Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Quy Tắc Kỳ Lạ: Chào Mừng Đến Ngôi Nhà Ngọt Ngào

Chương 376: Tây Lương Nữ Quốc (5) 

Ngày cập nhật : 2025-09-11 23:16:06
Lựa chọn đang bày ra trước mắt Tô Thanh Ngư.
Hai khối thịt u vừa khóc lóc vừa cầu xin được ôm.
Chúng khóc oa oa, giống hệt những đứa trẻ đang chờ được chọn.
“Mẹ ơi, chọn con… khặc khặc khặc…”
“Mẹ… khặc khặc khặc… chọn con…”
Thứ không phải người, một khi mọc ra miệng đã bắt đầu biết nói.
Tiếng khóc ồn ào khiến huyệt thái dương của Tô Thanh Ngư giật thình thịch.
Cô nghĩ, khi Đường Tăng biết trong bụng mình mọc ra thứ gì đó, phản ứng đầu tiên là bảo Tôn Ngộ Không lấy nó ra.
Còn phản ứng đầu tiên của Trư Bát Giới là sinh nó ra.
【Xin hãy phân biệt rõ, chỉ người có tấm lòng từ bi mới có thể sinh ra “giải pháp” thực sự. Bạn chỉ có một cơ hội lựa chọn.】
Xét về hai khối thịt u trong bụng, Trư Bát Giới từ bi hơn.
Con mắt thứ ba của Nhị Lang Thần chiếu rọi lên Trư Bát Giới, cứ như ý thức bản thể của hắn được đánh thức, nói ra mấy câu rằng mình chỉ muốn ăn chay, điều đó chứng tỏ ý thức bản thể của Trư Bát Giới vẫn chưa hoàn toàn biến mất.
Quy tắc thứ ba và thứ tư 【Tây Lương Nữ Quốc】.
【Con mắt thứ ba của Nhị Lang Thần có thể nhìn rõ bản chất sự vật, phá vỡ mọi ảo giác mê hoặc.】
【Trư Bát Giới thật sự chỉ ăn chay, không ăn thịt.】
Có vẻ chọn Trư Bát Giới an toàn hơn.
Nhưng, vẫn còn một cách hay hơn nữa..
Tô Thanh Ngư nhìn hai khối thịt u, mỉm cười nói: “Các con đều là những đứa trẻ ngoan, mẹ sẽ chọn cả hai con cùng lúc.”
Quy tắc chỉ giới hạn cơ hội lựa chọn, không giới hạn nội dung của lựa chọn.
Một cơ hội lựa chọn hoàn toàn có thể chọn đồng thời cả hai.
Hai khối thịt u liền ngừng khóc.
Chúng nhìn nhau rồi nở nụ cười quỷ dị.
Chỉ thấy chúng nhảy tưng tưng như quả bóng rổ, há to miệng, chất dịch nhầy màu xanh lấp dính trên những chiếc răng hình răng cưa, còn mảnh giấy thì nằm ngay trên lưỡi chúng.
“Lại đây lấy đi, phải lấy đồng thời cả hai mới được coi là một lần lựa chọn.”
Khoảng cách giữa hai khối thịt u khá xa nhau.
Nếu chỉ dựa vào Tô Thanh Ngư, cô không thể đồng thời vươn hai tay để lấy giấy ra.
Nhưng khó mấy cũng có cách giải quyết.
Tô Thanh Ngư lấy ra một ngàn đồng âm phủ, hỏi Anh Lạc ở bên cạnh:
“Cô có thể đồng thời lấy cả hai mảnh giấy ra không?”
“Có thể, chủ nhân của tôi.”
Anh Lạc nhận tiền âm phủ, những bông mẫu đơn đang nở rộ trên người nàng nuốt tiền âm phủ vào cơ thể.
Sau đó, nàng nâng bàn tay được tạo thành từ những cánh hoa phấn hồng, giữa lòng bàn tay mọc ra những sợi dây leo màu xanh lục. Dây leo như có sinh mệnh, luồn vào miệng của cả hai khối thịt u, lấy mảnh giấy ra.
Khối thịt u tách ra từ Trư Bát Giới “khúc khích” cười.
Thân hình khổng lồ của Trư Bát Giới bất ngờ lao lên, một cước giẫm chết khối thịt u đó, lập tức nó hóa thành một vũng thịt nát.
Sau đó, Trư Bát Giới ngồi phịch xuống đất, thở hổn hển.
Còn khối thịt u kia lại phát ra tiếng khóc của trẻ sơ sinh, bò lên lưng Đường Tăng, từ chỗ đốt sống cổ chui vào trong, biến mất không thấy nữa.
Ánh mắt Đường Tăng ngây dại trong chốc lát.
Câu cuối cùng quy tắc thứ sáu【Tây Lương Nữ Quốc】.
【Nếu thai nhi chỉ cần ba ngày là có thể hạ sinh, hãy cẩn thận, đó là ký sinh trùng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/quy-tac-ky-la-chao-mung-en-ngoi-nha-ngot-ngao&chuong=376]

Ký sinh trùng sẽ khống chế não bộ con người, khiến con người ăn uống vô độ.】
Hiện tại, Đường Tăng đã bị ký sinh.
Tôn Ngộ Không nhìn chỗ khối thịt phồng vừa biến mất, nuốt một ngụm nước bọt, tiếc nuối nói: “Yêu quái! Lần này ngươi may mắn đó! Nếu lão Tôn ta ăn ngươi, nhất định khiến ngươi vĩnh viễn không thể siêu sinh!”
Ánh mắt Đường Tăng từ bi nhìn Tôn Ngộ Không, chắp tay niệm: “Ngộ Không, con lại nói bậy rồi. Người xuất gia lấy từ bi làm gốc, không thể sinh tâm sát niệm. Hơn nữa, sao con có thể ăn sư phụ mình được?”
Tôn Ngộ Không hơi sợ hãi liếc Đường Tăng một cái. Vòng Kim Cô trên đầu hắn siết chặt vào huyệt thái dương, làm biến dạng cả phần sọ nơi tiếp xúc. Những chỗ nối với vòng Kim Cô hiện rõ màu xanh tím, tựa hồ chỉ cần siết thêm chút nữa là đầu sẽ nổ tung.
Hắn không còn vẻ không sợ trời, không sợ đất, mà đưa tay xoa vòng Kim Cô, vội vàng giải thích: “Sư phụ, thứ đồ nhi muốn ăn là yêu quái, đâu phải sư phụ đâu.”
“Hử?”
Đường Tăng mở mắt, nhạt nhẽo liếc Tôn Ngộ Không một cái.
Tôn Ngộ Không lập tức nhận lỗi: “Sư phụ! Là đồ đệ sai rồi!”
Anh Lạc dâng lên hai mảnh giấy.
Mảnh giấy lấy ra từ miệng khối u thịt tách ra từ Đường Tăng thì trống trơn.
Còn mảnh giấy lấy ra từ miệng Trư Bát Giới lại viết rõ quy tắc thông quan.
Thì ra “giải pháp” trong quy tắc chính là quy tắc thông quan.
Quy tắc thông quan【Tây Lương Nữ Quốc】.
【Cấp S: Để bốn thầy trò Đường Tăng đến Tây Thiên thỉnh kinh.】
Dường như quy tắc cấp S này có chút mâu thuẫn với quy tắc của 【Tây Lương Nữ Quốc】.
【Cấp A: Giữ bốn thầy trò Đường Tăng lại ở Tây Lương Nữ Quốc và phong tỏa vĩnh viễn cổng thành, cho đến khi họ hoàn toàn trở thành một phần của Tây Lương Nữ Quốc, lúc đó bạn có thể cáo lão hồi hương.】
Vấn đề của quy tắc này là ở chỗ, thời gian không xác định.
【Cấp B: Tìm được Bạch Long Mã mất tích, rời khỏi Tây Lương Nữ Quốc dưới sự dẫn dắt của Bạch Long Mã.】
Trong quy tắc còn nhắc đến thịt ngựa, nên cho dù có Bạch Long Mã thì cũng chắc chắn là phiên bản khác.
【Cấp C: Ăn thịt Đường Tăng, để ba đồ đệ của Đường Tăng ở lại Tây Lương Nữ Quốc rồi thay họ lên Linh Sơn.】
Quy tắc này nhìn thế nào cũng giống như muốn tiễn cô lên Tây Thiên.
Quy tắc thông quan cấp S bị khoanh tròn bằng bút đỏ, bên cạnh là dòng chữ nhỏ của Mỹ Nguyệt từ Ngân hàng Thiên Địa: Chỉ được chọn cái này thôi nhé.
Đáng ghét nhất là, cô ta còn vẽ thêm một trái tim nhỏ bên cạnh để làm bộ dễ thương.
Sau khi Trư Bát Giới sinh ra khối u thịt, vòng bụng của hắn nhỏ đi trông thấy.
Đường Tăng nhìn Tô Thanh Ngư với vẻ hiền từ, nhưng lại dùng giọng điệu ôn hòa thốt ra những lời khiến người ta rợn gáy: “Nữ thí chủ, người bảo bần tăng suy nghĩ vài ngày, vậy mà đến ngày thứ ba bần tăng đã sinh con, người có dụng ý gì?”
Tôn Ngộ Không giơ gậy Như Ý, chĩa thẳng về phía Tô Thanh Ngư, nheo mắt nói: “Đúng vậy, bảo chúng ta suy nghĩ vài ngày, thế mà sư phụ và sư đệ của ta lại nhanh chóng sinh ra thịt cầu như vậy. Ngươi giải thích sao đây? Chẳng lẽ… ngươi là yêu quái biến thành?! Muốn hại chết cả bốn thầy trò chúng ta!”
Bọn họ áp sát từng bước.
“Các người đang nghi ngờ tôi sao?”
Bộ não Tô Thanh Ngư xoay nhanh, cô giả vờ tức giận: “Tôi đã cho các người thời gian để suy nghĩ, là các người suy nghĩ quá chậm đấy. Các người là người xuất gia, có một câu rằng: Phật tâm tự quán, tâm có Phật thì nhìn đâu cũng thấy Phật. Tôi dùng tâm Phật để nhìn các người, còn các người lại dùng tâm yêu quái để nhìn tôi. Rốt cuộc tôi là yêu quái hay trong lòng các người có yêu quái?”
Những lời này khiến Tôn Ngộ Không khựng lại.
Đường Tăng niệm một câu “A-di-đà Phật”, chắp tay hướng về Tô Thanh Ngư hành lễ rồi nói: “Nữ thí chủ nói rất đúng, bần tăng đã hiểu ra.”
Sau đó, Đường Tăng đặt tay lên bụng, bề ngoài như đang nói với Tôn Ngộ Không, nhưng ánh mắt khóe nhìn lại liếc về phía Tô Thanh Ngư.
Ông ta nói: “Bụng sư phụ đói rồi, đồ đệ, mang bát Tử Kim đến, thay sư phụ đi hóa chút cơm chay về.”
Tô Thanh Ngư chủ động lên tiếng:
“Xin mời Thánh tăng sang Bích Uyển Hiên, tôi đã sai cung nhân chuẩn bị sẵn cơm chay cho bốn vị, xin mời dùng.”
Bích Uyển Hiên là nơi trong hoàng cung dùng để đãi khách.
“Vậy xin đa tạ nữ thí chủ.”
Đường Tăng bước về phía cửa được hai bước rồi quay lại hỏi: “Nữ thí chủ không đi cùng sao?”
“Không, tôi có thói quen qua giờ ngọ không ăn.”
Đường Tăng gật đầu, dẫn ba đồ đệ rời đi.
Tô Thanh Ngư nhìn theo bóng lưng họ, đến khi hoàn toàn khuất khỏi tầm mắt mới bắt đầu hành động.
Đưa họ đi là có mục đích khác.

Bình Luận

31 Thảo luận