Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Quy Tắc Kỳ Lạ: Chào Mừng Đến Ngôi Nhà Ngọt Ngào

Chương 299: Thạch phủ (20)

Ngày cập nhật : 2025-09-01 11:51:11
Hai gia đinh này đã lên kế hoạch chạy trốn trong ngày.  
Tô Thanh Ngư đi cùng nhị tiểu thư đến tìm đại thiếu gia, anh ta không ở trong phòng mà đang đi qua đi lại trước cửa phòng khách của kỹ nữ.  
Diệp Tư Tư cự tuyệt đại thiếu gia đến thăm lúc nửa đêm.  
Cô ấy dán bùa chú ở cửa chính và cửa sổ.  
Nhìn thấy những lá bùa vàng này, Tô Thanh Ngư cảm thấy hơi quen mắt.  
Giống loại Bạch Hỏa chế tác.  
Đây là chuyện ở thế giới thực.  
Sau khi gia nhập tổ chức Áo Đỏ, Bạch Hỏa đã cải tiến bùa chú. Anh ngâm tất cả giấy bùa màu vàng vào loại nước uống đỏ thu thập trước đó, sau đó sản xuất hàng loạt để tổ chức bán ra ngoài. Số tiền âm phủ thu được trở thành quỹ hoạt động của tổ chức.  
Vì giá bán bùa chú không cao và có hiệu quả ngăn cản quỷ dị nhất định nên được đánh giá cao trong thế giới thực, tỷ lệ phổ biến cũng khá cao.  
Trước đây Từ Dịch Chi đã mua vài tấm, đưa hết cho Diệp Tư Tư giữ.  
Diệp Tư Tư nhanh chóng sử dụng chúng trong phó bản này.  
Cô ấy đã tìm thấy quy tắc trong phòng vào ban đêm, bây giờ chỉ cần đợi trời sáng để gặp được Từ Dịch Chi.  
Khi Tô Thanh Ngư đến gần tấm bùa, cô cảm thấy một mùi hôi thối kinh khủng, giống như người bình thường rơi vào đống thịt thối. Mặc dù giác quan của quỷ dị vốn không nhạy, nhưng mùi lạ từ tấm bùa xông thẳng lên đỉnh đầu.  
Mùi này còn nồng hơn cả đạo cụ quỷ dị "vỏ cam" lấy được từ phó bản 【Tuyến tàu điện ngầm số bốn】.  
Quả nhiên nhị tiểu thư tránh xa căn phòng.  
"Muội muội, đêm khuya đến đây làm gì?"
Dù đại thiếu gia không vào được nhưng vẫn canh giữ trước cửa, ngăn cản quỷ dị khác nhòm ngó thức ăn của mình.  
Cơn đói không bao giờ thỏa mãn thúc đẩy họ tiến gần hơn đến người thử thách.  
Tô Thanh Ngư đã đói mấy ngày liền.  
Những ngày đầu, cô còn có thể chịu đựng được cơn đói này.  
Theo thời gian, cô nhận ra càng đói càng dễ nổi giận.  
Khi cơn thèm ăn ập đến, mọi suy nghĩ khác trong đầu đều biến mất, chỉ còn lại một mong muốn duy nhất là ăn uống điên cuồng.  
Vì vậy, Từ Dịch Chi và Diệp Tư Tư rất quan trọng. Biểu hiện của họ tốt hơn cặp trước, Tô Thanh Ngư có hy vọng rời đi trong chu kỳ thứ hai.  
Nhị tiểu thư cũng đi qua đi lại một lúc, không tìm được cơ hội để ăn thịt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/quy-tac-ky-la-chao-mung-en-ngoi-nha-ngot-ngao&chuong=299]

Bên ngoài lại mưa đỏ, lần này vì nhị tiểu thư và thư sinh không ở cùng nhau nên Thạch lão gia không tìm đến.  
Sáng hôm sau, Tô Thanh Ngư phát hiện hai gia đinh nghe trộm trong bụi cây tối qua đang cầm chổi quét lá dưới gốc hòe già, ánh mắt trống rỗng.  
Cô đến gần người thấp bé hơn để trò chuyện.  
Người đàn ông chỉ ngẩng đầu chào cô rồi lại cúi xuống chăm chú quét lá.  
Tô Thanh Ngư nhìn thấy đầu cậu ta bị khoét rỗng, bên trong mọc đầy dây trầu bà.  
Loại dây trầu bà này có thể thấy trên tường viện của Thạch Phủ.  
Còn người đàn ông cao lớn vừa quét vừa lẩm bẩm: "Đã hai năm ta không về nhà... đã hai năm ta không về nhà..."
Dường như hai người này cũng đã bị đồng hóa.  
Lần này, nhị tiểu thư tự mình mang đồ ăn cho đại tiểu thư.  
Khi Tô Thanh Ngư đến bếp lấy canh thịt, người đầu bếp béo mập lén đưa cho cô một ngón tay.  
Người đầu bếp dính đầy máu nói: "Cái này cho con, khi nào đói thì lấy ra."  
Tô Thanh Ngư từ chối, nhưng đầu bếp nhất định bắt cô nhận, cô đành giấu ngón tay đứt lìa vào tay áo.  
Trong tay áo còn có chú hề gỗ đang ngủ.  
Tô Thanh Ngư dùng ngón tay chọc chọc vào con rối, tứ chi của nó cử động một cái, giống như đứa trẻ buồn ngủ cố mở mắt rồi ôm chặt lấy ngón tay và tiếp tục ngủ say.  
Đặt canh thịt vào hộp đựng thức ăn.  
Tô Thanh Ngư theo nhị tiểu thư đến nhà bếp ở sân sau.  
Nhị tiểu thư bưng bát canh nóng, đứng trước khe cửa nhà bếp, nói vào bên trong: "Tỷ tỷ, ta mang canh đến cho tỷ."  
"Cút đi! Mày không phải muội muội của tao!"
Trong nhà bếp vang lên tiếng đập phá đồ.  
"Ta là Thanh Thanh mà, là Thanh Thanh mà tỷ tỷ yêu quý nhất."
Nhị tiểu thư thổi nhẹ làn hơi nóng bốc lên từ bát canh, để mùi thơm lan tỏa vào bên trong: "Tỷ tỷ, đói bụng rất khó chịu, tỷ ăn thêm chút đi, ăn vào sẽ đỡ đau đớn."  
Dường như đại tiểu thư rất đau khổ.  
"Tất cả các ngươi đều đã chết, chết gần hai năm rồi... các ngươi không tồn tại, các ngươi đều là ảo giác... Cút đi! Tất cả cút hết đi!"  
"Tỷ tỷ, chứng hoang tưởng của tỷ ngày càng nặng rồi."
Nhị tiểu thư dùng ngón tay khuấy đều bát canh, rồi cho vào miệng mút một cái, đẩy bát canh qua khe cửa: "Tỷ phải ăn uống đầy đủ, không được để cha toại nguyện."  
Hai năm trước?  
Nghe đến mốc thời gian này, vết thương trên trán Tô Thanh Ngư đau nhói.  
Cuối cùng, đại tiểu thư đập vỡ bát, không ăn một miếng nào.  
Nhị tiểu thư tiếc nuối nhặt những mảnh vỡ lên, rồi thè chiếc lưỡi đỏ dài liếm nước thịt còn sót lại.  
Ban ngày sau khi mang đồ ăn xong, nhị tiểu thư sẽ về phòng nghỉ ngơi.  
Cô ấy bảo Tô Thanh Ngư xếp đôi giày thêu hướng mũi ra ngoài.  
Quả nhiên Từ Dịch Chi tìm Diệp Tư Tư vào ngày hôm sau.  
Tô Thanh Ngư lén theo sau, nghe trộm hai người nói chuyện.  
Từ góc nhìn của Từ Dịch Chi, anh ta cảm thấy có người đi theo mình, cảm giác bị theo dõi rất rõ, nhưng khi quay lại thì không thấy ai.  
Khi hai người gặp nhau, Tô Thanh Ngư phát hiện Thẩm Tư Niên cũng đang lén theo dõi Diệp Tư Tư.  
Tô Thanh Ngư đã trốn trên cây hòe già trước đó, tán lá sum suê che khuất thân hình cô.  
Cặp đôi này gặp nhau, luôn phải quấn quýt nhau một lúc.  
Từ Dịch Chi nắm chặt cổ tay Diệp Tư Tư hỏi: "Đêm qua đại thiếu gia có đến tìm em không?"  
"Từ Dịch Chi, anh buông tôi ra!"
Diệp Tư Tư cố rút tay ra nhưng không đủ sức: "Tôi dùng bùa chú đuổi đại thiếu gia đó đi rồi. Anh hỏi vậy, chẳng lẽ đêm qua nhị tiểu thư đến tìm anh? Thế nào? Anh mở cửa à?"  
Từ Dịch Chi ôm chặt Diệp Tư Tư vào lòng: "Tư Tư, nhị tiểu thư là quỷ dị."  
Diệp Tư Tư đáp trả: "Chẳng phải đại thiếu gia cũng vậy sao?"
"Hôm qua tôi đã tìm thấy manh mối, cửa sau bị khóa, chìa khóa ở chỗ nha hoàn bên cạnh nhị tiểu thư."  
Diệp Tư Tư hỏi: "Anh tìm thấy quy tắc chưa?"
"Tất nhiên."
Từ Dịch Chi đưa quy tắc của mình cho cô ấy.  
Sau khi xem xong, Diệp Tư Tư cũng lấy ra quy tắc của mình, cô ấy không giãy giụa nữa mà dựa vào lòng Từ Dịch Chi nói: "Chỉ cần lấy được chìa khóa, chúng ta có thể lén đi từ cửa sau, hoàn thành cách thông quan cấp A. Cấp A cũng được, sẽ thưởng rất nhiều tiền âm phủ."  
Tô Thanh Ngư nghe thấy chìa khóa và cách thông quan cấp A có liên quan đến nhau.  
"Tôi muốn đi cấp S."
Từ Dịch Chi nhìn chằm chằm vào cái giếng trong sân: "Trước khi đến đây, tôi đã hỏi một số gia đinh, một số vẫn là người, họ đều nói đã ít nhất hai năm không rời khỏi Thạch phủ."  
Chuyện hai năm trước...  
Tô Thanh Ngư liên tưởng đến một sự việc, đó là cái giếng trong sân trông rất cổ kính nhưng thực ra là giếng mới.  
Thời gian đào giếng chính là hai năm trước.

Bình Luận

31 Thảo luận