Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Quy Tắc Kỳ Lạ: Chào Mừng Đến Ngôi Nhà Ngọt Ngào

Chương 427: Trang trại nuôi rắn Uroboros (1)

Ngày cập nhật : 2025-09-14 01:37:57
Sau khi nói xong, Mỹ Nguyệt lặng lẽ đứng yên.
Tô Thanh Ngư hỏi: “Phó bản tiếp theo thế nào?”
Mỹ Nguyệt nở nụ cười lộ hàm răng trắng, nói: “Phó bản cuối cùng, dĩ nhiên phải mang đến trải nghiệm đặc biệt cho cô.”
Về nội dung phó bản, Mỹ Nguyệt không hé nửa lời.
Nhìn nụ cười của cô ta, Tô Thanh Ngư cảm thấy cô ta đang giấu một chiêu lớn.
Khi Anh Lạc bước ra từ phòng suối nước nóng, hoa trên người nàng tươi tắn hơn, hương thơm ngập phòng.
“Chủ nhân, để cô đợi lâu rồi.”
“Không sao.”
Anh Lạc giơ tay, xanh mướt, dây leo là máu thịt, hoa là da. Cơ thể mục rữa của nàng nuôi dưỡng những sự sống này.
“Suối nước nóng ở đây rất dễ chịu, tôi không kìm được, ngâm lâu hơn chút.”
Lông mi Anh Lạc là cỏ xanh, nàng đến gần Tô Thanh Ngư, giọng trong trẻo như chim sơn ca: “Chủ nhân, cô vào tận hưởng đi, chúng ta có thể ngâm chung một hồ. Tôi sẽ chải tóc và lau người cho cô.”
“Còn một phó bản cuối, tôi sẽ rời căn phòng thép này. Về nhà với tôi, bồn tắm massage ở nhà còn thoải mái hơn.”
“Tôi nghe theo chủ nhân.”
Anh Lạc luôn nói chuyện dịu dàng.
Cửa thứ năm mở ra.
Tô Thanh Ngư cảm thấy ánh mắt Mỹ Nguyệt trở nên hơi rợn người.
Dưới ánh mắt của Mỹ Nguyệt, Tô Thanh Ngư bước vào cánh cửa cuối cùng.
Phó bản 【Trang trại nuôi rắn Uroboros】 mở ra.
Số người thử thách: 3.
Độ khó: ⭐⭐⭐
【Cảnh báo phó bản: Không được mang quỷ dị khế ước vào phó bản này!】
【Cảnh báo phó bản: Tất cả quỷ dị trong phó bản này không thể lập khế ước!】
Vừa vào cửa đã bị chơi lớn.
Anh Lạc bị ép trở về thẻ cống phẩm.
Còn Ưu Ưu không chịu vào thẻ cống phẩm, thoát khỏi lực ép của phó bản, dùng bút sáp vẽ một hình chú hề lên mu bàn tay Tô Thanh Ngư rồi nhảy ra khỏi lối đi, trở về căn phòng thép.
Một phó bản ba sao không nên có khả năng này.
Chẳng lẽ không phải phó bản, mà là ánh mắt của “Nó”?
“Nó” ở trên tất cả quỷ dị.
Các phó bản, tổ chức Đen-Đỏ-Xanh, Ngân hàng Thiên Địa, Tập đoàn Sao Mai… bất kỳ thế lực nào không thoát khỏi thế giới này đều không thoát khỏi ảnh hưởng của “Nó”.
Hai cảnh báo sau là do “Nó” cố ý thêm vào.
Vừa vào phó bản, Tô Thanh Ngư bị mấy người đeo mặt nạ trắng, mặc quần áo in hình rắn Uroboros chĩa súng vào đầu.
Cùng tình cảnh với cô là một nam một nữ.
Người nam là Thẩm Tư Niên.
Người nữ là Lạc Tử Huyên.
Oan gia ngõ hẹp.
Tô Thanh Ngư nhìn họ, họ cũng nhìn cô.
Sắc mặt cả ba đều khó coi.
Tô Thanh Ngư lập tức cảm thấy sự tồn tại của họ còn đáng lo hơn cả phó bản.
Thẩm Tư Niên thấy Tô Thanh Ngư, ý nghĩ đầu tiên là lo cô nói bậy trước nữ thần của mình. Hồi ở thành phố điện tử Thất Dạ Hỏa, Tô Thanh Ngư thấy anh ta dẫn Lạc Ngọc Noãn đi chơi.
Sau khi đưa Lạc Ngọc Noãn về, theo hướng dẫn hệ thống, anh ta tiếp tục vào phó bản này.
Vào phó bản, hệ thống vì thiếu năng lượng mà buộc tắt máy.
Không có hệ thống, Thẩm Tư Niên mất tự tin.
Lạc Tử Huyên không vào phó bản cùng Thẩm Tư Niên.
Thời gian này cô ta bận rộn với việc kinh doanh gia tộc ở phố Trăng Đen.
Từ khi có bùa hộ mệnh, Lạc Tử Huyên ít vào phó bản, ở lại khu an toàn, tham gia đấu giá khế ước quỷ dị để phát triển thực lực gia tộc.
Trong số quỷ dị cô ta ký khế ước, có hai con át chủ bài.
Một quỷ dị tên Lăng Tiêu, cấp vàng, có khả năng giống không gian tùy thân, có thể thu mọi vật vô tri vào hố đen trong lòng bàn tay và lấy ra bất cứ lúc nào.  
Một quỷ dị tên Hàn Thuyền, cấp xanh lam, có khả năng dò đường, xác định phương hướng trong phó bản, giúp con người tránh đi nhầm vào phó bản.  
Cả hai quỷ dị đều mang hình dáng đàn ông, đẹp trai tuyệt trần.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/quy-tac-ky-la-chao-mung-en-ngoi-nha-ngot-ngao&chuong=427]

Kỹ năng của họ phối hợp giúp Lạc Tử Huyên thu gom vật tư dễ dàng hơn.  
Hiện tại, nhà họ Lạc mở cửa hàng bách hóa lớn nhất trên phố Trăng Đen sau khi quỷ dị giáng xuống. Vật tư đều do Lạc Tử Huyên dẫn đội thu lượm từ các khu vực bỏ hoang. Dù thực phẩm đã hỏng, nhưng đồ dùng hàng ngày vẫn sử dụng được.  
Hàng nhập không tốn phí lại bán giá cao.  
Cô ta kiếm tiền âm phủ từ những người sống sót qua cách này, dễ hơn nhiều so với vào phó bản.  
Giờ đây, nếu đến phố Trăng Đen, có thể thấy ảnh quảng cáo cá nhân của Lạc Tử Huyên trên màn hình quảng trường trung tâm.  
Cô ta đã trở thành một thương nhân thành công.  
Nhưng lần vào phó bản này hoàn toàn là ngoài ý muốn.  
Quỷ dị Hàn Thuyền xác định khu thương mại bách hóa bên đường Trường Xuân không phải phó bản, nhưng khi Lạc Tử Huyên bước vào, vẫn bị kéo vào phó bản.  
Cô ta muốn triệu hồi quỷ dị, nhưng không quỷ dị khế ước nào đáp lại.
Điều này khiến Lạc Tử Huyên có chút tức giận.
May mà Thẩm Tư Niên cũng vào phó bản này. Lạc Tử Huyên biết anh ta thích mình, muốn theo đuổi mình, nên đáng tin. Dù không có quỷ dị, nhưng Thẩm Tư Niên có khiến cô ta yên tâm hơn nhiều.
Tô Thanh Ngư lại nghĩ đến chuyện khác.
Việc ba người họ bị đưa vào phó bản này không phải là sự trùng hợp.
Họ có một điểm chung: đều ký khế ước nhiều quỷ dị.
Kết hợp với lời cảnh báo trong phó bản.
Tô Thanh Ngư đoán phó bản này được thiết kế nhắm vào những người ký khế ước quá nhiều quỷ dị.
Do phạm vi ảnh hưởng của phó bản có hạn, trong khu vực đó, chỉ có Tô Thanh Ngư, Thẩm Tư Niên và Lạc Tử Huyên đáp ứng điều kiện nên ba người mới gặp nhau.
Giờ đây, dù ngoài kia họ oai phong thế nào, cả ba phải ngồi xổm, hai tay ôm đầu, bị đám người đeo mặt nạ trắng dí súng vào đầu.
Tô Thanh Ngư giảm sự hiện diện, lặng lẽ quan sát.
“Đại ca, lô hàng mới tới rồi!”
Một gã tóc vàng, tay xăm hình rồng, lững lờ bước ra.
Tên đàn ông này không đeo mặt nạ.
Thẩm Tư Niên đoán gã là thủ lĩnh đám này, đứng dậy muốn thương lượng, giọng điệu thân thiện: “Người anh em, anh là người sao? Việc gì phải dùng súng… á!”
Ánh mắt gã tóc vàng hung tợn, đá vào đầu gối Thẩm Tư Niên, chửi thề: “Mẹ kiếp, ai cho mày đứng lên? Quỳ xuống cho ông! Không thì ông bẻ gãy chân chó của mày!”
Thẩm Tư Niên bị đẩy ngã xuống đất.
Lạc Tử Huyên giật mình. Vừa nãy cô ta suýt đứng dậy thương lượng với gã tóc vàng.
May mà Thẩm Tư Niên nhanh hơn một bước…
“Mày!”
Thẩm Tư Niên cảm thấy nhục nhã.
Nếu cửa hàng hệ thống còn mở, chắc chắn giờ anh ta đổi một khẩu súng, bắn chết gã tóc vàng khốn kiếp này.
“Mày cái gì? Không phục à? Có muốn tao đánh đến khi phục không?”
Gã tóc vàng cau mày, vẻ mặt hung ác.
Lạc Tử Huyên khẽ kéo áo Thẩm Tư Niên, ra hiệu anh ta đừng manh động.
Kẻ thức thời là trang tuấn kiệt.
“Không… không dám…”
Thẩm Tư Niên cúi đầu, đè nén nhục nhã. Anh ta thề sẽ khiến gã tóc vàng trả giá.
Dám đá anh ta, anh ta sẽ chặt chân gã!
Mắt gã tóc vàng đảo qua Tô Thanh Ngư và Lạc Tử Huyên, xoa cằm, nói: “Ba con lợn, một lợn đực, hai lợn cái. Trói hết lại, đưa vào chuồng lợn trước.”
Tên đàn em bên cạnh gã tóc vàng, mặt mũi bỉ ổi, thì thào bên tai gã: “Đại ca, chẳng phải đưa hai con nhỏ này vào chuồng bò sữa hợp hơn sao?”
Edit: ngủ đây không đột quỵ mất ????????

Bình Luận

31 Thảo luận