Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Quy Tắc Kỳ Lạ: Chào Mừng Đến Ngôi Nhà Ngọt Ngào

Chương 702: Chuyện lặt vặt về quỷ dị 2 (Ngoại truyện)

Ngày cập nhật : 2025-10-06 03:00:35
Song Hỷ có nhiều sở thích nhỏ.
Chẳng hạn, thấy bất cứ thứ gì rách, cô ấy đều muốn dùng kim khâu lại.
Cô ấy từng muốn vá cái miệng rách của Ưu Ưu.
Nhưng khổ nỗi, cô ấy là cấp trắng, cấp thấp nhất, còn Ưu Ưu là cấp đỏ, cấp cao nhất, nên cô ấy không thể hành động.
Biểu cảm trên mặt Song Hỷ luôn đờ đẫn.
Cô ấy cũng không muốn vậy.
Nhưng cô ấy không làm được biểu cảm phong phú.
Anh Lạc từng tặng cô ấy một hộp phấn hồng thượng hạng.
Cô ấy bôi lên mặt, thấy màu nhạt quá.
Thế là dùng hết cả hộp, tô hai vòng tròn đỏ chuẩn chỉnh trên hai má.
Anh Lạc bảo cô ấy dùng sai.
Song Hỷ soi gương, thấy rất hoàn hảo.
Khi chủ nhân về, cứ nhìn chằm chằm mặt cô ấy.
Còn nắm tay cô ấy, lén hỏi cô ấy nghĩ gì về Ưu Ưu.
Song Hỷ thầm nghĩ: Chẳng lẽ chủ nhân tinh tường đến vậy? Không chỉ thấy được vẻ đẹp của mình, còn biết mình muốn khâu cái miệng to của Ưu Ưu lại?
Lần nọ, Tô Thanh Ngư thấy hai vòng đỏ trên má Song Hỷ, nghi ngờ liệu có phải Ưu Ưu bắt nạt quỷ dị cấp thấp, vẽ bậy lên mặt Song Hỷ, thiếu đạo đức.
Thế là cô nắm tay Song Hỷ, khéo léo dò hỏi.
Song Hỷ chỉ dùng đôi mắt đờ đẫn nhìn cô.
Không chớp.
Khuôn mặt trắng như giấy phối với hai vòng son đỏ tươi, trông càng giống người giấy.
Vô Tâm cũng có sở thích riêng.
Anh thích ngồi trên mép ban công, nhìn đèn đường xa xa lần lượt tắt trong đêm khuya tĩnh lặng.
Khi không còn ánh sáng, anh không muốn di chuyển, thích để cơ thể chìm vào bóng tối, để thời gian chậm rãi trôi qua.
Càng thiếu thứ gì, càng khao khát thứ đó.
Vô Tâm bị moi tim.
Nên anh thấy tim người rất ngon.
Mỗi quỷ dị có thói quen ăn uống khác nhau.
Song Hỷ thích chế biến thức ăn thành đủ hình thù kỳ lạ.
Vô Tâm thì rất nguyên thủy.
Anh thích ăn sống.
Moi tim từ lồng ngực khi vừa rơi vào bàn tay xương trắng, tim còn đập, mang hơi ấm nóng hổi, ăn ngay lúc đó là vừa đẹp.
Khi ăn, anh thường không để Tô Thanh Ngư thấy.
Không phải ngại cảnh mình ăn bị nhìn.
Mà vì con người quá mong manh, anh chỉ cần chạm nhẹ ngón tay là có thể xé tan họ.
Chủ nhân anh chọn, tuy bình tĩnh hơn người thường.
Nhưng anh không muốn dọa cô.
Sợ hãi không tốt cho tim chủ nhân.
Nhỡ dọa đến đau tim thì sao?
Người thiệt là anh.
Sau khi Bạch Nguyên Hương rời trường THPT Sao Mai vẫn lưu luyến nơi đó.
Cô ấy rất muốn ở lại, làm một quỷ dị thuộc về phó bản.
Nhưng cô ấy là quỷ dị đã ký khế ước.
Dù không nỡ cũng phải rời đi theo chủ nhân.
Tại sao Bạch Nguyên Hương lại thích trường THPT Sao Mai?
Vì ở đó có nhiều người đam mê học tập.
Họ học hành điên cuồng.
Dù thiếu tay gãy chân, vẫn kiên trì lên lớp.
Bạch Nguyên Hương cho rằng đó mới là tư thế học đúng đắn.
Cô ấy rất hài lòng, hóa ra con người cũng có suy nghĩ giống mình.
Nhìn mọi người học đến quên cả mạng sống.
Bạch Nguyên Hương cảm thấy, trong ngôi trường đầy ô nhiễm, ai cũng chăm chỉ học hành, thật sự rất tuyệt vời.
Simon cũng có nhiều sở thích nhỏ.
Cơ thể gã đầy lưu huỳnh và lửa cháy, thích ném các loại đá vào trong người.
Simon thấy chủ nhân mình quá giàu có.
Không thèm nghiên cứu cách dùng gã.
Nếu là chủ nhân thiếu tiền, chắc chắn sẽ phát hiện, trong đống tro tàn gã thiêu đốt, thỉnh thoảng lấp lánh cát vàng.
Dù sao, thời còn là người, gã là một nhà giả kim danh tiếng.
Biệt thự ở Thiên Phủ Linh Thành như mọi nơi linh dị, hay bị cúp điện.
Những lúc đó, chủ nhân sẽ nhớ đến Simon.
Cô gọi gã đến, dùng gã để châm nến.
Ý nghĩa tồn tại của gã trong biệt thự giống như một cái bật lửa biết đi.
Người Simon luôn rơi bụi.
Mà Song Hỷ lại hơi mắc bệnh sạch sẽ.
Trong biệt thự thường xuất hiện cảnh: Simon đi phía trước, Song Hỷ cầm cây lau nhà lau phía sau.
Simon bước một bước, Song Hỷ lau một lần.
Simon dừng, Song Hỷ cầm cây lau nhà cũng dừng.
Hai quỷ dị im lặng mười phút.
Rồi tiếp tục động tác trước đó.
Vòng lặp vô hạn.
Kỷ Nhất Phàm là quỷ dị rất chỉn chu.
Tóc tai gọn gàng, vest giày da lịch lãm.
Thời còn là người, anh ta là một luật sư.
Một luật sư bị công chúng gọi là vô lương tâm.
Nhưng bản thân anh ta cảm thấy mình rất công bằng và chính trực.
Anh ta biện hộ cho kẻ xấu, đó là quyền được lên tiếng mà luật pháp trao cho họ.
Việc anh ta làm chỉ là giúp kẻ xấu nói trong phạm vi luật pháp cho phép.
Cuối cùng kẻ xấu có bị trừng phạt hay không, quyền quyết định không nằm ở anh ta.
Dĩ nhiên, đó là suy nghĩ của anh ta.
Người khác không nghĩ vậy.
Thế nên khi chết, cơ thể anh ta đầy vết dao.
Anh ta nghĩ, người chém luật sư, khi ra tòa, cuối cùng chẳng phải cũng cần luật sư bào chữa sao?
Tiếc thật, anh ta chết rồi, không kiếm được khoản tiền đó nữa.
Sau khi thành quỷ dị, Kỷ Nhất Phàm ký khế ước với một chủ nhân mà anh ta rất hài lòng.
Lý do không gì khác.
Chính là chủ nhân của anh ta cực kỳ hào phóng.
Việc ít, lương cao.
Bao chỗ ở, không bao ăn.
Đúng là ông chủ hoàn hảo.
Khế ước mặc định giữa quỷ dị và con người chỉ có bản mẫu, quá ngắn, đầy lỗ hổng trong điều khoản.
Kỷ Nhất Phàm khác với lũ quỷ dị thiếu chuyên nghiệp, anh ta rất cẩn trọng, đưa ra hợp đồng mới, tính toán mọi rủi ro.
Khi làm việc trong phó bản, Kỷ Nhất Phàm cũng dò hỏi lương của quỷ dị khác.
Chúng không có lương cơ bản.
Giúp chủ nhân một lần mới được nhận thù lao một lần.
Biết vậy, Kỷ Nhất Phàm càng trân trọng chủ nhân hiện tại.
Anh ta không nỡ ăn cô.
Anh ta nghĩ chủ nhân tốt thế này, nên cúng bái, đợi đến khi cô phá sản mới cân nhắc ăn.
Ưu Ưu là quỷ dị cấp đỏ, nhưng không có sự tự giác của cấp đỏ.
Cậu ta rất thích ở bên Tô Thanh Ngư.
Đầu óc lũ quỷ dị khác luôn nghĩ về ăn thịt người và tiền âm phủ.
Ưu Ưu không cùng đẳng cấp với chúng.
Khi kẻ khác chỉ muốn no bụng, cậu ta đã theo đuổi nghệ thuật ăn uống.
Từ mùi hương tỏa ra khi ở bên Tô Thanh Ngư, cậu ta có thể đoán được mức độ yêu thích của cô dành cho mình.
Ưu Ưu không thích Vô Tâm.
Cậu ta thấy Vô Tâm hơi giả tạo.
Cụ thể là, khi chủ nhân đã ngủ, Vô Tâm vẫn canh bên cạnh.
Lúc đó chủ nhân đâu thấy, anh giả bộ ngoan ngoãn làm gì?
Hơn nữa, loại quỷ dị như Vô Tâm chỉ cần ăn no là đủ, làm sao nếm được sự khác biệt trong hương vị của con người khi yêu hay không yêu.
Ưu Ưu mong Vô Tâm đừng lảng vảng bên chủ nhân nữa.
Cậu ta mới là quỷ dị phù hợp nhất với chủ nhân.
Cậu ta muốn là người duy nhất được yêu thích trong lòng cô.
Lũ quỷ dị khác cút hết đi!
Anh Lạc biết mình ký khế ước muộn nhất.
Con người thường nhớ nhung quá khứ.
Anh Lạc phải tỏ ra chu đáo, dịu dàng, giống con người hơn lũ quỷ dị khác, để chủ nhân chú ý đến mình nhiều hơn.
Rõ ràng, nàng đã thành công.
Tô Thanh Ngư rất thích kiểu này.
Trong đám quỷ dị ký khế ước với chủ nhân, cấp bậc Anh Lạc không cao nhất.
Nhưng nàng thường có những hành động bất ngờ khiến Tô Thanh Ngư không thể bỏ qua.
Khi Tô Thanh Ngư không ở nhà, Anh Lạc thường tự bỏ tiền túi, tặng quà nhỏ cho quỷ dị khác, kéo gần quan hệ.
Nàng muốn liên minh với chúng.
Nhưng tính cách lũ quỷ dị của chủ nhân quá khác biệt.
Song Hỷ quá thật thà, làm bao việc mà không biết xin chủ nhân khen thưởng.
Tục ngữ nói, làm việc không khoe công, coi như chưa làm.
Vô Tâm và nàng đều đến từ thời cổ đại, dù một người thuộc triều đình, một người ở hậu cung, nhưng Anh Lạc luôn cảm thấy có chút thân quen.
Đáng tiếc, Vô Tâm không có hứng thú với đề nghị liên minh của nàng.
Dường như anh chắc chắn về vị trí của mình trong lòng chủ nhân.
Bạch Nguyên Hương ngoài việc học thì không quan tâm gì khác.
Simon là người ngoại quốc, nhiệt độ cơ thể quá cao, Anh Lạc lo sẽ làm hỏng hoa trên người mình nên không để ý gã lắm.
Còn Kỷ Nhất Phàm nói nhiều quá, vừa bàn hợp tác đã liệt kê đủ thứ điều khoản.
Anh Lạc chỉ muốn dùng dây leo bịt miệng anh ta.
Về phần Ưu Ưu, cậu ta không thích quỷ dị khác tiếp cận chủ nhân.
Anh Lạc nghĩ tốt hơn hết là giảm sự hiện diện trước mặt cậu ta.
Liên minh thất bại.
Anh Lạc nằm phơi nắng trên ghế bập bênh ở ban công.
Nàng trải rộng lá trên người, hấp thụ ánh sáng ấm áp.
Thôi, nàng vẫn phải tự dựa vào mình.
Anh Lạc nghĩ, khi chủ nhân về, nàng sẽ cắt vài bông hoa từ người mình, đặt trong phòng chủ nhân.
Mỗi lần thấy hoa, chủ nhân sẽ nhớ đến nàng.
Nàng giấu đi lớp bùn thối rữa dưới cành hoa.
Xuất hiện trước chủ nhân với vẻ đẹp hoàn mỹ nhất.
Nàng phải để tâm.
Mới có thể được yêu thương lâu dài.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/quy-tac-ky-la-chao-mung-en-ngoi-nha-ngot-ngao&chuong=702]

Bình Luận

31 Thảo luận