Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Sau Khi Làm Thế Thân Cho Bốn Đại Boss, Tôi Kiếm Trăm Tỷ Mỗi Năm

Chương 74: Ký hợp đồng với Phó Thi Lưu

Ngày cập nhật : 2025-09-12 16:15:02
Sau khi Dự Thái và những người khác rời đi, vẫn chưa kịp nói với "nữ thần" vài câu, cậu ta nhéo tay Phi Cẩm Triệu:
"Trước cậu nói không quan tâm cô ấy, tôi tin thật, tôi thật sự muốn theo đuổi cô ấy."
Phi Cẩm Triệu mặt lạnh:
"Nói với tôi có ích gì?"
"Có ích gì? Cậu nói có ích gì, đưa cơ hội đi chứ, anh bạn ơi!" Dự Thái nóng lòng.
Anh ta thấy Phi Cẩm Triệu nghiêm túc như vậy, càng tức:
"Cậu cười với chị Noãn Noãn một cái, tôi sợ cô ấy sẽ yêu luôn đó."
Phi Cẩm Triệu khẽ khì một tiếng, lần này không nói rõ, càng làm Dự Thái lo lắng.

Sáng hôm sau, đoàn phim Cuộc sống Hải Đảo gọi cho Khương Noãn Noãn:
"Mùa mới sắp quay, hỏi cô khi nào rảnh để quay cảnh ở nhà cô."
"Chúng tôi chỉ quay phần cô chuẩn bị hành lý, và cảnh tổng quan trong nhà thôi."
Theo hợp đồng, Khương Noãn Noãn sắp xếp lịch, rồi nhắn tin cho Trạch Hằng, lái xe đến biệt thự cũ của gia đình anh.
Lần này cô không giấu chiếc Audi nhỏ, ai cũng biết cô từng tham gia show, kiếm được tiền, nên có xe đi lại tiện lợi.
Quản gia đã nhận thông báo từ sáng, hướng dẫn cô đỗ xe, dẫn vào phòng yoga.
Trong phòng, Phó Thi Lưu đang tập yoga, mặc bộ đồ liền tím ôm sát cơ thể, thân hình thon thả, uyển chuyển như liễu.
Cô ta không ngoảnh đầu, chỉ nhìn gương phản chiếu cửa:
"Cô đến tìm chồng tôi?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/sau-khi-lam-the-than-cho-bon-ai-boss-toi-kiem-tram-ty-moi-nam&chuong=74]

Anh ấy đi làm sớm rồi, không có ở nhà."
Khương Noãn Noãn:
"Tôi đến để nhận công việc làm cố vấn tâm lý của Trạch Lâm."
Phó Thi Lưu cúi người giữa chừng, lập tức đứng thẳng, quay lại kinh ngạc:
"Đình Yến sai cô đến?"
Khương Noãn Noãn gật đầu:
"Ừm."
Ngay khoảnh khắc đó, mọi phiền muộn trong vài ngày qua của cô tan biến.
Đình Yến biết Trạch Lâm bị rối loạn lưỡng cực, nhưng vẫn đưa cô tới, chứng tỏ anh thật sự chẳng mấy để ý đến Phó Thi Lưu.
Người đàn ông ấy, miệng nói ghét cô ta, nhưng yêu thì chưa từng thiếu.
Phó Thi Lưu tỏ vẻ rạng rỡ thấy rõ, lấy khăn lau mặt, đi đến nói:
"Cô bị Đình Yến sa thải, đưa đến đây, chắc không oán giận chứ? Cô biết không, chăm sóc Trạch Lâm không phải dễ dàng."
Khương Noãn Noãn:
"..."
Thật ra, không cần kích thích cô nữa, hợp đồng vẫn còn nguyên trong ngăn kéo.
Cô bình thản:
"Tôi không có vấn đề gì, còn mong chờ được ở bên Trạch Lâm, anh ấy chắc là người tốt."
Phó Thi Lưu ánh mắt khinh miệt thoáng qua.
Cô mất Đình Yến, liền muốn bám Trạch Lâm, để sau này cô được nhàn hạ.
Cô ta lại nói:
"Cô nhớ cửa hàng Joeline Jewelry ở Pháp không? Có sự cố khiến một cô gái c.h.e.c, còn nhớ không?"
Khương Noãn Noãn gật:
"Nhân viên sai sót, cô ấy đã chịu trách nhiệm pháp lý rồi."
Phó Thi Lưu nhấp nước:
"Khương tiểu thư, cô không thấy là lỗi của mình sao?"
Khương Noãn Noãn khẽ cười, giọng không nhún nhường:
"Phó tiểu thư là luật sư hay thẩm phán à? Nếu tôi sai, pháp luật và cảnh sát sẽ xử lý, liên quan gì đến cô? Hơn nữa, việc đó ngoài công việc của tôi, cô không có quyền chất vấn."
Phó Thi Lưu siết bình nước, sau đó buông lỏng, cười:
"Cô nói đúng. Giờ tôi sẽ nhờ người hầu nói với cô việc phải làm hàng ngày."
Người hầu? Cô ta tự hạ thấp địa vị mình rồi.
Khương Noãn Noãn:
"Chưa cần, chúng ta còn phải làm thủ tục."
Cô lấy hợp đồng đã chuẩn bị sẵn từ túi vải, đưa ra:
"Lịch trình tôi bận, mỗi tuần tối đa 2 ngày đến trị liệu, 1 ngày 3 tiếng, lương 10 ngàn. Phó tiểu thư thấy ổn thì ký."
Phó Thi Lưu lật qua hợp đồng, đọc:
"Bên B có quyền tự vệ khi bị tấn công, nếu bị xâm hại nghiêm trọng, được quyền kiện bệnh nhân?"
Cô nhíu mày:
"Ý nghĩa gì đây?"
Khương Noãn Noãn bình thản trả lời:
"Tôi biết Trạch Lâm bị rối loạn lưỡng cực nghiêm trọng, nên đây là biện pháp bảo vệ cần thiết cho bản thân."
Phó Thi Lưu trả hợp đồng:
"Không hợp lý."
Khương Noãn Noãn hỏi lại:
"Khi cô tìm tôi, không nói Trạch Lâm thiếu cố vấn tâm lý sao? Một tuần 2 ngày, 6 tiếng chăm sóc, vẫn không hợp lý?"
Phó Thi Lưu hỏi:
"Cô là tâm lý viên sao? Chẳng có chứng chỉ chuyên nghiệp."
Khương Noãn Noãn mỉm cười:
"Cô không công nhận tôi, vậy sao lúc trước tìm tôi làm gì? Đùa à?"
Phó Thi Lưu tức nghẹn, không nói được gì.
Khương Noãn Noãn chậm rãi lấy hợp đồng từ tay cô:
"Không đồng ý cũng được, thông báo Trạch Hằng và bà Trạch, tôi không làm, Đình Yến đưa tôi tới, không bắt buộc tôi phải làm."
Phó Thi Lưu cuối cùng ký hợp đồng, còn cẩn thận để Khương Noãn Noãn giữ bản sao. (Edit:Beo)
Cô chính thức nhận vai cố vấn tâm lý không chính thức và vào phòng Trạch Lâm.
Bảo mẫu Ngô vừa dọn xong bữa sáng, nhắc:
"Trạch Lâm không thích người gần, giữ khoảng cách 1 mét, nếu cậu ấy phát bệnh dễ mất lý trí, phải chạy ngay."
Phó Thi Lưu đứng ở cầu thang nói:
"Bắt đầu hôm nay, lương sẽ chuyển đúng hạn vào tài khoản của cô."
Khương Noãn Noãn mở túi, còn có máy sốc phòng thân, nhìn một cái, tâm yên.
Cô bước vào căn phòng gỗ đỏ, Phó Thi Lưu nháy mắt với bảo mẫu Ngô.
Bảo mẫu hiểu ý, nhanh chóng khóa cửa, để cô lại bên trong 3 tiếng.
Phó Thi Lưu mỉm cười:
"Nghe Trạch Lâm nói Joeliyn chính là Khương Noãn Noãn, tôi đồng ý đưa người này tới, không chỉ giúp em gái trả thù, mà còn muốn người phụ nữ kia tránh xa Đình Yến."

Bình Luận

0 Thảo luận