Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Sau Khi Làm Thế Thân Cho Bốn Đại Boss, Tôi Kiếm Trăm Tỷ Mỗi Năm

Chương 28: Song phương chạm mặt

Ngày cập nhật : 2025-09-11 04:32:58
Cô cúi đầu, nghiêm túc dùng cồn i-ốt giúp cậu sát trùng:
"Đừng có cứng đầu, thời tiết oi bức thế này mà nhiễm trùng thì chỉ tổ phải đi viện tốn thêm tiền thuốc."
Phi Cẩm Triệu nhìn khuôn mặt trắng nõn tinh xảo của cô, mím môi:
"Cảm ơn."
"Nhà cô ở đâu? Tôi đưa cô về."
Dĩ nhiên không thể nói là ở Dương Quang Hoa Đình, xa quá.
Khương Noãn Noãn tiện miệng báo một cái địa chỉ gần:
"Khu dân cư Vân Khôn."
Sau khi băng bó xong cho lòng bàn tay cậu, cô lại ngồi vào thùng xe ba gác của cậu.
"Giờ chúng ta có thể lấy danh nghĩa bạn bè để kết bạn WeChat chưa?" - cô cười hỏi.
Phi Cẩm Triệu đưa điện thoại cho cô.
Đó là chiếc Huawei đời cũ, màn hình còn nứt một đường.
Anh thật sự nghèo đến mức khó tưởng tượng.
Khương Noãn Noãn quét mã thêm bạn, trong đầu vang lên giọng hệ thống 66:
【Alipay nhận được 100 ngàn, độ hảo cảm của Phi Cẩm Triệu +4%】
"Lúc chiều cậu đi giao đồ ăn cũng đạp cái ba gác này à?" - cô hỏi.
Phi Cẩm Triệu nhàn nhạt đáp:
"Xe điện hỏng rồi."
"Ồ, sửa có tốn nhiều không?"
"Ừ."
Khương Noãn Noãn không mở miệng đề nghị cho tiền, tỏ ý tốt bụng lúc này còn quá sớm.
Một chiếc xe bảo mẫu màu đen từ khúc ngoặt phía sau chạy tới.
Ngồi trong xe, Cố Thời Châu gọi WeChat cho cô lần nữa.
Ánh mắt hắn vô tình nhìn ra cửa sổ, bắt gặp cô gái đang ngồi trên thùng xe ba gác -- quen thuộc vô cùng.
"Cô đang ở đâu?" - hắn hỏi qua điện thoại.
"Ở ngoài."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/sau-khi-lam-the-than-cho-bon-ai-boss-toi-kiem-tram-ty-moi-nam&chuong=28]

- Khương Noãn Noãn tùy tiện đáp.
"Với ai?"
"Bạn."
Cố Thời Châu khẽ cười nhạt:
"Bạn trai?"
Cô đảo mắt trong lòng:
"Liên quan gì đến anh?"
Lời vừa dứt, đầu dây bên kia im lặng, rồi cuộc gọi bị cúp.
Xe bảo mẫu vọt lên trước.
Không lâu sau, Phi Cẩm Triệu cũng dừng xe ba gác lại, ngay sau chiếc xe đen, ở trước cổng khu dân cư Vân Khôn.
"Đến rồi."
Cậu bước xuống, vóc dáng cao gầy, mà xe ba gác lại mất hơi, khiến việc cô bước xuống khó khăn, đứng dậy còn loạng choạng.
"Lại đây."
Phi Cẩm Triệu đưa tay ra.
Vai cậu rộng, áo sơ mi cũ cài kín tận cổ, khi Khương Noãn Noãn vui vẻ tiến lại gần, cô còn ngửi thấy mùi bột giặt sạch sẽ trên áo.
Cậu nắm chặt tay cô, đỡ cô nhảy xuống.
Hành động thân mật này vừa khéo bị thu hết vào gương chiếu hậu xe bảo mẫu.
"Khương Noãn Noãn, khá đấy nhỉ."
Cố Thời Châu mở cửa bước xuống, giọng lười nhác vang lên làm cô giật bắn, suýt ngã khuỵu.
Phi Cẩm Triệu nhanh chóng buông tay, lui sang một bên nhìn người mới đến.
Hắn mặc áo phông đen rộng rãi, quần đen treo dây xích bạc thời thượng, gương mặt tuấn mỹ bị che bởi cặp kính râm to bản, tay đút túi, dáng đứng tùy ý nhưng khí chất vẫn ngời ngời.
Khương Noãn Noãn hoàn toàn không ngờ Cố Thời Châu lại xuất hiện giờ này.
Cô đè nén trái tim đang đập loạn:
"Tôi tưởng công việc là sáng mai mới bắt đầu."
"Vé đổi rồi, tối nay bay."
Hắn đi đến đứng giữa hai người, ánh mắt sau kính râm quét qua Phi Cẩm Triệu với vẻ khinh miệt rõ rệt.
Nắm chặt ngón tay, hắn gật với Khương Noãn Noãn:
"Tôi đi đây."
Cô còn định nói gì, cổ bỗng bị hắn vòng tay ôm ghì.
Hơi thở nóng phả bên tai, gò má cô lập tức tê dại.
"Cô từ chối làm bạn gái tôi, thì ra là vì thích loại này?"
"Trông tôi có kém gì hắn đâu?"
Xin lỗi, hai người vốn không cùng một phong cách, chẳng thể so sánh.
Phi Cẩm Triệu chẳng quay đầu lại, nhanh chóng quay xe đi.
Khương Noãn Noãn thấy bàn tay trên cổ càng siết chặt, cô mà lỡ nói hắn xấu, chắc bị bóp c.h.e.c ngay tại chỗ.
"Cố nhị gia nên tự tin với nhan sắc của mình chứ."
"Rõ ràng là cô làm tổn thương tự tôn của tôi rồi."
Chóp mũi hắn lướt qua vành tai cô, giọng bất mãn.
Khương Noãn Noãn bất đắc dĩ nắm lấy cánh tay hắn, xoay đầu lại, hai người gần như chóp mũi chạm nhau.
Hơi thở của hắn khựng lại.
"Cố nhị gia, tôi chỉ thích đàn ông chung tình. Còn anh, mấy cô gái đẹp bên cạnh không đếm xuể, ít nhất cũng đủ một xe tải rồi nhỉ?"
Cô cong môi, cố ý để lớp son môi hồng nhạt chạm vào cằm hắn:
"Tôi nói rồi, tôi sợ đàn ông tệ bạc, sao có thể thích anh được?"
Đôi mắt đen láy của cô linh động, sống mũi khẽ chạm vào môi hắn, như thể đang trêu chọc.
Tim Cố Thời Châu bỗng nhảy dựng. Trước khi hắn kịp làm gì, cô đã khéo léo đẩy hắn ra.
"Tôi thật sự không xứng với cô?" - hắn hoàn hồn, lại trở về bộ dạng trêu ghẹo.
"Hiện tại là không xứng. Hỏi nữa cũng vậy thôi."
Cô vòng qua hắn, chủ động ngồi lên xe bảo mẫu.
Nửa đêm đi đón người, đúng là có bệnh. May mà cô luôn mang theo túi xách và giấy tờ, nếu không chuyện cô sống ở Dương Quang Hoa Đình chắc bại lộ rồi.
Xe bảo mẫu trực tiếp chở cả hai ra sân bay.
Trợ lý đời sống của Cố Thời Châu vì đi mua cà phê, không cẩn thận ngã cầu thang, trẹo chân phải nhập viện nghỉ ngơi vài ngày.
Trên xe, Khương Noãn Noãn nhận được lịch trình tiếp theo của hắn.
Thật ra đây là lần đầu tiên cô tiếp xúc với công việc trợ lý của minh tinh, cảm giác mới mẻ.
Chương trình tạp kỹ mà Cố Thời Châu tham gia tên "Cuộc sống đảo biển", cùng vài nghệ sĩ và đoàn làm phim trải nghiệm đánh cá, mở nhà hàng hải sản bên bờ biển.
Hiện đã ra ba mùa, tỉ suất xem trung bình.
Lần này mời được ảnh đế tham gia để kéo nhiệt độ, quả là họ chi tiền mạnh tay.
Danh sách khách mời vừa công bố đã leo top hot search, chiếm sóng mọi bảng.
Máy bay hạ cánh xuống sân bay đảo lúc rạng sáng.
Khương Noãn Noãn ngáp ngắn ngáp dài, đầu gần như gục hẳn lên vai hắn.
Cho đến khi Cố Thời Châu không chịu nổi, lấy tay đẩy trán cô ra:
"Cô là trợ lý hay tôi là trợ lý thế? Đến nơi rồi."
Trong lòng hắn bắt đầu hối hận vì lúc bốc đồng kéo cô đi làm trợ lý.
Khương Noãn Noãn ngái ngủ mở mắt, ánh mắt mơ màng trong veo lại ẩn chút quyến rũ vô tình.
Hắn bị nhìn một cái, lời trách cứ đến miệng cũng nghẹn lại, đành hạ giọng:
"Dậy đi, xuống máy bay rồi."
"Ồ... tôi phải mua quần áo trước đã." - cô dụi mắt, ngáp một cái - "Ở đây tận bảy ngày, tôi không thể mặc đi mặc lại bộ này."
Mặt hắn sầm xuống, lại nhìn cái áo T-shirt gấu nhỏ với quần jean đơn giản trên người cô, miễn cưỡng gật đầu.
Không đổi thì cũng đúng là quá mất mặt, bên cạnh hắn chưa từng có nhân viên nào ăn mặc... quê mùa thế.
Đợi mọi người cùng đi mua quần áo cho cô xong, đến địa điểm quay, mặt trời đã lên cao, gió nóng hầm hập.
Biển xanh, sóng vỗ và bãi cát trắng -- tiêu chuẩn của hòn đảo.
Khương Noãn Noãn vừa đặt chân lên bãi cát mềm, đôi mắt sáng rực khi nhìn ra xa...

Bình Luận

0 Thảo luận