Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Quy Tắc Kỳ Lạ: Chào Mừng Đến Ngôi Nhà Ngọt Ngào

Chương 638: Tập đoàn Sao Mai (39)

Ngày cập nhật : 2025-10-04 22:12:03
"Nếu cảm thấy cơ hội thắng lợi mong manh, giờ rút lui vẫn kịp."
Tô Thanh Ngư ngả người ra sau, vuốt ve tay áo, cụp mắt: "Ba ngày này, tập đoàn mở liên hoan bộ phận, đoàn biểu diễn từ phó bản khác sẽ lên sân khấu biểu diễn. Họ diễn xong sẽ về ngay, nếu anh có lòng, có thể tìm cách đi cùng họ."
Phó bản lồng phó bản, chắc chắn sẽ có đường ra.
"Đã đến đây rồi, ta sẽ không đi đường cũ."
"Con đường phía trước không rõ ràng."
"Trên đường này, ta luôn mò mẫm qua sông."
Lòng Bạch Hỏa đã quyết: "Bàn cờ đã mở, dù cục diện chưa rõ ràng, nhưng chém giết đã khốc liệt, lúc này nhất định phải đánh đến khi chỉ còn quân cờ cuối cùng."
Mỗi người đều theo đuổi con đường của riêng mình.
Huống chi, thứ Bạch Hỏa đại diện không chỉ ý chí cá nhân, mà là lý tưởng của toàn tổ chức Áo Đỏ.
"Vậy chúc anh thành công."
Bạch Hỏa cười nhận lời, anh hỏi: "Tô cô nương, còn cô thì sao? Khoảng thời gian đến Tập đoàn Sao Mai này, cô đã có được thứ mình muốn chưa?"
"Chưa."
Tô Thanh Ngư duỗi bàn tay ra, dù giọng điệu nhẹ nhàng nhưng nội dung lại nặng nề: "Tôi đã đâm thủng bong bóng giả tạo, nhưng vẫn chưa có được sự thật. Giờ tôi không thể sống trong giấc mộng đẹp quá khứ, cũng chưa tìm thấy chỗ thuộc về ở thế giới này."
Bạch Hỏa nhìn Vô Tâm và Anh Lạc sau lưng Tô Thanh Ngư: "Ta lại thấy cô nương nhận được rất nhiều ưu ái từ thế giới này."
Giọng Tô Thanh Ngư rất khẽ: "Ha ha, đúng vậy, những gì tôi nhớ đều có lợi cho tôi. Những gì tôi quên đều bất lợi cho tôi."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/quy-tac-ky-la-chao-mung-en-ngoi-nha-ngot-ngao&chuong=638]


"Người vô tri mới là người hạnh phúc nhất."
Câu nói của Bạch Hỏa như đang bảo Tô Thanh Ngư rằng, có những chuyện chỉ cần không tìm kiếm, sẽ có được nội tâm bình an.
Anh nói câu ấy, âm thầm dò xét thái độ của Tô Thanh Ngư.
Tô Thanh Ngư chống cằm, chớp mắt nhìn Bạch Hỏa, bắt chước cách nói của anh: "Người biết thuận theo số mệnh cũng sẽ có được hạnh phúc."
Bạch Hỏa mím khóe môi, một tiếng cười khẽ vẫn tràn ra từ cổ họng.
"Tô cô nương, cô quả nhiên không chịu thiệt chút nào."
"Tôi gọi cái này là có đi có lại mới là lễ."
Những lời ấy không cần nói trắng ra, họ cười nhẹ, không khí lại trở nên thoải mái.
Họ đều là người kiên định với bản thân.
Vì vậy họ sẽ không thay đổi hành vi của mình.
Người lớn lên, không chỉ cơ thể trưởng thành mà tâm hồn cũng phải trưởng thành.
Sống ở đời, luôn phải rõ mình muốn gì.
Động lực tiến về phía trước nhất định là khát khao trong lòng mình, chứ không phải tiếng nói của người khác.
Người có tâm hồn non nớt sẽ vì ý nghĩ của người khác mà nghi vấn lựa chọn của bản thân.
Thậm chí thay đổi con đường mình đi.
Đến cuối cùng càng đi càng lệch.
Con đường ban đầu đi không tốt, con đường người khác chỉ cũng chưa chắc phù hợp.
Cuối cùng sống mơ hồ mù mịt.
Đổi đường hết cái này đến cái khác, đánh mất điểm đến ban đầu của mình, trở thành kẻ đáng thương chỉ biết tự oán tự trách.
Tô Thanh Ngư luôn kiên định tin rằng, lựa chọn cô làm lúc này chính là lựa chọn đúng đắn nhất.
Không hoang mang, cũng chẳng hối tiếc.
Chỉ cần đi thẳng theo con đường mình chọn.
"Quá khứ muôn hình, như ngày hôm qua đã chết. Tương lai muôn hình, như ngày hôm nay mới sinh."
Bạch Hỏa: "Lập mệnh chi học trong 《Liễu Phàm Tứ Huấn》."
"Đúng vậy."
Tô Thanh Ngư đứng dậy, vuốt hết tóc ra sau lưng: "Câu này lại rất hợp tâm trạng lúc này của tôi. Anh còn chuyện gì muốn nói với tôi không? Nếu không thì tôi về trước đây. Sau này nếu cần, anh nhắn tin cho tôi."
Bạch Hỏa cũng đứng lên, chắp hai tay lại chào: "Ta cũng không làm chậm trễ thời gian cô nương nữa, tạm biệt tại đây."
"Ừm, tạm biệt."
Tô Thanh Ngư vẫy tay với anh.
Rồi cô kéo khóa áo lên tận cùng, đút hai tay vào tay áo, dẫn theo Vô Tâm và Anh Lạc rời khỏi nơi này.
Bạch Hỏa một mình ngồi lại trong đình một lúc.
Anh cảm nhận gió mát ẩm ướt lùa qua đầu tóc.
Đến khi gió lặng hẳn, anh mới đứng dậy đi.
Anh còn hẹn gặp Lạc Tử Huyên và Thẩm Tư Niên ở nơi khác.
Chủ đề thảo luận là ở phòng thí nghiệm, về nghiên cứu thuốc giải ô nhiễm.
Tô Thanh Ngư về ký túc xá nhân viên.
Mấy quỷ dị ở nhà giờ đang ở phòng ngủ.
Riko đang tìm ấm đun nước ở nhà ăn.
"Cô về rồi à, ấm đun nước để đâu vậy?"
Riko lộ vẻ lo lắng giữa lông mày: "Vi Vi sốt cao không hạ, cứ nói nhảm, tôi đun nước nóng lau người cho cô ấy."
"Ấm đun nước ở trong tủ."
Tô Thanh Ngư mở cửa tủ, lấy ấm đun nước và dây điện từ trong cùng ra, đưa cho Riko: "Cho cô ấy uống thuốc chưa?"
"Uống kháng sinh cô cho rồi."
Riko rót đầy nước lạnh vào ấm, cắm phích cắm, bấm nút, bắt đầu đun nước nóng.
Bận rộn xong xuôi, cô ấy ngồi xuống sofa phòng khách, chờ nước sôi.
"Tô Thanh Ngư, tên thật của cô là tên này à?"
Vẻ mặt Riko mệt mỏi.
"Ừ."
Tô Thanh Ngư cũng ngồi xuống sofa.
Riko thở dài một hơi dài, vẻ mặt tiếc nuối nhìn Tô Thanh Ngư: "Tôi dò la ở liên hoan rồi, phó bản cô ở là phó bản năm sao đấy."
"Topi biết mà, độ khó đã được nhắc lúc vào phó bản rồi."
Thấy vẻ mặt Tô Thanh Ngư bình tĩnh, Riko hơi bất ngờ: "Cô không sợ à?"
"Đây không phải phó bản năm sao đầu tiên tôi trải qua."
"Hóa ra cô giỏi thế."
Riko hơi cảm khái: "Vi Vi là người trong phó bản, có vài chuyện tôi không nói được với cô ấy nên muốn tìm cô trò chuyện một chút, không làm phiền cô chứ?"
Tô Thanh Ngư vui vẻ đồng ý: "Không phiền, tôi ngồi với cô đến khi nước sôi."
Mặt Riko gầy gò, cô ấy cười cảm kích khiến phần xương gò má hơi cao.
Cùng là người thử thách, lại không thuộc cùng phó bản, không có xung đột danh phận, cô ấy muốn trò chuyện với Tô Thanh Ngư về kinh nghiệm thông quan phó bản.
"Tôi đến từ phó bản 【Thành Enoch】, phó bản ấy có bối cảnh kiểu Tây, đầy lâu đài, phù thủy, nhà luyện kim..., chuyện xảy ra trong phó bản giống như màn biểu diễn chúng tôi lúc nãy. Tôi cứ mãi kẹt trong mối quan hệ tam giác phức tạp, trong phó bản còn phải làm việc, vừa làm gia sư vừa làm đầu bếp, còn phải cố gắng tham gia biểu diễn, mệt mỏi lắm. Trong phó bản ấy, tôi đã bị nhốt hơn mười mấy ngày. Tôi đều tuân thủ tất cả các quy tắc, nhưng cứ không tìm ra nguồn ô nhiễm."
Tô Thanh Ngư đưa ra chút gợi ý: "Ừm, trước hết cô phải rõ ràng mục tiêu của cô là rời khỏi phó bản, việc làm trong phó bản chỉ là nghề tay trái, cô không thể để mấy công việc ấy chiếm hết thời gian. Việc gì có thể qua loa thì qua loa, cô phải dùng thời gian ấy để thăm dò phó bản."
Riko vỗ tay một cái: "Cô nói đúng, mỗi lần tôi làm xong việc, mệt đến mức chỉ muốn nghỉ ngơi."
"Thứ hai, đi tìm hiểu Cain và nữ phù thủy, họ đều là nhân vật then chốt trong phó bản của cô, có thể thân thiện một chút, họ có suy nghĩ riêng của mình. Chuyện nữ phù thủy tôi không biết, nhưng Cain, tôi có thể kể cho cô vài thông tin."
Tô Thanh Ngư kể chuyện xảy ra với Cain ở phó bản 【Vườn Địa Đàng Đen】.
Riko lặng lẽ ghi nhớ.
"Điểm thứ ba, cô phải mau chóng tìm được quy tắc thông quan, như vậy mục tiêu của cô sẽ rõ ràng hơn. Sau khi có quy tắc thông quan, nếu coi thấy S cấp quá khó thì chọn A cấp hoặc B cấp, đừng chọn cấp cuối cùng, đó là cái bẫy lớn."
Riko khép sổ tay lại, kẹp bút vào trang đầu, rồi nói với Tô Thanh Ngư: "Cảm ơn cô nhé, đúng rồi, cô có thể giúp tôi một việc nữa không?"
Ấm nước sôi kêu lên.
Tô Thanh Ngư nhắc: "Cô nên đi pha nước đi."
Riko ngồi trên sofa không đứng dậy, giọng cô ấy hơi vội: "Tôi tìm hiểu rồi, Tập đoàn Sao Mai có thư viện lớn lắm, cô tiện tay mượn giúp tôi vài cuốn sách liên quan được không? Trước khi đi tôi sẽ trả cô."
Tô Thanh Ngư từ chối không chút do dự: "Không tiện đâu."

Bình Luận

31 Thảo luận