Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Quy Tắc Kỳ Lạ: Chào Mừng Đến Ngôi Nhà Ngọt Ngào

Chương 479: Núi Thần Khỉ (10)

Ngày cập nhật : 2025-09-19 20:02:51
Lão trưởng thôn đã già yếu, nói nhiều một chút là bắt đầu thở hổn hển, như ống khói khu phố cũ mãi không được sửa.
Tô Thanh Ngư nâng chén trà, hơi ấm lan từ đầu ngón tay, xua tan chút lạnh lẽo trong người.
Họ đều đang chờ lão trưởng thôn nói tiếp.
"Khi tôi chưa làm trưởng thôn, vị lão đạo sĩ kia của Thanh Vân Quán đã lên núi, ông ấy sống trên núi nhiều năm. Có lẽ do tu hành lâu dài, khi tôi đã tóc bạc phơ, ông ấy vẫn là khoẻ mạnh, tinh thần như xưa, tựa như trường sinh bất lão."
Lão trưởng thôn nói, giọng đầy sự ngưỡng mộ: "Đại sư rất tốt, lúc đó khỉ trong núi làm loạn, chính đại sư đã tìm thấy thần khỉ, dẹp yên tranh chấp giữa dân làng và khỉ. Sau này, bệnh lông đen bùng phát, đại sư chế ra một loại linh dược, giúp chúng tôi chữa trị, loại thuốc đó là một chất lỏng màu đỏ, mùi vị kỳ lạ, tôi từng xin đại sư chỉ dạy cách bào chế, nhưng ông ấy không tiết lộ. Không biết sau này xảy ra chuyện gì xảy ra, tính tình đại sư thay đổi hẳn, không cho dân làng tùy tiện ra vào đạo quán chữa bệnh, phải có kiểm lâm dẫn đi mới được đưa bệnh nhân đến. Dù sao bệnh này còn chữa được, cũng xem như may mắn."
"Đó là sư phụ của ta."
Dù Trí Hư Tản Nhân còn nhận Bạch Hỏa là đồ đệ hay không, trong lòng Bạch Hỏa mãi mãi chỉ có một sư phụ.
"Hả? Đại sư còn có đồ đệ à?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/quy-tac-ky-la-chao-mung-en-ngoi-nha-ngot-ngao&chuong=479]


Đôi mắt lão trưởng thôn thoáng đờ đẫn: "Tôi già rồi, nhiều chuyện không nhớ nữa."
Thời gian trong phó bản này và nhận thức của dân làng đều bị ô nhiễm và biến dạng.
Trong mắt dân làng, Trí Hư Tản Nhân luôn là kẻ cô độc.
"Tháng này đã là tháng mười hai rồi phải không?"
Bạch Hỏa chuyển chủ đề, ánh mắt chợt trùng xuống, dù vẻ mặt thản nhiên nhưng có thể cảm nhận tâm trạng anh không vui: "Các người chuẩn bị vật hiến tế tháng này chưa?"
Lão trưởng thôn cười móm mém xoa râu, nói: "Đã chuẩn bị xong rồi, tuyệt đối không thể đắc tội thần khỉ."
Bạch Hỏa không nói nữa.
Lão trưởng thôn vẫn tự nói.
Ông ta cảm thán những thiếu nữ hiến tế thật vĩ đại, lấy thân thể mình đổi lấy một năm bình yên cho ngôi làng mình được sinh ra.
Bất kỳ thiếu nữ nào được chọn hiến tế, gia đình cô ấy sẽ được dân làng kính trọng
Và gia đình thiếu nữ cũng xem đây là vinh dự lớn nhất.
Tất cả những điều này đều là vô lý với Tô Thanh Ngư.
Hiến tế chỉ có thể mang lại cái chết.
Không có sự cứu rỗi.
Sau khi trò chuyện một lúc, họ rời khỏi ủy ban thôn.
Khi họ bước ra khỏi phòng nghỉ, toàn bộ nhân viên tiền sảnh đều đứng dậy thẳng tắp, quay mặt về cửa chính. Nhìn chằm chằm vào họ, dường như đang tiễn họ rời đi.
Lão trưởng thôn ra tiễn.
Khi chia tay, ông ta ảm đạm nói một câu: "Người đang làm, trời đang nhìn, hai vị đi đường cẩn thận."
Bạch Hỏa chỉ lạnh lùng liếc nhìn lão trưởng thôn.
Anh cảm thấy khi lão trưởng thôn nói câu này, ông ta hoàn toàn không xem lại việc mình đã làm.
Trên đường trở về thôn.
Tô Thanh Ngư hỏi: "Anh muốn ngăn cản chuyện hiến tế?"
Bạch Hỏa nhẹ đáp: "Ừ."
Tô Thanh Ngư lén quan sát biểu cảm trên mặt Bạch Hỏa, cô biết, Bạch Hỏa tuyệt đối không chịu nổi chuyện hiến tế người sống chống lại nhân loại như vậy.
"Họ là con người trong phó bản, một số người ở đây thậm chí không biết phó bản là gì. Ô nhiễm không được giải trừ, họ không được tự do, anh cứu được một lúc, không cứu được cả đời."
"Cứu được lúc nào thì cứu. Hiến tế người sống là hành vi mù quáng và tàn nhẫn, nếu thần khỉ thực sự là thần minh bảo vệ núi, sẽ không chấp nhận cách hiến tế này."
Bạch Hỏa dừng lại, khi đối diện với con người, ánh mắt anh thường mang sự đau xót, so với thần phật ngồi cao trên bàn thờ, Bạch Hỏa giống như hiện thân của thần minh, đi trong thế gian, cứu độ chúng sinh.
Giọng anh trong trẻo như suối: "Biết đâu nguyên nhân thần khỉ bị ô nhiễm chính là do oán khí của hiến tế người sống. Ma thần mới lấy máu nuôi dưỡng tín ngưỡng. Chỉ có niềm tin chân thành, tôn sùng chân thiện mỹ mới hướng tới được vị thần thật sự."
"Có lẽ vậy, con người luôn áp đặt ý chí của mình lên những thứ không biết nói."
Thần phật trên bàn thờ không biết nói.
Họ cũng không thể chọn tín đồ của mình.
Bao nhiêu kẻ mượn danh thần minh, làm việc ác thỏa mãn lòng riêng.
Thời gian sau đó, Tô Thanh Ngư và Bạch Hỏa đến từng nhà ghi biên lai xử phạt, vì trước đó họ cố ý để ý những nhà nào có củi có vấn đề nên hiệu suất lập biên lai rất cao.
Mỗi khi dân làng tỏ ý muốn nộp phạt riêng cho họ, Tô Thanh Ngư có thể cảm nhận ánh mắt rình rập trong bóng tối.
Sau khi họ cự tuyệt nghiêm khắc, ánh nhìn đó lại biến mất.
Sau khi lập xong biên lai phạt, mặt trời đã sắp lặn.
Có hai cái cáng được đặt ở tảng đá lớn cổng thôn,
Nơi này không như trong thôn, thỉnh thoảng còn có vài người dân đi qua, gió lạnh vi vu thổi qua cổng thôn, mấy người dân đặt cáng xuống xong, chuồn nhanh như gặp ma.
Hai cái cáng tỏa ra luồng khí dữ .
Một chiếc cáng cần hai người khiêng. Nếu chỉ dựa vào hai người thử thách, họ sẽ phải đi hai chuyến, lúc đó mặt trời đã lặn, núi sẽ rất nguy hiểm.
May mà Tô Thanh Ngư và Bạch Hỏa đều có quỷ dị khế ước.
Tô Thanh Ngư bảo Vô Tâm và Anh Lạc giúp đỡ, khiêng hai người này về hướng Thanh Vân Quán.
"Nếu tối nay rảnh, chúng ta hỏi sư phụ anh về chuyện của Hiểu Điệp."
"Được."
Hai người đi đến nửa đường, dù mới hơn 8 giờ nhưng ánh trăng đã chiếu xuống.
Từng vệt trăng như dải lụa rơi xuống, giữa các dải cách nhau một khoảng.
Đêm đầu tiên gặp ánh trăng, nó đã giúp họ đuổi lũ khỉ phiền phức đi.
Nhưng lúc lên núi, vì không rõ ánh trăng có điểm quỷ dị nào khác không nên họ tránh ánh trăng đi.
Suy cho cùng, ánh trăng có thể gây hại cho khỉ, không có nghĩa là nó vô hại với con người.
Quy tắc kiểm lâm thứ tám【Núi Thần Khỉ】.
【Nếu gặp tình huống khẩn cấp, bạn có thể bước vào ánh trăng đêm. Ánh trăng sẽ xua tan u ám trong rừng núi, dẫn bạn ra khỏi sương mù.】
Lúc này, những người toàn thân lông đen vốn nằm yên trên cáng bỗng co giật, sùi bọt mép, trợn trắng mắt, cơ thể run bắn dưới tấm ga giường.
Rồi quấn theo ga giường, lăn khỏi cáng.
"Rầm"
Chuyện gì thế?!

Bình Luận

31 Thảo luận