp tôi sắp xếp gặp anh ta được không?"
"Không vấn đề." Hàng Phán Hạ lại nhắc nhở:
"Chuyện này tôi cũng nghe từ Bách Lương, tôi phải dặn cô một câu. Phó Thi Lưu có quan hệ rất sâu với anh em nhà họ Cố, cô phải cẩn thận."
Cô luôn biết Khương Noãn Noãn với hai anh em nhà họ Cố có mối quan hệ mờ ám, tám chín phần cũng là "thế thân" giống như mình. Đã cùng thuyền thì phải giúp nhau thôi. Lỡ đâu, thế thân lại lật ngược được chính thất thì sao?
"Tôi biết rồi, cảm ơn cô."
...
Tối hôm đó, Khương Noãn Noãn đặt vài hộp bánh trung thu ở Nam Phù Ký, vừa đắp mặt nạ vừa vẽ bản thiết kế.
Bận rộn đến nửa đêm, Cố Đình Yến gọi hỏi cô đang ở đâu. Cô vừa báo địa chỉ xong, chẳng đầy nửa tiếng sau, cửa nhà đã vang tiếng gõ.
Cô ôm túi sưởi ra mở cửa, người đàn ông khoác gió sương bước vào, cả người toát ra khí lạnh.
"Đi chơi về mà không chịu về nhà?"
Cô rùng mình, vội đóng cửa lại:
"Em đến đây từ chiều rồi, lười chạy đi chạy lại thôi."
Ánh mắt Cố Đình Yến quét qua bàn vẽ bừa bộn trong phòng khách, lại dừng ở chiếc khăn quàng trắng treo sau ghế. Anh nheo mắt:
"Không trực tiếp về Dương Quang Hoa Đình? Chuyến đi này em đi với ai?"
Trong lòng Khương Noãn Noãn lập tức reo chuông báo động. Rất có thể anh đã thấy bức ảnh kia, còn nghĩ người trong ảnh là cô.
Cô suy nghĩ chưa đến ba giây, bỗng hừ mạnh một tiếng, xoay người chui vào sofa, co rúc lại thành một cục, để lại cho anh một cái lưng ủy khuất đến tận cùng.(Editor: Beo)
"Đó là nhà em à?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/sau-khi-lam-the-than-cho-bon-ai-boss-toi-kiem-tram-ty-moi-nam&chuong=178]

Anh bảo về là em phải về sao?"
Chiêu "tiên hạ thủ vi cường" này, cô chơi rất thuần thục.
Cố Đình Yến đi đến gần, giọng trầm lạnh:
"Không phải em tự miệng thừa nhận rồi sao?"
Anh ngồi xuống cạnh cô, tùy tay vứt cái gối hình vịt con, đảo mắt một vòng căn hộ tràn ngập màu hồng và búp bê, trái ngược hoàn toàn với sự lạnh lẽo của Dương Quang Hoa Đình.
Căn hộ bày biện màu mè này mới giống phong cách cô gái nhỏ.
Khương Noãn Noãn chống tay ngồi thẳng, chân đi tất dẫm lên đùi ngoài của anh:
"Anh muốn em nói rõ? Ngay cả mật khẩu khóa cửa nhà cũng là sinh nhật tình cũ."
Cố Đình Yến cau mày, còn chưa kịp phản bác, hai bàn chân nhỏ của cô đã giẫm lên, còn ra sức xoay xoay trên quần tây của anh. Môi đỏ hồng giận dỗi bật ra tiếng:
"Anh còn hỏi em đi với ai? Em có thể đi với ai chứ? Cố tổng bận trăm công nghìn việc, đâu có rảnh mà đưa tình nhân đi chơi."
Cô gần như viết hẳn chữ "ngược đời đổ lỗi" lên mặt.
Dù sao ảnh cũng mờ, đã có Trạch Hằng đứng ra gánh, cô cứ kiên quyết không nhận!
Cố Đình Yến túm lấy bàn chân nhỏ, kéo thẳng người cô sang, đôi chân trắng muốt dài thẳng thớm vắt ngang đùi anh, bị cánh tay rắn chắc giữ chặt.
Một tay khác ôm ngang eo, Khương Noãn Noãn trợn to mắt, chống vào áo thêu hoa văn bạc của anh:
"Anh làm gì vậy? Em còn đang giận anh đấy."
Cố Đình Yến mặt không đổi sắc:
"Ngôi nhà đó vốn là của em, em có thể đổi mật khẩu bất cứ lúc nào. Ngày mai anh sẽ bảo trợ lý chuyển quyền sở hữu sang tên em."
Giọng anh nghe như miễn cưỡng, nhưng hành động lại là tặng cả căn nhà. Khương Noãn Noãn lập tức xìu một nửa khí thế, động tác chống cự cũng yếu đi, còn chủ động trèo lên ngồi trong lòng anh.
"Phải nói trước, là anh ép em nhận, chứ không phải em tham lam muốn đâu."
Trong đôi mắt lạnh lẽo của Cố Đình Yến ánh lên nét cười, hai bàn tay đặt trên eo cô:
"Yếu đuối thế này sao?"
Yếu đuối cái gì? Một căn nhà đổi lấy sự ngoan ngoãn, còn chê ít chắc?
Khương Noãn Noãn vươn người, hai tay đặt lên ngực anh, đôi mắt long lanh vừa uất ức vừa giảo hoạt:
"Còn cái chuyện anh vòng vo vu khống em đi với đàn ông khác, thì tất cả mật khẩu nhà phải đổi thành ngày sinh của em. Bao gồm cả văn phòng của anh nữa."
Ánh mắt Cố Đình Yến lại liếc về chiếc khăn quàng trắng sau bàn vẽ. Cái khăn trong ảnh với Trạch Hằng, chẳng lẽ chỉ tình cờ giống nhau?
Thấy anh không trả lời, cô lạnh giọng cười:
"Em biết ngay mà, anh đâu nỡ đổi sinh nhật của tình cũ."
Cô định đẩy anh ra, nhưng bàn tay trên hông giữ chặt chẳng khác nào kẹp sắt.
Cố Đình Yến ngẩng cằm nhìn cô. Làn da trắng, mái tóc rối phủ vai, váy ngủ hồng mềm mại, đôi chân dài cọ xát trên quần tây của anh...
Chỉ một thoáng, Khương Noãn Noãn đã nhận ra sự khác thường trong mắt anh và phản ứng của cơ thể.
Cô cứng đờ, nhìn chằm chằm vào đôi mắt đen sâu thẳm kia, rồi hét:
"Đồ biến thái!"
"Phản ứng bình thường." Anh điềm nhiên đáp.
Cô cúi xuống nhìn chiếc váy ngủ đã xòe rộng trên đùi anh, ấm ức đến phát khóc:
"Anh vu oan cho em còn chưa đủ, còn định bắt nạt em nữa..."
"Anh có từng nói với em tổng tài sản của anh chưa? Nhiều đến vậy, bao gồm cả bất động sản ở nước ngoài. Em muốn đổi hết mật khẩu sao?" Cố Đình Yến chăm chú nhìn gương mặt nhỏ đang nổi giận, trông như hồ ly mê người.
Khương Noãn Noãn chọc tay vào ngực anh, đôi mắt long lanh:
"Ngụy biện."
Bị ngón tay nhỏ chọc ngứa, anh bế thốc cô lên:
"Anh cần tắm."
"Thế ôm em theo làm gì!" Khương Noãn Noãn quẫy chân trong không trung, tay vòng chặt cổ anh, tim đập thình thịch:
"Phòng em không có đồ đàn ông đâu, em thật sự không ngoại tình! Không hề lén lút nuôi trai bao!"
"Dùng khăn của em."
"Em có thể chờ ngoài mà!"
"Giúp anh kỳ lưng, toàn bộ mật khẩu đổi theo ý em."
"... Bao gồm cả mật khẩu thẻ ngân hàng?"
...
Phòng tắm tràn ngập hơi nước, kính mờ phủ sương. Giọng nam trầm thấp hòa cùng nhịp thở dồn dập.
Cô gái bị kéo vào, váy ngủ ướt sũng, đôi môi đỏ sẫm run rẩy, ngón tay khẽ run...
...
Hệ thống 66 nhìn ký chủ bị giày vò cả đêm, mệt như chó, nằm vật trên giường, không nhịn được lẩm bẩm:
[Cũng coi như giữ được thanh danh cho nam chính, cô chỉ... hy sinh một chút bộ phận cơ thể thôi.]
Khương Noãn Noãn không buồn để ý, úp mặt vào chăn im thin thít.
Rất nhanh, hơi nóng của người đàn ông áp sát sau lưng, vòng tay ôm chặt eo, rồi thỏa mãn chìm vào giấc ngủ.
Sáng sớm mới 6 giờ, Cố Đình Yến đã dậy. Còn cô gái trong chăn vẫn ngủ say, mái tóc đen xõa như tảo biển, cánh tay trắng mảnh buông lỏng, bờ vai trần phủ đầy dấu đỏ.
Ánh mắt anh trầm xuống, thầm nghĩ: yêu tinh.
...
Tới công ty, toàn bộ phòng thư ký nhận nhiệm vụ mới: đổi tất cả mật khẩu bất động sản của tổng giám đốc thành ngày sinh của Khương Noãn Noãn.
Người tình nhỏ vừa khiến anh hài lòng, anh sẽ hồi báo xứng đáng.
Chỉ có trợ lý Lý suýt khóc ngất. Ông chủ có bất động sản khắp thế giới, đổi mật khẩu hết thì có mà c.h.e.c!
...
10 giờ sáng, Khương Noãn Noãn lê lết thức dậy. Cả đêm dùng tay quá sức đến mức viêm gân, cô lấy cao dán dán lên, vừa khóc vừa than:
"66, tôi bẩn mất rồi, giờ chỉ muốn nghe tin tốt thôi..."
[Chỉ tăng được 2 điểm hảo cảm, bình thường thôi.]
66 bổ sung:
[Không phải cô từng nói cơ thể còn nhiều bộ phận khác dùng được sao, giờ đúng là dùng tới rồi đó.]
Khương Noãn Noãn run run giơ bàn tay dán đầy cao, mắt ướt nhòe, uất ức kêu:
"Anh ta đúng là không phải người!"
"Ting~"
Điện thoại có tin nhắn.
Là cửa hàng LV báo bộ sưu tập đông mới đã lên kệ, hỏi có cần đem mẫu đến cho cô thử không.
Khương Noãn Noãn hừ lạnh:
"Mua! Hôm nay phải quẹt thẻ anh ta nổ tung mới được!"

Bình Luận

0 Thảo luận