Ánh đèn dịu nhẹ chiếu lên ghế vỏ bằng da đen, làm nổi bật gương mặt góc cạnh điển trai của Thẩm Tư Niên.
Anh ta mặc vest đen, cổ áo sơ mi hơi mở, để lộ đường xương quai xanh hoàn hảo.
“Lên xe.”
Đôi mắt sâu thẳm sắc bén, như hai viên ngọc đen lấp lánh.
Tô Thanh Ngư lùi một bước. Tên Thẩm Tư Niên này tìm cô làm gì? Lại tìm được đến cô bằng cách nào?
“Có việc thì nói, không có thì tôi về.” Tô Thanh Ngư chẳng đời nào lên xe của gã đàn ông lạ.
“Lên xe.”
Thẩm Tư Niên hơi nghiêng đầu, Tô Thanh Ngư thấy đỉnh đầu anh ta bị một nòng súng đen chĩa vào.
Tô Thanh Ngư: …
Ngay sau đó, một đám đàn ông lực lưỡng bước xuống từ xe, mỗi người đều có quỷ dị khế ước theo sau, cầm súng trong tay, đồng loạt chĩa vào Tô Thanh Ngư.
Giỏi lắm.
Thẩm Tư Niên đúng là người đàn ông mang đến bất hạnh.
Tô Thanh Ngư liếc nhìn hai quỷ dị sau lưng mình. Nếu giờ ra lệnh cho Ưu Ưu và Vô Tâm giết hết đám người này, chắc chắn làm được, nhưng bản thân cô nhẹ thì bị thương, nặng thì chết.
Tốc độ đạn rất nhanh.
Tô Thanh Ngư khó mà quay về nguyên vẹn.
Có nên ra tay ngay lúc này hay không là một vấn đề.
Lúc này, cửa sổ ghế phụ được hạ xuống.
Một phụ nữ tóc đỏ ngồi tư thế tao nhã, khóe mắt có nốt ruồi đỏ, mặc sườn xám đen, một tay đặt trên đầu gối, ngón tay thon dài, toát lên khí chất quý tộc.
Giọng cô ta bình thản: “Giết một người của chúng tôi rồi dễ dàng rời đi sao?”
Thẩm Tư Niên nháy mắt với Tô Thanh Ngư, ra hiệu người phụ nữ này rất nguy hiểm, khôn ngoan thì nên biết điều.
Tô Thanh Ngư không thèm nhận ý tốt của anh ta.
Vì chính Thẩm Tư Niên dẫn người phụ nữ này đến.
Trong xe là người của tổ chức Áo Đen.
“Tôi không biết cô nói gì.”
Tô Thanh Ngư từng giết một người của tổ chức Áo Đen trong phó bản 【Đoàn Xiếc Táo Đỏ】, chỉ Văn Tuyết Trà biết chuyện này, mà hiện giờ Văn Tuyết Trà hẳn đang ở phó bản khác, khó có khả năng đi báo với tổ chức Áo Đen.
Vậy thì, người tố cáo chỉ có thể là kẻ đã chết.
Hoặc là, người đàn ông đó đã báo toàn bộ thông tin của các người thử thách cho tổ chức trước khi vào phó bản.
Người của tổ chức Áo Đen tìm Tô Thanh Ngư trước vì cô rời phó bản sớm hơn.
Giọng người phụ nữ rất bình tĩnh, bình tĩnh đến gần như vô tình, cô ta: “Không cần chối cãi, cũng không cần sợ hãi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/quy-tac-ky-la-chao-mung-en-ngoi-nha-ngot-ngao&chuong=276]
Chỉ một mạng người thôi. Cậu ta không hoàn thành nhiệm vụ, không giết được cô, là do cậu ta kém cỏi. Chúng tôi không định truy cứu trách nhiệm của cô.”
“Oh.”
Biểu hiện của Tô Thanh Ngư còn lạnh lùng hơn.
Tổ chức Áo Đen là một tổ chức cực đoan sùng bái quỷ dị.
Lãnh đạo cấp cao của tổ chức Áo Đen tuyên truyền thuyết tiến hóa quỷ dị, cho rằng con người là thứ thấp kém, quỷ dị là cao cấp, việc con người tiến hóa thành quỷ dị là quá trình chọn lọc tự nhiên. Những ai không tiến hóa thành công là bị tự nhiên đào thải.
Với người mới gia nhập, họ bắt buộc lặp lại học thuyết, hạn chế tiếp xúc thông tin bên ngoài để kiểm soát tư tưởng và hành vi.
Cho đến khi phá hủy lối tư duy ban đầu của tín đồ, xóa bỏ bản sắc cá nhân và khả năng tư duy độc lập, biến tín đồ từ cá thể thành một phần của tổ chức, để hoàn thành mục tiêu tín ngưỡng chung của tổ chức.
Tóm lại là một đám người đầu óc có vấn đề.
Càng tránh xa họ càng tốt.
Nhưng người phụ nữ tóc đỏ trên ghế phụ lại tỏ ra hứng thú với Tô Thanh Ngư, cô ta hơi nghiêng đầu: “Tôi tên Trần Đan Vận, nghe nói cô ký khế ước với rất nhiều quỷ dị, tôi muốn trò chuyện với cô.”
Với người của tổ chức Áo Đen, họ rất ngưỡng mộ những ai có thể khế ước quỷ dị.
Họ cho rằng người ký khế ước quỷ dị, tất nhiên lập trường đã đứng về phía quỷ dị.
Tô Thanh Ngư cân nhắc lợi hại trong lòng.
Giờ đối đầu trực diện ở đây chắc chắn sẽ đổ máu.
Trần Đan Vận không có ý giết cô.
Tô Thanh Ngư hỏi ngay: “Cô muốn trò chuyện thế nào?”
“Tôi muốn mời cô uống trà.”
Trần Đan Vận chỉ dùng ánh mắt ra hiệu, vệ sĩ ở ghế sau đã hiểu ý mở cửa xe. “Lên xe đi, tôi đưa cô đến một nơi thú vị.”
Tô Thanh Ngư lên xe, ngồi cạnh Thẩm Tư Niên.
Thẩm Tư Niên cười với cô, thì thầm: “Cô đừng sợ nhé, chị Trần sẽ không làm hại cô đâu.”
“Là anh nói cho tổ chức Áo Đen biết vị trí của tôi đúng không?”
Có thể định vị chính xác Tô Thanh Ngư như vậy, ngoài hệ thống ra, cô không nghĩ đến khả năng nào khác.
Thẩm Tư Niên cười ha ha, không trả lời thẳng.
Tô Thanh Ngư lại hỏi: “Trong phó bản biệt thự, có mấy người thoát ra?”
Chuyện này không ảnh hưởng lợi ích của Thẩm Tư Niên nên anh ta hào phóng trả lời: “Có tôi ở đó, phó bản năm người, dĩ nhiên cả năm đều sống. Tôi biết cô quen Bạch Hỏa, yên tâm, cậu ta vẫn sống.”
“Anh ấy sống hay không chẳng liên quan đến tôi.”
Trong tiểu thuyết "Kinh Dị Giáng Lâm", Bạch Hỏa sẽ trở thành đồng đội của Thẩm Tư Niên, là một nhân vật phụ quan trọng, chắc chắn không chết sớm.
Lúc đó, không chỉ có năm người bị nhốt trong biệt thự.
Tô Thanh Ngư đoán, có lẽ ngay từ đầu những người còn lại đã mất tư cách tham gia trò chơi.
“Đừng giả vờ, biết thừa cô tò mò lắm.” Thẩm Tư Niên nhướng mày: “Muốn biết sau khi cô trốn, trong biệt thự xảy ra chuyện gì không? Cô nói một tiếng ‘muốn’, tôi kể cho nghe.”
“Không muốn.”
Tô Thanh Ngư quay đầu, nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ.
Thẩm Tư Niên vốn chuẩn bị một tràng khoe khoang, nhưng Tô Thanh Ngư chẳng thèm nghe, khiến anh ta hơi chán nản.
Thực ra, trong phó bản biệt thự nhà họ Lạc, nhờ gợi ý của hệ thống, Thẩm Tư Niên tỏa sáng rực rỡ, sống sót rời đi, địa vị xã hội tăng vọt.
Mà tất cả điều này không phải ngẫu nhiên.
Là sự chuẩn bị chu toàn và nỗ lực của anh ta.
Trước khi đến biệt thự nhà họ Lạc, anh ta đã nắm được danh sách tất cả khách VIP ngày hôm đó.
Với những nhân vật quan trọng trong danh sách, Thẩm Tư Niên điều tra kỹ lưỡng.
Anh ta biết cha Lạc quan tâm nhất đến việc kinh doanh gia tộc.
Khi quỷ dị giáng lâm, cha Lạc bán công ty giá thấp, đổi lấy tài sản trong thế giới quỷ dị, giúp gia tộc chuyển mình khó khăn, đứng vững trong thế giới mới.
Khi tiếp xúc với cha Lạc, Thẩm Tư Niên tập trung khoe quỷ dị khế ước và tài sản của mình.
Sự xuất hiện bất ngờ của tổ chức Áo Đen quả thực ngoài dự liệu.
Nhưng điều này cũng cho anh ta cơ hội thể hiện trước mặt bố vợ.
Trong phó bản, anh ta sử dụng nhiều đạo cụ quỷ dị, lại dùng quỷ dị khế ước của mình khiến cha Lạc rất xem trọng anh ta.
Lạc Ngọc Noãn thấy cha mình công nhận Thẩm Tư Niên, trong lòng âm thầm vui mừng.
Khi Thẩm Tư Niên còn làm bảo vệ, anh ta đã quen biết Lạc Ngọc Noãn, con gái ngoài giá thú của nhà họ Lạc. Quan hệ giữa hai người luôn mập mờ. Thiệp mời tham dự vũ hội nhà họ Lạc trước đây cũng do Thẩm Tư Niên nhờ Lạc Ngọc Noãn lấy được.
Hồi nhỏ, cuộc sống của Lạc Ngọc Noãn không tốt. Mẹ cô ta ốm yếu, cha Lạc hiếm khi thăm nom, lại mang danh con ngoài giá thú và con của “tiểu tam”, cô ta thường bị người đời khinh miệt.
Để không sống khổ, Lạc Ngọc Noãn muốn trở lại nhà họ Lạc. Năm đó chính Thẩm Tư Niên lúc làm bảo vệ đã lén mở cửa sau cho Lạc Ngọc Noãn vào nhà họ Lạc, giúp cô ta có cơ hội tiếp cận cha Lạc.
Ban đầu, nhiệm vụ của Lạc Ngọc Noãn là tiếp cận Bạch Hỏa.
Nhưng làm sao con người dễ dàng kiểm soát trái tim mình?
Thẩm Tư Niên mới là người khiến Lạc Ngọc Noãn rung động.
Trong những năm qua, hai người đã âm thầm giúp đỡ lẫn nhau, Lạc Ngọc Noãn đã nảy sinh tình cảm từ lâu.
Trong phó bản biệt thự nhà họ Lạc, Thẩm Tư Niên luôn giúp đỡ và chăm sóc Lạc Ngọc Noãn, nhiều lần cứu cô ta khỏi nguy hiểm. Khi những người khác cho rằng Lạc Ngọc Noãn là gánh nặng, anh ta nhất quyết không buông tay.
Điều này khiến tình cảm của Lạc Ngọc Noãn dành cho anh ta tăng vọt.
Lạc Ngọc Noãn thích Thẩm Tư Niên.
Nhưng Thẩm Tư Niên lại không nói với Lạc Ngọc Noãn rằng người anh ta thực sự thích là Lạc Tử Tuyên.
Anh ta chỉ nói rằng trong lòng mình có một ánh trăng sắng không thể chạm tới.
Khiến Lạc Ngọc Noãn không nhịn được mà suy đoán, hỏi cũng không được, không hỏi cũng không xong.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
31 Thảo luận