Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Quy Tắc Kỳ Lạ: Chào Mừng Đến Ngôi Nhà Ngọt Ngào

Chương 405: Thành phố điện tử Thất Dạ Hỏa (8)

Ngày cập nhật : 2025-09-13 12:32:44
Sự xuất hiện của Thẩm Tư Niên chỉ là một đoạn nhạc đệm, nhanh chóng qua đi.
Tô Thanh Ngư chơi trò chơi cùng Ưu Ưu ở thành phố điện tử.
Sau khi chơi đua xe, Ưu Ưu kéo cô xuống tầng dưới xem cửa hàng kịch bản sát nhân và phòng trốn thoát khỏi mật thất.
Cửa hàng có nhiều chủ đề.
【Trường THPT Ngôi Sao】
【Tuyến tàu điện ngầm 44】
【Thị trấn tượng điêu khắc】
【Làng Mẫu Dương】
【Gánh xiếc Táo Xanh】

Toàn những thứ “hàng nhái” quen thuộc.
Bọn quỷ dị này cũng giỏi làm ăn, sửa đổi phó bản một chút, biến thành hoạt động giải trí.
Tô Thanh Ngư lại thấy một bóng đen lướt qua góc hành lang.
Bóng đen đó có nét giống với cái bóng từng cướp tiền vàng từ người đàn ông chơi máy gắp thú.
Cô chỉ thấy quen mắt.
Nhưng không nhận ra bóng đen đó là ai.
Tô Thanh Ngư không nhớ Điền Lưu Ly, nhưng Điền Lưu Ly nhớ cô.
Điền Lưu Ly nấp ở góc hành lang, kéo khẩu trang trên mặt.
Trần Đan Vận của tổ chức Áo Đen phái cô ta theo dõi Thẩm Tư Niên, cô ta liền tranh thủ “trốn việc”.
Ở khu vực an toàn không có phó bản, ăn uống, lêu lổng.
Tiện thể làm chút chuyện trộm cắp vặt.
Điền Lưu Ly cảm thấy lương tổ chức Áo Đen trả quá ít, không đáng để cô ta suốt ngày bán mạng.
Đặc biệt là cấp trên trực tiếp Trần Đan Vận, công tư lẫn lộn. Rõ ràng rất quan tâm Thẩm Tư Niên, nhưng lại lấy danh nghĩa công việc, bắt cô ta theo dõi xem Thẩm Tư Niên làm gì mỗi ngày, thật sự chịu không nổi.
Điền Lưu Ly nghĩ, nếu về báo với Trần Đan Vận rằng ngày nào Thẩm Tư Niên cũng vây quanh bởi mỹ nữ, chắc chắn cô ta sẽ nổi giận.
Chi bằng về bịa vài câu, qua loa cho xong chuyện.
Chỉ là, Điền Lưu Ly không ngờ Tô Thanh Ngư cũng ở đây.
Tô Thanh Ngư cũng là đối tượng Trần Đan Vận dặn phải chú ý đặc biệt.
Điền Lưu Ly chưa từng theo dõi Tô Thanh Ngư, báo cáo theo dõi về cô đều là bịa đặt.
Cô ta viết ngày nào Tô Thanh Ngư cũng ở trong phó bản, không theo vào được.
Dù sao Trần Đan Vận cũng chẳng phân biệt được thật giả.
Ngoài cửa hàng phòng trốn thoát khỏi mật thất đầy quỷ dị mang hình dáng hợp thẩm mỹ con người.
Quỷ dị ở đây đều khoác da người.
Da trên người chúng có thể lột ra bất cứ lúc nào, thay bằng khuôn mặt khác để đóng vai.
“Quý cô, vào xem thử không?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/quy-tac-ky-la-chao-mung-en-ngoi-nha-ngot-ngao&chuong=405]

Công nghệ đổi da mới nhất, mang lại cảm giác nhập vai chân thực nhất.”
Người đàn ông ở cửa mặc sơ mi trắng, cao hơn một mét tám lăm, da người đeo trên mặt vừa khít, dung mạo nổi bật, dáng đứng thẳng tắp, chỉ có đôi mắt không giống con người lắm.
“Tôi chỉ dạo ngoài cửa thôi.”
“Vào ngồi chút đi, đại sảnh miễn phí.”
Quỷ dị áo trắng phục vụ chu đáo, không chỉ mời Tô Thanh Ngư vào ngồi mà còn rót cho cô một ly nước chanh mát lạnh.
Tô Thanh Ngư ngồi trên sofa ở đại sảnh, hơi tò mò hỏi: “Bên trong là phó bản à?”
“Không phải, chúng tôi là khu trò chơi được dựng lại dựa trên phó bản.”
“Ông chủ đứng sau thành phố điện tử này là ai?”
Tô Thanh Ngư lấy ra một tờ tiền âm phủ, dùng ngón tay ấn xuống, đẩy về phía quỷ dị để dò la tin tức.
Khuôn mặt vốn vừa khít của quỷ dị vì quá vui mà ngũ quan lệch đi.
Gã xoay đầu 180 độ ra sau, chỉnh lại ngũ quan rồi quay lại.
Trên mặt nở nụ cười thân thiện bắt chước con người.
Gã bước ra sau Tô Thanh Ngư, đặt tay lên vai cô, nhẹ nhàng xoa bóp, dùng hành động thân mật để che mắt người khác, rồi ghé tai cô thì thầm: “Vị khách này, có vài chuyện không thể hỏi ở đây. Cô thấy con mắt ở góc phải trên trần không? Đó là camera giám sát.”
Đến quá gần, dù là quỷ dị, Tô Thanh Ngư cũng thấy hơi kỳ lạ.
Đặc biệt khi gã nói, luồng hơi lạnh thổi vào tai làm cô nổi da gà.
Tô Thanh Ngư dùng giọng chỉ hai người nghe được: “Lát nữa tôi còn phải qua hai phó bản, e là không đợi được đến lúc anh tan ca.”
“Vậy để lại cách liên lạc đi.”
Quỷ dị dùng máu viết một dãy số lên giấy, nhét vào túi Tô Thanh Ngư.
Mỗi hành động của gã đều rất mập mờ.
“Nhớ gọi cho tôi.”
Dù chưa từng yêu, Tô Thanh Ngư vẫn cảm thấy có gì đó không ổn.
“Được, đến lúc đó tôi sẽ kết bạn với anh. Chỉ cần anh cung cấp thông tin, giá cả dễ thương lượng.”
Ưu Ưu ôm cánh tay Tô Thanh Ngư, kề đầu sát vào, nhìn chằm chằm quỷ dị: “Anh thì thầm với chủ nhân tôi, có thể đừng sát thế không? Có gì cứ nói với tôi, tôi sẽ truyền đạt lại cho chủ nhân.”
Quỷ dị kia lập tức rời xa Tô Thanh Ngư.
“Đây là quỷ dị khế ước của cô à?”
“Đúng, cậu ấy tên Ưu Ưu.”
Quỷ dị liếc Ưu Ưu rồi nhìn Tô Thanh Ngư, vô cảm quay đi.
Thái độ trước sau khác biệt rõ rệt.
“Chuyện gì thế này?”
Ưu Ưu cọ trán vào cánh tay Tô Thanh Ngư: “Chủ nhân, anh ta quá đáng lắm. Anh ta được huấn luyện chuyên nghiệp, giả làm người để lấy lòng con người rồi mới lộ răng nanh.”
Tô Thanh Ngư chỉ muốn moi chút thông tin từ quỷ dị kia.
Biết mình biết ta, trăm trận trăm thắng.
Thành phố điện tử này dựa vào Ngân hàng Thiên Địa.
Thẩm Tư Niên xuất hiện ở đây chứng tỏ các cửa hàng này có nhiều lối vào.
Nếu Tô Thanh Ngư tìm được lối ra khác, cô không cần qua hai phó bản còn lại, cũng không lo bị ép truyền tống vào đây nữa.
“Anh ta làm việc ở đây, ít nhiều cũng biết chút thông tin chứ.”
“Ở đây toàn quỷ dị cấp thấp, chúng chỉ biết mấy chuyện vặt vãnh. Chủ nhân, cô đừng nói chuyện với quỷ dị khác nữa được không? Ưu Ưu thật sự lo chủ nhân bị dụ mất.”
“Tôi đâu phải trẻ lên ba.”
Tô Thanh Ngư không dễ bị mê hoặc.
“Nhưng tôi thiếu thốn tình yêu mà, chủ nhân có thể chỉ để mắt đến Ưu Ưu thôi không?”
Ưu Ưu ngẩng đầu, đôi mắt hổ phách nhìn chằm chằm Tô Thanh Ngư. Cậu ta là sự kết hợp của ngây thơ và tàn nhẫn, càng ở bên Tô Thanh Ngư, dục vọng chiếm hữu của cậu ta càng mạnh.
Tô Thanh Ngư né tránh ánh mắt thẳng thắn của cậu ta.
“Nếu cậu đủ xuất sắc, có lẽ được.”
Ưu Ưu nghiêng đầu hỏi: “Chỉ cần xuất sắc là được yêu thương sao?”
“Không đâu, không chỉ xuất sắc còn phải ngoan ngoãn, hiểu chuyện, giá trị cao, cái gì cũng giỏi, nói năng dễ nghe, làm việc nhanh nhẹn, một tay lái máy kéo, bay được trên trời, chui được dưới đất, nặn đất tạo người, khai thiên lập địa…”
Ưu Ưu khóc lớn, những giọt lệ đỏ như máu lăn dài từ khóe mắt: “Vậy nếu Ưu Ưu không làm được thì sao?”
Cậu ra cảm thấy mình còn lâu lắm mới được “ăn” chủ nhân.
Thật là chuyện đáng buồn.
Tô Thanh Ngư cười, vỗ đầu Ưu Ưu: “Ngoan nào, đừng khóc, đừng khóc. Cậu cần cố gắng tiến bộ, cố lên, tôi tin tưởng cậu mà.”
Ưu Ưu ngơ ngác gật đầu.
Lúc này, loa phát thanh vang lên.
Thời gian nghỉ ngơi kết thúc.
“Ưu Ưu, chúng ta lại phải vào phó bản rồi.”
Ưu Ưu gật đầu, cảm thấy thời khắc để mình thể hiện lại đến.
Trở lại căn phòng kim loại.
Khi cánh cửa thứ tư mở ra, phó bản mới xuất hiện.
Phó bản 【Thành Bình An】 khởi động.
Số người thử thách: 1 người.
Độ khó: ⭐⭐

Bình Luận

31 Thảo luận