Khương Noãn Noãn gọi một phần cơm hộp, vừa đi ra cửa vừa hỏi Cố Đình Yến:
"Cái thẻ ngân hàng tối qua trong phòng tắm anh hứa đưa em đâu rồi?"
Ngay ở huyền quan, cô đã thấy nó.
Cố Đình Yến nói:
"Mật khẩu là sinh nhật em."
Khương Noãn Noãn vui vẻ cầm lấy thẻ, chẳng buồn hỏi hạn mức bao nhiêu. Nhưng nghĩ một cái LV thì vẫn chưa đủ, cô lại liên hệ với toàn bộ quản lý các cửa hàng xa xỉ, bảo họ mang hàng mới đến tận nhà.
Tin tức "đại gia lại quẹt thẻ" vừa truyền ra, một nửa các cửa hàng xa xỉ trong tòa nhà Lăng Cảng lập tức đóng cửa, không tiếp khách lẻ nữa.
Nhân viên bán hàng không được đi thì nhìn quản lý cười hớn hở mà dậm chân tiếc nuối.
Nhân viên mới tò mò hỏi:
"Quản lý sao nhiệt tình vậy chứ? Chỉ một khách thôi, mua nổi bao nhiêu?"
Nhân viên cũ khẽ hừ:
"Đủ bằng cả năm doanh thu đó."
"..." Nhà người ta chắc mở hẳn xưởng in tiền rồi.
Vài chiếc xe van sang trọng chở đầy hàng hóa và người mẫu lần lượt tới nhà Khương Noãn Noãn.
Căn nhà trong chốc lát biến thành sàn catwalk thời trang.
Đúng lúc Hàng Phán Hạ dẫn Ngụy Tử Dịch đến, suýt nữa bị đống hộp hàng hiệu cao cấp chất đầy sàn chắn mất chỗ đứng.
Khương Noãn Noãn vừa gặm hamburger vừa vẫy tay:
"Đến rồi hả, ngồi đi, xem có món nào thích không."
Cảnh tượng ấy khiến hai ngôi sao nhất thời ngây người.
Một show diễn toàn hàng hiệu cao cấp ngay trong nhà -- đúng là lần đầu họ thấy.
Hàng Phán Hạ nhìn đống túi xách như bày sạp, cùng Ngụy Tử Dịch nuốt nước miếng cái ực.
"Cô...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/sau-khi-lam-the-than-cho-bon-ai-boss-toi-kiem-tram-ty-moi-nam&chuong=179]
đang mua đồ sao?"
Khương Noãn Noãn gật đầu, còn chỉ vào bàn trà nơi đặt bánh ngọt xa xỉ mà cửa hàng mang tới:
"Ngồi xuống ăn đi, đừng khách sáo."
Ngụy Tử Dịch rụt rè ngồi cạnh, cô lại hào phóng chìa tay bắt:
"Hạ Hạ đưa cậu đến, tôi cũng chẳng biết tặng gì làm quà gặp mặt."
Cằm cô khẽ hất về phía đống túi xách, đồng hồ, dây chuyền:
"Cậu thích cái nào thì cứ lấy, tôi tặng."
Khí thế đại gia của cô làm Ngụy Tử Dịch rùng mình. Lúc đi Hàng Phán Hạ chỉ bảo cô là bà chủ của Joeliyn, nào có nói là cả cây tiền biết đi!
"Không cần đâu, chúng ta chỉ đến bàn chuyện chương trình thôi." Ngụy Tử Dịch ngượng ngùng từ chối, gương mặt toát lên vẻ chính trực "tôi không nhận hối lộ".
Thấy thế, Khương Noãn Noãn cũng thấy hơi đường đột, bèn quay sang Hàng Phán Hạ:
"Thế Hạ Hạ chọn đi, tôi bao cả."
Hàng Phán Hạ quen thân với cô nên chẳng khách sáo, lập tức ôm hai chiếc túi cá sấu gần cả triệu, rồi còn ngồi xổm chọn đồng hồ trong "sạp hàng":
"Trang sức thì thôi, tôi chỉ đeo đồ của cô thôi."
Khương Noãn Noãn:
"Được, lát nữa tôi bảo Lộ Cẩm gửi thêm vài mẫu mới cho cô."
Ngụy Tử Dịch bắt đầu thấy hối hận vì mình quá giữ kẽ. Nhất là khi thấy người mẫu mặc một bộ váy ngủ ren gợi cảm, phía sau buộc dây, chỉ cần khẽ kéo là tuột sạch...
Anh liếm môi, trí tưởng tượng bay xa, đến nỗi Khương Noãn Noãn hỏi về nội dung show mà chẳng trả lời.
Cô liếc váy ngủ, lại nhìn ánh mắt anh dán chặt, bèn đưa ra kết luận:
"Cậu có người yêu?"
"À?" Ngụy Tử Dịch ngẩn người, gương mặt ngây thơ như cún con.
Khương Noãn Noãn lập tức hiểu ra -- thì ra bệnh trĩ của anh ta là thế mà ra.
Cô mua luôn bộ váy ngủ ren ấy, đưa cho anh:
"Tặng cậu, về mặc cho người yêu xem."
Ngụy Tử Dịch lúng túng gãi đầu, khẽ đập vai cô:
"Thế này ngại quá."
"Chúng ta cùng tham gia chương trình, giúp đỡ lẫn nhau là được." Khương Noãn Noãn dứt khoát nhét đồ vào tay anh, quẹt thẻ cái rẹt.
Hợp tác mà có thể dùng tiền mua được, thì chẳng cần phí lời.
...
Tại phòng họp tập đoàn Cố thị.
Tài vụ đang báo cáo tiến độ dự án và lợi nhuận quý vừa rồi. Phòng họp im phăng phắc, chỉ có tiếng điện thoại rung liên tục trên bàn, nghe mà sốt ruột.
Giám đốc tài vụ cau mày nhìn xuống, thầm nghĩ ai to gan thế, dám nghịch điện thoại ngay trước mặt tổng tài?
"Điện thoại của ai đấy?"
Người đàn ông bình thản cất vào túi quần, thản nhiên nói:
"Tiếp tục đi."
Giám đốc tài vụ: "..." Biết nhiều hại thân thật.
...
Tan họp, trợ lý Lý nhìn tài khoản cá nhân của sếp vừa bị quẹt ba chục triệu trong một buổi sáng, tất cả đều ở các cửa hàng xa xỉ.
Chẳng trách lúc nãy điện thoại sếp rung không ngừng -- thì ra tiểu tình nhân đang quẹt thẻ!
Nhìn dãy số không đếm xuể, anh ta thầm than:
"Vừa tặng hai căn biệt thự cả tỷ mà chưa đủ, ông chủ nuôi đúng con thú nuốt vàng rồi..."
"Trợ lý Lý, tổng tài gọi anh." Một thư ký nhắc.
Anh vội chỉnh lại tinh thần, bước vào văn phòng:
"Ông chủ."
Cố Đình Yến đứng trước cửa sổ sát đất, cúi mắt nhìn chậu xương rồng đã vàng úa quá nửa:
"Điều tra thế nào rồi?"
Trợ lý Lý báo cáo:
"Xác nhận chuyến đi chùa Linh Lư chỉ là tình cờ, Đại thiếu nhà họ Trạch chỉ đi cầu bình an thôi. Người phụ nữ tối đó không phải Khương tiểu thư. Chúng tôi tra cả chuyến tàu và số ghế rồi -- Khương tiểu thư đi ghế hạng hai, không cùng chuyến luôn."
Anh đưa thêm tấm hình:
"Gần đây anh ta thân với con gái một ông chủ dược phẩm, chắc mới ly hôn nên không muốn lộ, mới cho gỡ tin."
Cố Đình Yến xem lịch trình du lịch của Khương Noãn Noãn, hoàn toàn khác Trạch Hằng, không có giao điểm nào, sạch sẽ rõ ràng.
Pass chương sau: cậu bé được Noãn Noãn và Trạch Lâm giúp đỡ tên gì. Gợi ý: có 7 chữ, viết liền kh dấu, kh in hoa
Trợ lý Lý cũng thấy sếp mình đa nghi quá. Khương tiểu thư kiểu gì cũng chẳng dính dáng đến đại thiếu kia. Ngược lại, về phía Phó tiểu thư, anh buộc phải nhắc:
"Dạo này Nhị thiếu và Phó tiểu thư rất gần gũi. Sau khi cô ấy ly hôn với Trạch đại thiếu, có không ít lần bị chụp ảnh ra vào nhà Nhị thiếu lúc nửa đêm. Tin tức đều đã bị chúng tôi chặn lại."
Trong lòng anh thật sự bội phục cô gái đó. Theo đuổi ông chủ mấy lần không thành, cô ta liền chuyển hướng công phá cậu em trai. Bản lĩnh tâm lý và thủ đoạn phải nói đỉnh thật.
Nhưng Cố Đình Yến chẳng để tâm, sắc mặt không chút dao động.
Anh cúi người, đặt hai chậu xương rồng héo quắt lên bàn:
"Đi tìm bác sĩ."
"Ơ? Ai bị sao ạ?" Trợ lý Lý ngơ ngác.
Anh chỉ vào hai chậu cây:
"Bê đi."
"..."
"Cái này... còn cứu nổi không?"
Cố Đình Yến cài khuy áo tay, cầm áo vest trên ghế lên:
"Chuyện nhỏ thế mà cũng hỏi tôi? Lương tôi trả cho cậu à?"
Trợ lý Lý đen mặt ôm hai chậu xương rồng ra, học theo khí thế của sếp đặt mạnh lên bệ cửa sổ phòng thư ký:
"Tổng tài dặn, hai chậu này phải cứu sống, c.h.e.c là trừ lương."
Đám thư ký: "???"
"Chúng tôi còn chưa đổi xong mật khẩu nhà cửa nữa mà?"
"Quan trọng là, dạo này tổng tài toàn bắt làm mấy chuyện trời ơi đất hỡi để làm gì?"
Trợ lý Lý nhớ tới công việc tăng gấp mấy lần mà lương không nhúc nhích, bĩu môi:
"Bị hồ ly mê hoặc, hôn quân."
Anh vừa đi, mấy thư ký liền thì thào:
"Trợ lý Lý sao càng lúc càng nhiều oán khí vậy?"
"Chắc ế lâu quá, đi xem mặt lần nào cũng thất bại, chó còn chê."
"Khổ thật. Mà thôi, hôm nay tôi phải về sớm, kỷ niệm sinh nhật vợ."
...
Ngày 14 tháng 8 âm lịch.
Khương Noãn Noãn từ công xưởng đang sửa sang bước ra, gọi điện cho Cố Đình Yến hỏi ngày mai Trung Thu định sắp xếp thế nào.
Không ngoài dự đoán, anh phải về nhà chính.
Ba anh mới ra tù, cả nhà muốn ăn một bữa đoàn viên. Loại dịp này, không tiện mang cô theo.
Khương Noãn Noãn đến Nam Phù Ký lấy hộp bánh trung thu đã đặt, rồi lái xe thẳng đến nhà Phi Cẩm Triệu.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận